Tác giả:

Đối với Vương Khả Ngân, lý tưởng sống chính là tiền. Tình yêu à? Có bán đi mà ăn được không? - ------------------------------------------- Vương Khả Ngân ngồi ở trên giường, mắt trợn to, khoé miệng giật giật. - Cái gì? Xem mắt? Mẹ Vương ngồi ở trên ghế, đối diện con gái, trước sự ngạc nhiên của cô, bà vẫn hí hửng khoa tay. - Cần gì ngạc nhiên vậy, ở đây chuyện này cũng không phải chuyện to tát gì. Vương Khả Ngân còn chưa thôi kích động, túm lấy cánh tay lão mẹ mà bấu vào. Tưởng như bà vẫn còn hoang tưởng, cô nhấn mạnh. - Mẹ à, tỉnh lại đi. Đối phương là đàn ông, là đàn ông đấy! Mẹ Vương cốc vào đầu cô một cái rõ đau. - Bố mày, nó không phải đàn ông thì là đàn bà hử? Mẹ Vương lại nhe răng cười: - Mà người ta cũng đâu có kì thị nhà mình nghèo, bà thông gia bên đó là bạn ngày nhỏ của mẹ đấy. Vương Khả Ngân bị một câu bà thông gia của mẹ Vương làm cho đầu óc choáng váng, trong thần kinh đại não nổ ong ong. - Chuyện này làm sao được, con còn đang đi học mà! Mẹ Vương vỗ đầu cô một cái. -…

Truyện chữ