Tác giả:

Kít.......tiếng xe đạp thắng dài trước cổng nhà màu trắng, à mà không phải gọi là 1 ngôi biệt thự to nhất khu phố này mới đúng chứ. Nó ngồi trên xe đạp ngáp ngắn ngáp dài vậy còn phải chờ cái tên Thiên Bình này nữa chứ. Thiệt không biết Hắn nghĩ gì mà sáng nào cũng phải hành sát Nó như vậy, Hắn chỉ cần hú 1 tiếng là không thiếu người đưa kẻ rước vậy mà phải bắt Nó chở đến trường mỗi buổi sáng.  Thấy Hắn bước ra là máu não Nó lại dồn lên nữa, đã gần trễ mà vẫn từ tốn đóng cổng, đưa tay lên xem đồng hồ rồi mới chịu bước lên xe Nó ngồi. Nó nheo mắt quay ngược ra sau: - Sáng nào cũng ngồi sau xe Tớ tới trường..Cậu không chán hả? Hắn nghiêng đầu nhìn Nó, nhưng vẫn không có ý trả lời, chỉ cuối đầu thở dài rồi từ từ lấy tay phải vén áo tay trái lên. Chưa vén xong tay áo là Nó cũng đủ hiểu, thay đổi 360 sắc mặt liền và ngay lập tức, cố mỉm cười với Hắn thật tươi rồi nhìn về phía trước mà cắm đầu đạp xe đến trường. Chuyện là như vầy, lúc nhỏ có xảy ra vài truyện vì đỡ cho Nó mà Hắn bị thương ở…

Truyện chữ