CHƯƠNG 1 Đường. Mùa thu rất lạnh rất lạnh. Trên con đường ở một thị trấn nhỏ đi thông kinh thành, một đoàn người đón dâu đội ngũ lan tràn vài trăm người, hiên ngang bước đi làm không khí nóng lên, đoàn người tranh cãi ầm ĩ phá tan bầu không khí im lặng ở bốn phía. Người ngồi trong kiệu không khóc, điều này làm cho kiệu phu đằng trước cảm thấy ngoài ý muốn. Bọn họ rõ ràng hiểu được nữ tử trong kiệu này xinh đẹp như một thiên tiên, tương lai chính là thiếp của thủ phủ kinh thành, kinh thương Đoàn gia. Từ một nơi xa như thế này đến kinh thành, chẳng lẽ nàng tuyệt không khổ sở sao? Hay đơn giản chỉ là một tiểu thiếp, cũng khiến cho người trong kiệu cảm thấy hài lòng? Chiêng trống vang trời, cuối cùng tới rồi kinh thành náo nhiệt, người trong kiệu vẫn là bất truyền tiếng khóc, ngay cả một tia tiếng vang đều không có, điều này làm cho các kiệu phu không khỏi cảm thấy sợ hãi: chẳng lẽ tân nương trong kiệu không thấy? Đương nhiên điều này chỉ là suy đoán, bọn họ một tấc cũng chưa từng rời…
Tác giả: