Tác giả:

Một tiểu khu lâu đời, một nửa là nhà trọ bình thường bảy tầng , một nơi khác là mấy căn nhà lớn kiểu cũ, tường đỏ thẫm ,có một cửa,một sân riêng là phong cách kiến trúc của vài thập niên trước, trên vách tường có điêu khắc hoa văn , màu sắc đã muốn chuyển từ trắng sang vàng, cửa sổ cũng là kiểu lỗi thời,//tuy rằng cũ, nhưng giống hết như trong điện ảnh cùng tiểu thuyết . Hai bên trái phải đều được trồng cây ngô đồng, đem không gian trên một đường che kín mít,bước dạo vào trong đó làm cho con người ta có một cảm nhận khác, là một cảm giác rất lãng mạn. Sáng sớm, toàn bộ tiểu khu một mảnh an nhàn —— “Đại ca ~! Ăn cơm thôi~~~~!” Một tiếng la to làm cho tất cả chim chóc đang ẩn núp ở trên cây bay đi , đánh vỡ sựan bình ngắn ngủi trong tiểu khu . Sáng sớm bảy giờ ba mươi phút, Nhiêu gia biệt thự đúng giờ ăn cơm. Nhiêu Tông Tuấn đứng ở phòng khách , một nữa tóc nâu ở phía sau đầu buộc lên một cách tùy ý , toàn thân tỏa ra một cỗ hơi thở nam nhân, khẽ nhếch khóe mắt có vẻ thần thái sáng láng…

Truyện chữ