Mười một giờ kém mười, một buổi sáng bầu trời nở vung vãi những hoa tuyết trắng, phút chốc như che phủ thành phố. Lớp băng tuyết trên đường phố Manhâttn bỗng trở thành những dòng chảy xám...Cơn gió lạnh buốt cuối năm như lùa những khách qua đường đi mua sắm các thứ dón Giáng sinh nhanh chân về mái ấm. Hoà lẫn trong dòng người, một gã đàn ông dáng cao mảnh khảnh khoác áo mưa vàng bước đi với một nhịp điệu riêng của hằn trên đại lộ Lexington. Hắn rảo bước, nhưng không cuống cuồng như những khách bộ hành đang vội trốn chạy cơn mưa rét căm căm. Đầu ngẩng cao, dường như hắn chẳng ngó ngàng gì đến khách qua đường hấp tấp đụng vào mình. Hắn được tự do sau một thời gian quản thúc và đang trên đường về nhà để báo cho Mary biết mọi sự đã qua. Quá khứ đã bị chôn vùi và phía trước là một tương lai ngời sáng. Hắn mưòng tượng đến nét mặt nàng rạng rỡ biết bao khi nghe hắn nói. Đến góc đường 59, đèn đỏ bật sáng, hắn dừng chân cùng với đoàn người đang nôn nóng. Gần đấy ông già NOEL của một đội cứu tế…
Tác giả: