Tác giả:

Đêm đã về khuya, ắng lặng. Trên đường vắng ngắt không một bóng người đi. Tiếng gõ canh từ người canh phu càng vẳng vào không gian thêm phần cô tịch, héo hắt. Người dân từ lâu đã say nồng trong giấc ngủ. Hôm nay vốn là mười lăm tháng Giêng(1), là dư âm niềm vui còn đọng lại của Tết âm lịch, với nhà nông thì đây hẳn là một ngày hội linh đình, thế nhưng tại chốn kinh đô Trường An(2) dưới chân Thiên tử, chưa cần phải bàn đến độ phồn vinh, trong vòng phạm vi trăm dặm cũng không bóng ruộng đồng, số thương nhân quan lại nơi này tuy chỉ là một phần nhỏ nhưng lại có thể chi phối cả nền kinh tế Trường An, ngay cả thường dân sinh sống cũng đều đủ đầy kiến thức, hội đèn ***g ngày lễ Nguyên tiêu còn chưa đến thời gian cầm canh đã rã đoàn, thậm chí lũ trẻ tinh nghịch cũng không chơi đùa một ngày trọn vẹn, ngoan ngoãn đi vào mộng đẹp trên chiếc giường rơm đã được lót mới. Có điều, việc gì cũng luôn tồn tại ngoại lệ, nếu kỹ càng quan sát sẽ phát hiện, giữa cả loạt cửa hàng thuốc Đông Y đã đóng chặt…

Truyện chữ