Tác giả:

Lúc Dịch Nhiên chết liền suy nghĩ, cậu có phải sai rồi. Sau đó, Dịch Nhiên mở mắt. Trước mắt là trần nhà màu trắng quen thuộc mà lạ lẫm, trên trần nhà có một vũng nước nhỏ, phòng ở cũng đã xây nhiều năm, lúc trời mưa thường bị dột, thời gian lâu, chỗ đó thoạt nhìn như bị ngâm nước. Con ngươi màu đen không linh hoạt lắm nhìn xung quanh, sau đó cứng ngắc vươn tay, đặt ở trước mắt lật qua lật lại, đôi tay này bảo dưỡng rất khá, thon dài như ngọc, nhìn qua có thể thấy chưa từng làm việc nhà, nhưng Dịch Nhiên còn nhớ rõ ràng chuyện vừa rồi, đôi tay này tràn đầy vết thương, khô héo nhăn nheo, bàn tay chỉ như ông già bảy tám chục tuổi mới có, cũng là đôi tay này, cầm lấy xẻng g**t ch*t một tang thi, thịt hư thối bắn tung tóe trên người mình, dơ bẩn không chịu nổi. Nhưng hiện tại cậu nằm trong này, nằm trên giường sạch sẽ, mặc quần áo sạch sẽ, chẳng lẽ vừa rồi chỉ là mơ sao? Nhưng ở địa ngục có thể nằm mơ sao? Không, không phải là mơ, trong mơ không có cảm giác đau, nhưng mới vừa rồi bị tang…

Chương 6

Mạt Thế Chi Trọng SinhTác giả: Phục DựcTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Trọng SinhLúc Dịch Nhiên chết liền suy nghĩ, cậu có phải sai rồi. Sau đó, Dịch Nhiên mở mắt. Trước mắt là trần nhà màu trắng quen thuộc mà lạ lẫm, trên trần nhà có một vũng nước nhỏ, phòng ở cũng đã xây nhiều năm, lúc trời mưa thường bị dột, thời gian lâu, chỗ đó thoạt nhìn như bị ngâm nước. Con ngươi màu đen không linh hoạt lắm nhìn xung quanh, sau đó cứng ngắc vươn tay, đặt ở trước mắt lật qua lật lại, đôi tay này bảo dưỡng rất khá, thon dài như ngọc, nhìn qua có thể thấy chưa từng làm việc nhà, nhưng Dịch Nhiên còn nhớ rõ ràng chuyện vừa rồi, đôi tay này tràn đầy vết thương, khô héo nhăn nheo, bàn tay chỉ như ông già bảy tám chục tuổi mới có, cũng là đôi tay này, cầm lấy xẻng g**t ch*t một tang thi, thịt hư thối bắn tung tóe trên người mình, dơ bẩn không chịu nổi. Nhưng hiện tại cậu nằm trong này, nằm trên giường sạch sẽ, mặc quần áo sạch sẽ, chẳng lẽ vừa rồi chỉ là mơ sao? Nhưng ở địa ngục có thể nằm mơ sao? Không, không phải là mơ, trong mơ không có cảm giác đau, nhưng mới vừa rồi bị tang… Mỗi lần nhớ tới trước kia, Dịch Nhiên đều cảm thấy cậu xác thực đáng chết!“Đinh linh linh, đinh linh linh.”Tiếng chuông dễ nghe vang lên, đó là chuông điện thoại di động của Dịch Nhiên, tiếng chuông rất ngây thơ, nhưng Dịch Nhiên lại thích.Một dãy số lạ lẫm, Dịch Nhiên vừa tiếp điện thoại, còn chưa kịp nói gì, bên trong truyền đến thanh âm nghiêm trang, “Dịch Nhiên sao? Hôm nay nếu bạn không đi học, học phần này bạn sẽ bị cấm thi…”Không đợi người ta nói xong, Dịch Nhiên đem điện thoại làm rớt.Tuy rằng cậu không thích đi học, tuy rằng cậu vào được trường này là dựa vào phí tài trợ, tuy rằng cậu chỉ quen biết vài người trong ban, nhưng thanh âm vừa rồi cậu biết, lớp trưởng đại học, một nam sinh rất thích mách lẻo, cho nên, khi Dịch Nhiên đùa bỡn quá lố hoặc khoe của, Dịch Nhiên tuyệt đối cho hắn vào sổ đen.Hiện tại Dịch Nhiên còn là một nam sinh viên năm nhất, vốn người kia muốn cậu học ở B thị, như vậy sẽ chiếu cố tốt cậu, nhưng lúc đó cậu đối người kia hận đến không chịu nổi, cho nên mãnh liệt yêu cầu đến S thị học, người kia cuối cùng đành phải nhượng bộ.Không chỉ cúng cho trường học một số tiền tài trợ lớn để cậu có tên trong danh sách trúng tuyển, còn mỗi tháng cho cậu sinh hoạt phí cùng tiền tiêu vặt, trên quốc tế có trang phục hàng hiệu gì cũng sẽ gửi cho cậu trước tiên, vốn người kia tính toán mua cho cậu một phòng nhỏ, nhưng Dịch Nhiên cự tuyệt, mà kêu người kia gửi tiền để chính mình ở khu chung cư mua một phòng hai gian, luôn ở cho đến hiện tại, lúc ấy cậu còn đắc chí phòng nhỏ là mình mua, kỳ thật còn không phải là tiền người kia…Cậu biết người kia tuyệt tối biết rõ địa chỉ nhà cậu, chỉ là người kia cho dù có đến S thị cũng không dám đến thăm cậu, bởi vì người kia không muốn cậu chán ghét…Người kia luôn đối với cậu cẩn thận từng li từng tí, yêu đến tự ti…Nội tâm Dịch Nhiên cay cay, cậu ở, mặc, dùng,  ăn, cái nào không phải người kia xuất tiền…Cậu an tâm hưởng thụ chu cấp của người kia đồng thời lại khinh bỉ cùng chán ghét người kia…Kỳ thật, người buồn nôn nhất là cậu mới đúng…Vì sao đến hiện tại mới phát hiện người kia đối với cậu thật tốt…Cả đời này, cậu nhất định sẽ đối người kia thật tốt… So với bất luận kẻ nào trên thế giới đều phải tốt hơn…

Mỗi lần nhớ tới trước kia, Dịch Nhiên đều cảm thấy cậu xác thực đáng chết!

“Đinh linh linh, đinh linh linh.”

Tiếng chuông dễ nghe vang lên, đó là chuông điện thoại di động của Dịch Nhiên, tiếng chuông rất ngây thơ, nhưng Dịch Nhiên lại thích.

Một dãy số lạ lẫm, Dịch Nhiên vừa tiếp điện thoại, còn chưa kịp nói gì, bên trong truyền đến thanh âm nghiêm trang, “Dịch Nhiên sao? Hôm nay nếu bạn không đi học, học phần này bạn sẽ bị cấm thi…”

Không đợi người ta nói xong, Dịch Nhiên đem điện thoại làm rớt.

Tuy rằng cậu không thích đi học, tuy rằng cậu vào được trường này là dựa vào phí tài trợ, tuy rằng cậu chỉ quen biết vài người trong ban, nhưng thanh âm vừa rồi cậu biết, lớp trưởng đại học, một nam sinh rất thích mách lẻo, cho nên, khi Dịch Nhiên đùa bỡn quá lố hoặc khoe của, Dịch Nhiên tuyệt đối cho hắn vào sổ đen.

Hiện tại Dịch Nhiên còn là một nam sinh viên năm nhất, vốn người kia muốn cậu học ở B thị, như vậy sẽ chiếu cố tốt cậu, nhưng lúc đó cậu đối người kia hận đến không chịu nổi, cho nên mãnh liệt yêu cầu đến S thị học, người kia cuối cùng đành phải nhượng bộ.

Không chỉ cúng cho trường học một số tiền tài trợ lớn để cậu có tên trong danh sách trúng tuyển, còn mỗi tháng cho cậu sinh hoạt phí cùng tiền tiêu vặt, trên quốc tế có trang phục hàng hiệu gì cũng sẽ gửi cho cậu trước tiên, vốn người kia tính toán mua cho cậu một phòng nhỏ, nhưng Dịch Nhiên cự tuyệt, mà kêu người kia gửi tiền để chính mình ở khu chung cư mua một phòng hai gian, luôn ở cho đến hiện tại, lúc ấy cậu còn đắc chí phòng nhỏ là mình mua, kỳ thật còn không phải là tiền người kia…

Cậu biết người kia tuyệt tối biết rõ địa chỉ nhà cậu, chỉ là người kia cho dù có đến S thị cũng không dám đến thăm cậu, bởi vì người kia không muốn cậu chán ghét…

Người kia luôn đối với cậu cẩn thận từng li từng tí, yêu đến tự ti…

Nội tâm Dịch Nhiên cay cay, cậu ở, mặc, dùng,  ăn, cái nào không phải người kia xuất tiền…

Cậu an tâm hưởng thụ chu cấp của người kia đồng thời lại khinh bỉ cùng chán ghét người kia…

Kỳ thật, người buồn nôn nhất là cậu mới đúng…

Vì sao đến hiện tại mới phát hiện người kia đối với cậu thật tốt…

Cả đời này, cậu nhất định sẽ đối người kia thật tốt… So với bất luận kẻ nào trên thế giới đều phải tốt hơn…

Mạt Thế Chi Trọng SinhTác giả: Phục DựcTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Trọng SinhLúc Dịch Nhiên chết liền suy nghĩ, cậu có phải sai rồi. Sau đó, Dịch Nhiên mở mắt. Trước mắt là trần nhà màu trắng quen thuộc mà lạ lẫm, trên trần nhà có một vũng nước nhỏ, phòng ở cũng đã xây nhiều năm, lúc trời mưa thường bị dột, thời gian lâu, chỗ đó thoạt nhìn như bị ngâm nước. Con ngươi màu đen không linh hoạt lắm nhìn xung quanh, sau đó cứng ngắc vươn tay, đặt ở trước mắt lật qua lật lại, đôi tay này bảo dưỡng rất khá, thon dài như ngọc, nhìn qua có thể thấy chưa từng làm việc nhà, nhưng Dịch Nhiên còn nhớ rõ ràng chuyện vừa rồi, đôi tay này tràn đầy vết thương, khô héo nhăn nheo, bàn tay chỉ như ông già bảy tám chục tuổi mới có, cũng là đôi tay này, cầm lấy xẻng g**t ch*t một tang thi, thịt hư thối bắn tung tóe trên người mình, dơ bẩn không chịu nổi. Nhưng hiện tại cậu nằm trong này, nằm trên giường sạch sẽ, mặc quần áo sạch sẽ, chẳng lẽ vừa rồi chỉ là mơ sao? Nhưng ở địa ngục có thể nằm mơ sao? Không, không phải là mơ, trong mơ không có cảm giác đau, nhưng mới vừa rồi bị tang… Mỗi lần nhớ tới trước kia, Dịch Nhiên đều cảm thấy cậu xác thực đáng chết!“Đinh linh linh, đinh linh linh.”Tiếng chuông dễ nghe vang lên, đó là chuông điện thoại di động của Dịch Nhiên, tiếng chuông rất ngây thơ, nhưng Dịch Nhiên lại thích.Một dãy số lạ lẫm, Dịch Nhiên vừa tiếp điện thoại, còn chưa kịp nói gì, bên trong truyền đến thanh âm nghiêm trang, “Dịch Nhiên sao? Hôm nay nếu bạn không đi học, học phần này bạn sẽ bị cấm thi…”Không đợi người ta nói xong, Dịch Nhiên đem điện thoại làm rớt.Tuy rằng cậu không thích đi học, tuy rằng cậu vào được trường này là dựa vào phí tài trợ, tuy rằng cậu chỉ quen biết vài người trong ban, nhưng thanh âm vừa rồi cậu biết, lớp trưởng đại học, một nam sinh rất thích mách lẻo, cho nên, khi Dịch Nhiên đùa bỡn quá lố hoặc khoe của, Dịch Nhiên tuyệt đối cho hắn vào sổ đen.Hiện tại Dịch Nhiên còn là một nam sinh viên năm nhất, vốn người kia muốn cậu học ở B thị, như vậy sẽ chiếu cố tốt cậu, nhưng lúc đó cậu đối người kia hận đến không chịu nổi, cho nên mãnh liệt yêu cầu đến S thị học, người kia cuối cùng đành phải nhượng bộ.Không chỉ cúng cho trường học một số tiền tài trợ lớn để cậu có tên trong danh sách trúng tuyển, còn mỗi tháng cho cậu sinh hoạt phí cùng tiền tiêu vặt, trên quốc tế có trang phục hàng hiệu gì cũng sẽ gửi cho cậu trước tiên, vốn người kia tính toán mua cho cậu một phòng nhỏ, nhưng Dịch Nhiên cự tuyệt, mà kêu người kia gửi tiền để chính mình ở khu chung cư mua một phòng hai gian, luôn ở cho đến hiện tại, lúc ấy cậu còn đắc chí phòng nhỏ là mình mua, kỳ thật còn không phải là tiền người kia…Cậu biết người kia tuyệt tối biết rõ địa chỉ nhà cậu, chỉ là người kia cho dù có đến S thị cũng không dám đến thăm cậu, bởi vì người kia không muốn cậu chán ghét…Người kia luôn đối với cậu cẩn thận từng li từng tí, yêu đến tự ti…Nội tâm Dịch Nhiên cay cay, cậu ở, mặc, dùng,  ăn, cái nào không phải người kia xuất tiền…Cậu an tâm hưởng thụ chu cấp của người kia đồng thời lại khinh bỉ cùng chán ghét người kia…Kỳ thật, người buồn nôn nhất là cậu mới đúng…Vì sao đến hiện tại mới phát hiện người kia đối với cậu thật tốt…Cả đời này, cậu nhất định sẽ đối người kia thật tốt… So với bất luận kẻ nào trên thế giới đều phải tốt hơn…

Chương 6