Tác giả:

Chap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó…

Chương 56

Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Ken trở lại phòng như ko có chuyện gì xảy ra. Chừng 5 phút sau, điện thoại di động của Ken có cuộc gọi tới. – Alô, chuyện gì vậy bà xã?”…”- CÁI GÌ? Ko đùa chứ?_ Ken hét to làm hắn đang ngồi yên trên ghế cũng phải suýt bật ngửa_ Ko thể tin được. Ông xã tới ngay!- Chuyện gì thế Ken?_ hắn vuốt ngực bình tĩnh lại, hỏi Ken.- Gay.. Gay rồi! Băng Băng…- Nhỏ đó làm sao?_ hắn đứng phắt dậy, tay đập xuống bàn.- Băng… Băng Băng… Ana thấy Băng Băng… Ôm một thằng con trai rất thắm thiết… Lại còn cười nói nữa… Nhưng….Chưa kịp nói, hắn đã chạy mất tiêu để Ken ở lại ngơ ngác: – Tên này! Đã nói xong đâu mà…_ nhưng ngay sau đó lại hí hửng gọi cho Ana_ Nhiệm vụ hoàn thành thưa bà xã! Đi thôi!~Hắn đang phóng xe rất nhanh khiến cái gì chỉ cần sán gần chiếc xe này là có thể vinh dự đi đàm đạo với Diêm Vương ngay lập tức. Tới cổng biệt thự nhà Nguyễn Hàn, hắn bắt gặp một đôi trai gái đang nói chuyện và cười đùa với nhau khiến hắn muốn băm vằm ra ngay lập tức. Phanh xe tới sát gần khiến cặp đôi này quay ngoắt vào hắn:- Ơ, Tên đáng ghét… Sao anh lại ở đây?_ nó bất ngờ nhìn hắn_ sao trông anh hằm hằm vậy? Bị bệnh hả?- Đi theo tôi!_ hắn gằn giọng.- Nhưng còn anh ấy…_ nó níu lại, nhìn vào chàng trai đang đứng hình_ Tôi đang bận mà tên đáng ghét!- Cái gì?_ hắn gằn giọng_ cô mau đi theo tôi!- Tên đáng ghét! Sao Anh cứ thích làm theo ý mình vậy hả?_ nó bực mình cố rút cánh tay đã bị bóp chặt đến đỏ ửng của mình lên khỏi tay hắn_ Buông ra! – Tôi ko buông! Đi theo tôi!Hắn kéo tay và nhét nó vào xe phóng đi. Chàng trai thất thần nhìn chiếc xe mất hút dần mà lòng nghẹn đắng: ”Chúc em hạnh phúc, Bảo Nhi… Ko, Băng Băng… Kang In này sẽ luôn theo dõi em… mãi mãi…”Lại nhắc tới nó và hắn. Hắn đang lao xe với tốc độ rất điên cuồng. Nó kêu hắn chậm lại ko sẽ gây nguy hiểm. Vậy mà hắn đâu thèm nghe!Chiếc xe dừng lại chỗ cánh đồng Bồ công anh trước kia bốn bọn nó đã từng tới chơi. Y như cũ, hắn lại cầm tay nó kéo phắt đi ra giữa cánh đồng rộng lớn. Hắn buông tay ra, nhưng rồi lại nắm chặt đôi vai của nó, cúi đầu nhìn nó đang bất ngờ và gần như gầm lên:- Nói! Cậu giải thích đi! Anh ta là ai? Tại sao cậu lại nói cười với anh ta?Nó nhăn mặt vì đôi vai bị bóp chặt. Nhìn thẳng vào hắn, nó cười mỉa:- Anh ta là ai tại sao tôi phải giải thích với anh? Nực cười!- Mau nói đi!_ hắn tím mặt_ anh ta là gì của cô? – Hahaha!_ nó cười lớn_ Tại sao? Anh là gì của tôi mà tra khảo tôi chứ? Anh…Nó chưa kịp nói xong, miệng nó đã bị bịt kín lại. Hắn hôn nó! Nó muốn chống cự, nhưng đã bị hắn giữ rất chặt. Dần dần mất kiểm soát, mắt nó cũng nhắm lại và cuốn theo nụ hôn ngọt ngào….

Ken trở lại phòng như ko có chuyện gì xảy ra. Chừng 5 phút sau, điện thoại di động của Ken có cuộc gọi tới. – Alô, chuyện gì vậy bà xã?

”…”

- CÁI GÌ? Ko đùa chứ?_ Ken hét to làm hắn đang ngồi yên trên ghế cũng phải suýt bật ngửa_ Ko thể tin được. Ông xã tới ngay!

- Chuyện gì thế Ken?_ hắn vuốt ngực bình tĩnh lại, hỏi Ken.

- Gay.. Gay rồi! Băng Băng…

- Nhỏ đó làm sao?_ hắn đứng phắt dậy, tay đập xuống bàn.

- Băng… Băng Băng… Ana thấy Băng Băng… Ôm một thằng con trai rất thắm thiết… Lại còn cười nói nữa… Nhưng….

Chưa kịp nói, hắn đã chạy mất tiêu để Ken ở lại ngơ ngác: – Tên này! Đã nói xong đâu mà…_ nhưng ngay sau đó lại hí hửng gọi cho Ana_ Nhiệm vụ hoàn thành thưa bà xã! Đi thôi!

~Hắn đang phóng xe rất nhanh khiến cái gì chỉ cần sán gần chiếc xe này là có thể vinh dự đi đàm đạo với Diêm Vương ngay lập tức. Tới cổng biệt thự nhà Nguyễn Hàn, hắn bắt gặp một đôi trai gái đang nói chuyện và cười đùa với nhau khiến hắn muốn băm vằm ra ngay lập tức. Phanh xe tới sát gần khiến cặp đôi này quay ngoắt vào hắn:

- Ơ, Tên đáng ghét… Sao anh lại ở đây?_ nó bất ngờ nhìn hắn_ sao trông anh hằm hằm vậy? Bị bệnh hả?

- Đi theo tôi!_ hắn gằn giọng.

- Nhưng còn anh ấy…_ nó níu lại, nhìn vào chàng trai đang đứng hình_ Tôi đang bận mà tên đáng ghét!

- Cái gì?_ hắn gằn giọng_ cô mau đi theo tôi!

- Tên đáng ghét! Sao Anh cứ thích làm theo ý mình vậy hả?_ nó bực mình cố rút cánh tay đã bị bóp chặt đến đỏ ửng của mình lên khỏi tay hắn_ Buông ra! – Tôi ko buông! Đi theo tôi!

Hắn kéo tay và nhét nó vào xe phóng đi. Chàng trai thất thần nhìn chiếc xe mất hút dần mà lòng nghẹn đắng: ”Chúc em hạnh phúc, Bảo Nhi… Ko, Băng Băng… Kang In này sẽ luôn theo dõi em… mãi mãi…”

Lại nhắc tới nó và hắn. Hắn đang lao xe với tốc độ rất điên cuồng. Nó kêu hắn chậm lại ko sẽ gây nguy hiểm. Vậy mà hắn đâu thèm nghe!

Chiếc xe dừng lại chỗ cánh đồng Bồ công anh trước kia bốn bọn nó đã từng tới chơi. Y như cũ, hắn lại cầm tay nó kéo phắt đi ra giữa cánh đồng rộng lớn. Hắn buông tay ra, nhưng rồi lại nắm chặt đôi vai của nó, cúi đầu nhìn nó đang bất ngờ và gần như gầm lên:

- Nói! Cậu giải thích đi! Anh ta là ai? Tại sao cậu lại nói cười với anh ta?

Nó nhăn mặt vì đôi vai bị bóp chặt. Nhìn thẳng vào hắn, nó cười mỉa:

- Anh ta là ai tại sao tôi phải giải thích với anh? Nực cười!

- Mau nói đi!_ hắn tím mặt_ anh ta là gì của cô? – Hahaha!_ nó cười lớn_ Tại sao? Anh là gì của tôi mà tra khảo tôi chứ? Anh…

Nó chưa kịp nói xong, miệng nó đã bị bịt kín lại. Hắn hôn nó! Nó muốn chống cự, nhưng đã bị hắn giữ rất chặt. Dần dần mất kiểm soát, mắt nó cũng nhắm lại và cuốn theo nụ hôn ngọt ngào…

.

Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát GáiTác giả: Huyền ScorpioChap 1. Quá khứ đau thương 7 năm trước - Papa, papa đừng bỏ rơi con mà, huhu…_ một đứa bé khoảng 9,10t đang quỳ trước một người đàn ông, khóc thảm thiết_ con làm gì sai con sẽ sửa, con sẽ ko nhõng nhẽo đòi papa nữa mà, con sẽ ngoan mà papa, hixhix… - KO BAO GIỜ! Mày đã gây rắc rối cho ta và cái gđ này rồi_ người đàn ông đó lên tiếng_ hãy rời khỏi cái gđ này ngay lập tức! Quản gia đưa con bé này ra ngoài đuổi nó đi, MAU LÊN! - Papa ơi đừng đuổi con mà papa_ thấy bóng một cậu bé đi xuống, nó liền hét to_ hai ơi hai, hai ơi bảo papa đừng đuổi em đi mà hai, hai thương em mà hai… Hai ơi… Hix…hix… Nó vẫn gào thét, nước mắt chảy ra như suối. Cậu bé vẫn ko nói gì, ánh mắt đau thương nhìn cô em gái đang bị lôi đi, rồi lập tức chạy lên phòng giấu nước mắt đang chảy tràn trên khoé mi, gục đầu xuống. " Hai xin lỗi, hai có lỗi với bé Băng nhiều lắm. Rồi lớn lên hai sẽ đón bé về. Hai hứa đó". Tiếng cô bé đáng thương khuất dần sau cánh cửa. Người đàn ông đó cũng quỳ xuống, giọt nước mắt cũng theo đó… Ken trở lại phòng như ko có chuyện gì xảy ra. Chừng 5 phút sau, điện thoại di động của Ken có cuộc gọi tới. – Alô, chuyện gì vậy bà xã?”…”- CÁI GÌ? Ko đùa chứ?_ Ken hét to làm hắn đang ngồi yên trên ghế cũng phải suýt bật ngửa_ Ko thể tin được. Ông xã tới ngay!- Chuyện gì thế Ken?_ hắn vuốt ngực bình tĩnh lại, hỏi Ken.- Gay.. Gay rồi! Băng Băng…- Nhỏ đó làm sao?_ hắn đứng phắt dậy, tay đập xuống bàn.- Băng… Băng Băng… Ana thấy Băng Băng… Ôm một thằng con trai rất thắm thiết… Lại còn cười nói nữa… Nhưng….Chưa kịp nói, hắn đã chạy mất tiêu để Ken ở lại ngơ ngác: – Tên này! Đã nói xong đâu mà…_ nhưng ngay sau đó lại hí hửng gọi cho Ana_ Nhiệm vụ hoàn thành thưa bà xã! Đi thôi!~Hắn đang phóng xe rất nhanh khiến cái gì chỉ cần sán gần chiếc xe này là có thể vinh dự đi đàm đạo với Diêm Vương ngay lập tức. Tới cổng biệt thự nhà Nguyễn Hàn, hắn bắt gặp một đôi trai gái đang nói chuyện và cười đùa với nhau khiến hắn muốn băm vằm ra ngay lập tức. Phanh xe tới sát gần khiến cặp đôi này quay ngoắt vào hắn:- Ơ, Tên đáng ghét… Sao anh lại ở đây?_ nó bất ngờ nhìn hắn_ sao trông anh hằm hằm vậy? Bị bệnh hả?- Đi theo tôi!_ hắn gằn giọng.- Nhưng còn anh ấy…_ nó níu lại, nhìn vào chàng trai đang đứng hình_ Tôi đang bận mà tên đáng ghét!- Cái gì?_ hắn gằn giọng_ cô mau đi theo tôi!- Tên đáng ghét! Sao Anh cứ thích làm theo ý mình vậy hả?_ nó bực mình cố rút cánh tay đã bị bóp chặt đến đỏ ửng của mình lên khỏi tay hắn_ Buông ra! – Tôi ko buông! Đi theo tôi!Hắn kéo tay và nhét nó vào xe phóng đi. Chàng trai thất thần nhìn chiếc xe mất hút dần mà lòng nghẹn đắng: ”Chúc em hạnh phúc, Bảo Nhi… Ko, Băng Băng… Kang In này sẽ luôn theo dõi em… mãi mãi…”Lại nhắc tới nó và hắn. Hắn đang lao xe với tốc độ rất điên cuồng. Nó kêu hắn chậm lại ko sẽ gây nguy hiểm. Vậy mà hắn đâu thèm nghe!Chiếc xe dừng lại chỗ cánh đồng Bồ công anh trước kia bốn bọn nó đã từng tới chơi. Y như cũ, hắn lại cầm tay nó kéo phắt đi ra giữa cánh đồng rộng lớn. Hắn buông tay ra, nhưng rồi lại nắm chặt đôi vai của nó, cúi đầu nhìn nó đang bất ngờ và gần như gầm lên:- Nói! Cậu giải thích đi! Anh ta là ai? Tại sao cậu lại nói cười với anh ta?Nó nhăn mặt vì đôi vai bị bóp chặt. Nhìn thẳng vào hắn, nó cười mỉa:- Anh ta là ai tại sao tôi phải giải thích với anh? Nực cười!- Mau nói đi!_ hắn tím mặt_ anh ta là gì của cô? – Hahaha!_ nó cười lớn_ Tại sao? Anh là gì của tôi mà tra khảo tôi chứ? Anh…Nó chưa kịp nói xong, miệng nó đã bị bịt kín lại. Hắn hôn nó! Nó muốn chống cự, nhưng đã bị hắn giữ rất chặt. Dần dần mất kiểm soát, mắt nó cũng nhắm lại và cuốn theo nụ hôn ngọt ngào….

Chương 56