Hôm nay tiết trời đã sang thu.Minh Phương đang ngồi trên bàn làm việc bên cạnh cô là tách cà phê mà thư kí vừa mới mang cho cô.Trời thu ở New York thật đẹp.Lá thu rơi xào xạc ngoài đường.Bỗng Phương lại nhớ về những năm cấp 2 hạnh phúc mà bình yên giản dị mà thật bình dị.Cô mở ngăn kéo bàn làm việc ra.Trong đó,có một cuốn sổ nhật kí màu xanh nhưng đã cũ.Có lẽ là được viết từ rất lâu rồi.Mở ra trong đó bao kí ức ùa về trong trái tim cô.Từ ngày khai trường bước chân vào lớp 6 đến ngày tốt nghiệp cấp 2.Nhưng giờ Hoàng Minh Phương của ngày cấp 2 mộng mơ ấy đã khác.Cô ngày hôm nay đã là nhà đàm phán thương mại của một công ty lớn ở thành phố New York này.Đang lắng lại để chìm trong những suy ngẫm ấy thì bỗng có tiếng gọi: -Sếp!Đến giờ họp rồi! Phương chợt tỉnh.Cô thầm nghĩ: -Thôi!Đến giờ tập trung vào công việc rồi!Không nghĩ lung tung nữa. Sau khi tan làm,về nhà cô đã thấy chị mình ở nhà.(Giới thiệu chút nha chị của Hoàng Minh Phương tên là Hoàng Minh Anh).Cô liền hỏi chị mình: -Chị hôm…
Chương 3: Khởi đầu mới
Thanh Xuân Năm ẤyTác giả: Nguyễn TiênHôm nay tiết trời đã sang thu.Minh Phương đang ngồi trên bàn làm việc bên cạnh cô là tách cà phê mà thư kí vừa mới mang cho cô.Trời thu ở New York thật đẹp.Lá thu rơi xào xạc ngoài đường.Bỗng Phương lại nhớ về những năm cấp 2 hạnh phúc mà bình yên giản dị mà thật bình dị.Cô mở ngăn kéo bàn làm việc ra.Trong đó,có một cuốn sổ nhật kí màu xanh nhưng đã cũ.Có lẽ là được viết từ rất lâu rồi.Mở ra trong đó bao kí ức ùa về trong trái tim cô.Từ ngày khai trường bước chân vào lớp 6 đến ngày tốt nghiệp cấp 2.Nhưng giờ Hoàng Minh Phương của ngày cấp 2 mộng mơ ấy đã khác.Cô ngày hôm nay đã là nhà đàm phán thương mại của một công ty lớn ở thành phố New York này.Đang lắng lại để chìm trong những suy ngẫm ấy thì bỗng có tiếng gọi: -Sếp!Đến giờ họp rồi! Phương chợt tỉnh.Cô thầm nghĩ: -Thôi!Đến giờ tập trung vào công việc rồi!Không nghĩ lung tung nữa. Sau khi tan làm,về nhà cô đã thấy chị mình ở nhà.(Giới thiệu chút nha chị của Hoàng Minh Phương tên là Hoàng Minh Anh).Cô liền hỏi chị mình: -Chị hôm… ———————Chiều chủ nhật———————-Sau khi nghe tin con bạn thân chí cốt của mình chuyển trường.Hà vội vàng chạy sang nhà Phương hỏi chuyện.Thấy Phương Hà mắng:-Sao mày chuyển trường mà không báo cho tao một tiếng?Mày ngứa đòn rồi phải không?-Tao cũng đâu có muốn chuyển tại bố mẹ tao bắt đó chứ!Mà mày làm gì mà cứ như cháy nhà thế!Ngồi xuống đi.Hà thấy thế liền ngồi xuống.Cô lại bắt chuyện với Phương:-Mà này chuyển trường nào đấy?Sao tao chưa nghe thấy mày nhắc?-Trời ơi tao cũng có biết đâu.Tự dưng đùng đùng bố mẹ tao bắt đấy chứ.-Hình như tao nghĩ bố mẹ mày bắt vào trường Highest.Trường đó thấy đang nổi.-Tao được bố mẹ cho vào khối B lớp B1.Chắc thế!-Mà bao giờ mày đi?-Sáng mai-Thôi tao buồn chết.Tối nay cho tao ở nhà mày nha!-Xin phép bố mẹ chưa?Cẩn thận bị ăn chửi.Lúc đó tao không đi xin hộ cho mày đâu!-Rồi rồi tao về xin được chưa?——————-Sáng hôm sau—————-Phương bừng tỉnh.Cô vừa trải qua giấc mơ thật dài nhưng chính cô cũng không biết mình đang mơ cái gì.Một giấc mơ hay là một điềm báo không hay.Chả biết nữa cô thu dọn đồ đạc vcsn ăn sáng và cùng mẹ tới trường.Theo như lời của Hà nói thì trường Highest này là trường nổi nhất của Hà Nội.Trường mới chỉ thành lập được một năm nhưng đã có nhiều thành tích đáng kể.Trường chia thành 4 khối lần lượt là A,B,C,S.Khối S là cấp cuối(Đặt tên thế cho oách chứ nó tương ứng với khối 6,7,8,9 nhá).Mỗi khối chia thành 8 lớp từ 1-8.Phương theo chân mẹ đến phòng hiệu trưởng nhận hồ sơ.Nghe nói Phương được phân vào lớp B1.Cô theo mẹ đến lớp B1.Vừa đến lớp Phương có cảm giác vừa hồi hộp vừa lo âu.Phương bước vào cô cúi đầu xuống.Chỉ nghe loáng thoáng tiếng xì xào.Mẹ cô nói chuyện với cô giáo.Cô giáo bảo Phương giới thiệu tên của mình với các bạn trong lớp.Cô lấy hết cam đảm quay xuống nói với cả lớp:-Chào cả lớp.Mình là Hoàng MinhPhương.Mình là học sinh mới.Từ nay mong được giúp đỡ.Cô giáo xếp chỗ tạm cho Phương ngồi cạnh bên một bạn nữ.Phương đi xuống kéo ghế ngồi xuống.Cô bạn ngồi bên cạnh Phương tên là Đặng Thu Hiền.Cô giáo bắt đầu giảng bài.————————Giờ ra chơi————-Vì Phương mới đến nên cô cũng không có ai để nói chuyện.Hiền thấy thế liền nhanh nhảu bắt chuyện với cô.Hiền mở lời cô nói:-Chào Phương.Mình là Thu Hiền.Mình muốn làm bạn với cậu.Được chứ?-Ừ được.Bỗng từ đâu lớp trưởng xuất hiện.Lớp trưởng cũng muốn làm bạn với cô.Lớp trưởng nói:-Chào Phương.Mình là Lê Hương Giang.Cứ gọi mình Lê Giang là được.Làm bạn nhé?Đây là Trần Thanh Ngân.Ngân nhìn thế cũng cười và nói:-Từ giờ làm bạn nhé!Phương?Phương cười.Không ngờ có thể làm quen được với những người bạn mới như thế này.Bỗng nhiên một nhóm bạn đi ngang qua.Châu Anh thấy thế liền nói:-Ây da.Giang à?Cậu định ngồi mãi cái ghế lớp trưởng hay sao?Giờ định chạy ra giả vờ tốt bụng làm quen bạn mới.Để thêm bè kéo cánh đúng ko?Giang như thế thì không nói lên lời.Châu Anh nói thêm với Phương:-Phương ad?Cậu đừng dại dột mà làm bạn với thể loại này.Đây là tớ nhắc nhở cậu thôi!Cẩn thận rước họa vào người đó.Cái lớp này không như cậu tưởng tượng đâu.Châu Anh nói xong thì về chỗ.Phương ngồi đó với bao câu hỏi trong đầu.P/S:Vội quá lấy tên bừa nhé!Tên trường không có thật đâu nhé!Liệu Phương suy nghĩ gì trong đầu.Lớp B1 có yên bình như tưởng tượng?
———————Chiều chủ nhật———————-
Sau khi nghe tin con bạn thân chí cốt của mình chuyển trường.Hà vội vàng chạy sang nhà Phương hỏi chuyện.Thấy Phương Hà mắng:
-Sao mày chuyển trường mà không báo cho tao một tiếng?Mày ngứa đòn rồi phải không?
-Tao cũng đâu có muốn chuyển tại bố mẹ tao bắt đó chứ!Mà mày làm gì mà cứ như cháy nhà thế!Ngồi xuống đi.
Hà thấy thế liền ngồi xuống.Cô lại bắt chuyện với Phương:
-Mà này chuyển trường nào đấy?Sao tao chưa nghe thấy mày nhắc?
-Trời ơi tao cũng có biết đâu.Tự dưng đùng đùng bố mẹ tao bắt đấy chứ.
-Hình như tao nghĩ bố mẹ mày bắt vào trường Highest.Trường đó thấy đang nổi.
-Tao được bố mẹ cho vào khối B lớp B1.Chắc thế!
-Mà bao giờ mày đi?
-Sáng mai
-Thôi tao buồn chết.Tối nay cho tao ở nhà mày nha!
-Xin phép bố mẹ chưa?Cẩn thận bị ăn chửi.Lúc đó tao không đi xin hộ cho mày đâu!
-Rồi rồi tao về xin được chưa?
——————-Sáng hôm sau—————-
Phương bừng tỉnh.Cô vừa trải qua giấc mơ thật dài nhưng chính cô cũng không biết mình đang mơ cái gì.Một giấc mơ hay là một điềm báo không hay.Chả biết nữa cô thu dọn đồ đạc vcsn ăn sáng và cùng mẹ tới trường.
Theo như lời của Hà nói thì trường Highest này là trường nổi nhất của Hà Nội.Trường mới chỉ thành lập được một năm nhưng đã có nhiều thành tích đáng kể.Trường chia thành 4 khối lần lượt là A,B,C,S.Khối S là cấp cuối(Đặt tên thế cho oách chứ nó tương ứng với khối 6,7,8,9 nhá).Mỗi khối chia thành 8 lớp từ 1-8.Phương theo chân mẹ đến phòng hiệu trưởng nhận hồ sơ.Nghe nói Phương được phân vào lớp B1.Cô theo mẹ đến lớp B1.Vừa đến lớp Phương có cảm giác vừa hồi hộp vừa lo âu.Phương bước vào cô cúi đầu xuống.Chỉ nghe loáng thoáng tiếng xì xào.Mẹ cô nói chuyện với cô giáo.Cô giáo bảo Phương giới thiệu tên của mình với các bạn trong lớp.Cô lấy hết cam đảm quay xuống nói với cả lớp:
-Chào cả lớp.Mình là Hoàng MinhPhương.Mình là học sinh mới.Từ nay mong được giúp đỡ.
Cô giáo xếp chỗ tạm cho Phương ngồi cạnh bên một bạn nữ.Phương đi xuống kéo ghế ngồi xuống.Cô bạn ngồi bên cạnh Phương tên là Đặng Thu Hiền.Cô giáo bắt đầu giảng bài.
————————Giờ ra chơi————-
Vì Phương mới đến nên cô cũng không có ai để nói chuyện.Hiền thấy thế liền nhanh nhảu bắt chuyện với cô.Hiền mở lời cô nói:
-Chào Phương.Mình là Thu Hiền.Mình muốn làm bạn với cậu.Được chứ?
-Ừ được.
Bỗng từ đâu lớp trưởng xuất hiện.Lớp trưởng cũng muốn làm bạn với cô.Lớp trưởng nói:
-Chào Phương.Mình là Lê Hương Giang.Cứ gọi mình Lê Giang là được.Làm bạn nhé?Đây là Trần Thanh Ngân.Ngân nhìn thế cũng cười và nói:
-Từ giờ làm bạn nhé!Phương?
Phương cười.Không ngờ có thể làm quen được với những người bạn mới như thế này.
Bỗng nhiên một nhóm bạn đi ngang qua.Châu Anh thấy thế liền nói:
-Ây da.Giang à?Cậu định ngồi mãi cái ghế lớp trưởng hay sao?Giờ định chạy ra giả vờ tốt bụng làm quen bạn mới.Để thêm bè kéo cánh đúng ko?
Giang như thế thì không nói lên lời.Châu Anh nói thêm với Phương:
-Phương ad?Cậu đừng dại dột mà làm bạn với thể loại này.Đây là tớ nhắc nhở cậu thôi!Cẩn thận rước họa vào người đó.Cái lớp này không như cậu tưởng tượng đâu.
Châu Anh nói xong thì về chỗ.Phương ngồi đó với bao câu hỏi trong đầu.
P/S:Vội quá lấy tên bừa nhé!Tên trường không có thật đâu nhé!Liệu Phương suy nghĩ gì trong đầu.Lớp B1 có yên bình như tưởng tượng?
Thanh Xuân Năm ẤyTác giả: Nguyễn TiênHôm nay tiết trời đã sang thu.Minh Phương đang ngồi trên bàn làm việc bên cạnh cô là tách cà phê mà thư kí vừa mới mang cho cô.Trời thu ở New York thật đẹp.Lá thu rơi xào xạc ngoài đường.Bỗng Phương lại nhớ về những năm cấp 2 hạnh phúc mà bình yên giản dị mà thật bình dị.Cô mở ngăn kéo bàn làm việc ra.Trong đó,có một cuốn sổ nhật kí màu xanh nhưng đã cũ.Có lẽ là được viết từ rất lâu rồi.Mở ra trong đó bao kí ức ùa về trong trái tim cô.Từ ngày khai trường bước chân vào lớp 6 đến ngày tốt nghiệp cấp 2.Nhưng giờ Hoàng Minh Phương của ngày cấp 2 mộng mơ ấy đã khác.Cô ngày hôm nay đã là nhà đàm phán thương mại của một công ty lớn ở thành phố New York này.Đang lắng lại để chìm trong những suy ngẫm ấy thì bỗng có tiếng gọi: -Sếp!Đến giờ họp rồi! Phương chợt tỉnh.Cô thầm nghĩ: -Thôi!Đến giờ tập trung vào công việc rồi!Không nghĩ lung tung nữa. Sau khi tan làm,về nhà cô đã thấy chị mình ở nhà.(Giới thiệu chút nha chị của Hoàng Minh Phương tên là Hoàng Minh Anh).Cô liền hỏi chị mình: -Chị hôm… ———————Chiều chủ nhật———————-Sau khi nghe tin con bạn thân chí cốt của mình chuyển trường.Hà vội vàng chạy sang nhà Phương hỏi chuyện.Thấy Phương Hà mắng:-Sao mày chuyển trường mà không báo cho tao một tiếng?Mày ngứa đòn rồi phải không?-Tao cũng đâu có muốn chuyển tại bố mẹ tao bắt đó chứ!Mà mày làm gì mà cứ như cháy nhà thế!Ngồi xuống đi.Hà thấy thế liền ngồi xuống.Cô lại bắt chuyện với Phương:-Mà này chuyển trường nào đấy?Sao tao chưa nghe thấy mày nhắc?-Trời ơi tao cũng có biết đâu.Tự dưng đùng đùng bố mẹ tao bắt đấy chứ.-Hình như tao nghĩ bố mẹ mày bắt vào trường Highest.Trường đó thấy đang nổi.-Tao được bố mẹ cho vào khối B lớp B1.Chắc thế!-Mà bao giờ mày đi?-Sáng mai-Thôi tao buồn chết.Tối nay cho tao ở nhà mày nha!-Xin phép bố mẹ chưa?Cẩn thận bị ăn chửi.Lúc đó tao không đi xin hộ cho mày đâu!-Rồi rồi tao về xin được chưa?——————-Sáng hôm sau—————-Phương bừng tỉnh.Cô vừa trải qua giấc mơ thật dài nhưng chính cô cũng không biết mình đang mơ cái gì.Một giấc mơ hay là một điềm báo không hay.Chả biết nữa cô thu dọn đồ đạc vcsn ăn sáng và cùng mẹ tới trường.Theo như lời của Hà nói thì trường Highest này là trường nổi nhất của Hà Nội.Trường mới chỉ thành lập được một năm nhưng đã có nhiều thành tích đáng kể.Trường chia thành 4 khối lần lượt là A,B,C,S.Khối S là cấp cuối(Đặt tên thế cho oách chứ nó tương ứng với khối 6,7,8,9 nhá).Mỗi khối chia thành 8 lớp từ 1-8.Phương theo chân mẹ đến phòng hiệu trưởng nhận hồ sơ.Nghe nói Phương được phân vào lớp B1.Cô theo mẹ đến lớp B1.Vừa đến lớp Phương có cảm giác vừa hồi hộp vừa lo âu.Phương bước vào cô cúi đầu xuống.Chỉ nghe loáng thoáng tiếng xì xào.Mẹ cô nói chuyện với cô giáo.Cô giáo bảo Phương giới thiệu tên của mình với các bạn trong lớp.Cô lấy hết cam đảm quay xuống nói với cả lớp:-Chào cả lớp.Mình là Hoàng MinhPhương.Mình là học sinh mới.Từ nay mong được giúp đỡ.Cô giáo xếp chỗ tạm cho Phương ngồi cạnh bên một bạn nữ.Phương đi xuống kéo ghế ngồi xuống.Cô bạn ngồi bên cạnh Phương tên là Đặng Thu Hiền.Cô giáo bắt đầu giảng bài.————————Giờ ra chơi————-Vì Phương mới đến nên cô cũng không có ai để nói chuyện.Hiền thấy thế liền nhanh nhảu bắt chuyện với cô.Hiền mở lời cô nói:-Chào Phương.Mình là Thu Hiền.Mình muốn làm bạn với cậu.Được chứ?-Ừ được.Bỗng từ đâu lớp trưởng xuất hiện.Lớp trưởng cũng muốn làm bạn với cô.Lớp trưởng nói:-Chào Phương.Mình là Lê Hương Giang.Cứ gọi mình Lê Giang là được.Làm bạn nhé?Đây là Trần Thanh Ngân.Ngân nhìn thế cũng cười và nói:-Từ giờ làm bạn nhé!Phương?Phương cười.Không ngờ có thể làm quen được với những người bạn mới như thế này.Bỗng nhiên một nhóm bạn đi ngang qua.Châu Anh thấy thế liền nói:-Ây da.Giang à?Cậu định ngồi mãi cái ghế lớp trưởng hay sao?Giờ định chạy ra giả vờ tốt bụng làm quen bạn mới.Để thêm bè kéo cánh đúng ko?Giang như thế thì không nói lên lời.Châu Anh nói thêm với Phương:-Phương ad?Cậu đừng dại dột mà làm bạn với thể loại này.Đây là tớ nhắc nhở cậu thôi!Cẩn thận rước họa vào người đó.Cái lớp này không như cậu tưởng tượng đâu.Châu Anh nói xong thì về chỗ.Phương ngồi đó với bao câu hỏi trong đầu.P/S:Vội quá lấy tên bừa nhé!Tên trường không có thật đâu nhé!Liệu Phương suy nghĩ gì trong đầu.Lớp B1 có yên bình như tưởng tượng?