Hôm nay tiết trời đã sang thu.Minh Phương đang ngồi trên bàn làm việc bên cạnh cô là tách cà phê mà thư kí vừa mới mang cho cô.Trời thu ở New York thật đẹp.Lá thu rơi xào xạc ngoài đường.Bỗng Phương lại nhớ về những năm cấp 2 hạnh phúc mà bình yên giản dị mà thật bình dị.Cô mở ngăn kéo bàn làm việc ra.Trong đó,có một cuốn sổ nhật kí màu xanh nhưng đã cũ.Có lẽ là được viết từ rất lâu rồi.Mở ra trong đó bao kí ức ùa về trong trái tim cô.Từ ngày khai trường bước chân vào lớp 6 đến ngày tốt nghiệp cấp 2.Nhưng giờ Hoàng Minh Phương của ngày cấp 2 mộng mơ ấy đã khác.Cô ngày hôm nay đã là nhà đàm phán thương mại của một công ty lớn ở thành phố New York này.Đang lắng lại để chìm trong những suy ngẫm ấy thì bỗng có tiếng gọi: -Sếp!Đến giờ họp rồi! Phương chợt tỉnh.Cô thầm nghĩ: -Thôi!Đến giờ tập trung vào công việc rồi!Không nghĩ lung tung nữa. Sau khi tan làm,về nhà cô đã thấy chị mình ở nhà.(Giới thiệu chút nha chị của Hoàng Minh Phương tên là Hoàng Minh Anh).Cô liền hỏi chị mình: -Chị hôm…
Chương 4: Dính vào rắc rối.Bị lợi dụng?
Thanh Xuân Năm ẤyTác giả: Nguyễn TiênHôm nay tiết trời đã sang thu.Minh Phương đang ngồi trên bàn làm việc bên cạnh cô là tách cà phê mà thư kí vừa mới mang cho cô.Trời thu ở New York thật đẹp.Lá thu rơi xào xạc ngoài đường.Bỗng Phương lại nhớ về những năm cấp 2 hạnh phúc mà bình yên giản dị mà thật bình dị.Cô mở ngăn kéo bàn làm việc ra.Trong đó,có một cuốn sổ nhật kí màu xanh nhưng đã cũ.Có lẽ là được viết từ rất lâu rồi.Mở ra trong đó bao kí ức ùa về trong trái tim cô.Từ ngày khai trường bước chân vào lớp 6 đến ngày tốt nghiệp cấp 2.Nhưng giờ Hoàng Minh Phương của ngày cấp 2 mộng mơ ấy đã khác.Cô ngày hôm nay đã là nhà đàm phán thương mại của một công ty lớn ở thành phố New York này.Đang lắng lại để chìm trong những suy ngẫm ấy thì bỗng có tiếng gọi: -Sếp!Đến giờ họp rồi! Phương chợt tỉnh.Cô thầm nghĩ: -Thôi!Đến giờ tập trung vào công việc rồi!Không nghĩ lung tung nữa. Sau khi tan làm,về nhà cô đã thấy chị mình ở nhà.(Giới thiệu chút nha chị của Hoàng Minh Phương tên là Hoàng Minh Anh).Cô liền hỏi chị mình: -Chị hôm… Hôm sau,Phương vẫn đến lớp như bình thường.Cái câu nói của Châu Anh khiến Phương suy nghĩ suốt đêm qua.Cô không tài nào hiểu được đây là lời cảnh báo hay sao?Liệu có đúng với điềm báo mà cô mơ trước hôm đi học ở lớp B1 hay ko?Cô giáo bước vào.Hôm nay cô đổi chỗ Phương xuống ngồi cạnh Duy An-một tên vừa lùn vừa xấu.Phương dọn sách vở đi xuống kéo ghế ngồi cạnh tên đó.Nhưng tên này thì cũng đâu phải dạng vừa.Cô vừa ngồi xuống hắn đã bắt đầu trêu ghẹo không cho cô học bài.Cô yên lặng không nói gì.Chỉ đến khi nó đi quá giới hạn của cô,cô điên lắm.——————Giờ ra chơi——————-Cô và Duy An cãi nhau một trận.Không ai nhường ai cô tức.Vào lớp ngồi xuống.Cô nhớ lại lời của Hà:Phương à?Mày học ở đó nhất định phải mạnh mẽ.Không được khóc đâu đấy!Tại vì khi khóc tao không ở đó bên mày được đâu.Cô nghĩ tới đây thì khoé mắt cay cay.Được rồi mạnh mẽ lên nào,không được khóc.Mày phải cố gắng lên.Hiền thấy thế liền chạy xuống chỗ cô:-Sao thế Phương?Ai bắt nạt cậu ad?-Tớ không sao.Cậu yên tâm đi!Lúc này ở một nơi khác có một nhóm con gái đang bàn chuyện.Châu Anh nói:-Chị em thấy con bé Phương mới chuyển vào lớp mình cũng được lắm đó chị.Nhìn mặt có vẻ ngu ngu chắc đúng chất hiền lành.Lấy con này làm bia đỡ đạn rồi thuận lợi kéo con Giang xuống khỏi cái ghế lớp trưởng là xong!Chị đại lên tiếng tiếp lời:-Mày ngu thế!Nhìn mặt nó hiền chưa chắc nó đã hiền.Kiểu gì con Giang của lôi về phía nó.Mà phải làm một vụ oách xà lách để nó thê thảm mất hẳn mặt mũi không còn ngóc đầu lên được.Dùng con bé mới đến cũng được nhưng mà mình chỉ đứng ngoài thêm mắm muối thôi.Còn gì cứ để nó chịu trận!-Em hiểu rồi!Phương đang ngồi trong lớp làm bài tập.Châu Anh từ đâu lao ra đập bàn Phương.Phương đang suy nghĩ bỗng giật mình.Châu Anh nói:-Này tớ muốn làm bạn với cậu được chứ?Lúc này Phương ngu thế nào mà tự dưng đồng ý.Hiền và Ngân thấy thế ngăn cản như Phương không nghe.Châu Anh thấy thế liền cười đắc ý.Một mũi tên trúng hai đích.Phen này Giang còn lâu mới giữ được cái ghế lớp trưởng này.P/S:Liệu âm mưu của Châu Anh là gì?Chị đại mà nói chuyện với Châu Anh là ai?Liệu Giang có giữ được cái ghế lớp trưởng.Và số phận của Phương sẽ ra sao?Cô có biết rằng mình bị lợi dụng ko?
Hôm sau,Phương vẫn đến lớp như bình thường.Cái câu nói của Châu Anh khiến Phương suy nghĩ suốt đêm qua.Cô không tài nào hiểu được đây là lời cảnh báo hay sao?Liệu có đúng với điềm báo mà cô mơ trước hôm đi học ở lớp B1 hay ko?
Cô giáo bước vào.Hôm nay cô đổi chỗ Phương xuống ngồi cạnh Duy An-một tên vừa lùn vừa xấu.Phương dọn sách vở đi xuống kéo ghế ngồi cạnh tên đó.Nhưng tên này thì cũng đâu phải dạng vừa.Cô vừa ngồi xuống hắn đã bắt đầu trêu ghẹo không cho cô học bài.Cô yên lặng không nói gì.Chỉ đến khi nó đi quá giới hạn của cô,cô điên lắm.
——————Giờ ra chơi——————-
Cô và Duy An cãi nhau một trận.Không ai nhường ai cô tức.Vào lớp ngồi xuống.Cô nhớ lại lời của Hà:Phương à?Mày học ở đó nhất định phải mạnh mẽ.Không được khóc đâu đấy!Tại vì khi khóc tao không ở đó bên mày được đâu.
Cô nghĩ tới đây thì khoé mắt cay cay.Được rồi mạnh mẽ lên nào,không được khóc.Mày phải cố gắng lên.Hiền thấy thế liền chạy xuống chỗ cô:
-Sao thế Phương?Ai bắt nạt cậu ad?
-Tớ không sao.Cậu yên tâm đi!
Lúc này ở một nơi khác có một nhóm con gái đang bàn chuyện.Châu Anh nói:
-Chị em thấy con bé Phương mới chuyển vào lớp mình cũng được lắm đó chị.Nhìn mặt có vẻ ngu ngu chắc đúng chất hiền lành.Lấy con này làm bia đỡ đạn rồi thuận lợi kéo con Giang xuống khỏi cái ghế lớp trưởng là xong!
Chị đại lên tiếng tiếp lời:
-Mày ngu thế!Nhìn mặt nó hiền chưa chắc nó đã hiền.Kiểu gì con Giang của lôi về phía nó.Mà phải làm một vụ oách xà lách để nó thê thảm mất hẳn mặt mũi không còn ngóc đầu lên được.Dùng con bé mới đến cũng được nhưng mà mình chỉ đứng ngoài thêm mắm muối thôi.Còn gì cứ để nó chịu trận!
-Em hiểu rồi!
Phương đang ngồi trong lớp làm bài tập.Châu Anh từ đâu lao ra đập bàn Phương.Phương đang suy nghĩ bỗng giật mình.Châu Anh nói:
-Này tớ muốn làm bạn với cậu được chứ?
Lúc này Phương ngu thế nào mà tự dưng đồng ý.Hiền và Ngân thấy thế ngăn cản như Phương không nghe.Châu Anh thấy thế liền cười đắc ý.Một mũi tên trúng hai đích.Phen này Giang còn lâu mới giữ được cái ghế lớp trưởng này.
P/S:Liệu âm mưu của Châu Anh là gì?Chị đại mà nói chuyện với Châu Anh là ai?Liệu Giang có giữ được cái ghế lớp trưởng.Và số phận của Phương sẽ ra sao?Cô có biết rằng mình bị lợi dụng ko?
Thanh Xuân Năm ẤyTác giả: Nguyễn TiênHôm nay tiết trời đã sang thu.Minh Phương đang ngồi trên bàn làm việc bên cạnh cô là tách cà phê mà thư kí vừa mới mang cho cô.Trời thu ở New York thật đẹp.Lá thu rơi xào xạc ngoài đường.Bỗng Phương lại nhớ về những năm cấp 2 hạnh phúc mà bình yên giản dị mà thật bình dị.Cô mở ngăn kéo bàn làm việc ra.Trong đó,có một cuốn sổ nhật kí màu xanh nhưng đã cũ.Có lẽ là được viết từ rất lâu rồi.Mở ra trong đó bao kí ức ùa về trong trái tim cô.Từ ngày khai trường bước chân vào lớp 6 đến ngày tốt nghiệp cấp 2.Nhưng giờ Hoàng Minh Phương của ngày cấp 2 mộng mơ ấy đã khác.Cô ngày hôm nay đã là nhà đàm phán thương mại của một công ty lớn ở thành phố New York này.Đang lắng lại để chìm trong những suy ngẫm ấy thì bỗng có tiếng gọi: -Sếp!Đến giờ họp rồi! Phương chợt tỉnh.Cô thầm nghĩ: -Thôi!Đến giờ tập trung vào công việc rồi!Không nghĩ lung tung nữa. Sau khi tan làm,về nhà cô đã thấy chị mình ở nhà.(Giới thiệu chút nha chị của Hoàng Minh Phương tên là Hoàng Minh Anh).Cô liền hỏi chị mình: -Chị hôm… Hôm sau,Phương vẫn đến lớp như bình thường.Cái câu nói của Châu Anh khiến Phương suy nghĩ suốt đêm qua.Cô không tài nào hiểu được đây là lời cảnh báo hay sao?Liệu có đúng với điềm báo mà cô mơ trước hôm đi học ở lớp B1 hay ko?Cô giáo bước vào.Hôm nay cô đổi chỗ Phương xuống ngồi cạnh Duy An-một tên vừa lùn vừa xấu.Phương dọn sách vở đi xuống kéo ghế ngồi cạnh tên đó.Nhưng tên này thì cũng đâu phải dạng vừa.Cô vừa ngồi xuống hắn đã bắt đầu trêu ghẹo không cho cô học bài.Cô yên lặng không nói gì.Chỉ đến khi nó đi quá giới hạn của cô,cô điên lắm.——————Giờ ra chơi——————-Cô và Duy An cãi nhau một trận.Không ai nhường ai cô tức.Vào lớp ngồi xuống.Cô nhớ lại lời của Hà:Phương à?Mày học ở đó nhất định phải mạnh mẽ.Không được khóc đâu đấy!Tại vì khi khóc tao không ở đó bên mày được đâu.Cô nghĩ tới đây thì khoé mắt cay cay.Được rồi mạnh mẽ lên nào,không được khóc.Mày phải cố gắng lên.Hiền thấy thế liền chạy xuống chỗ cô:-Sao thế Phương?Ai bắt nạt cậu ad?-Tớ không sao.Cậu yên tâm đi!Lúc này ở một nơi khác có một nhóm con gái đang bàn chuyện.Châu Anh nói:-Chị em thấy con bé Phương mới chuyển vào lớp mình cũng được lắm đó chị.Nhìn mặt có vẻ ngu ngu chắc đúng chất hiền lành.Lấy con này làm bia đỡ đạn rồi thuận lợi kéo con Giang xuống khỏi cái ghế lớp trưởng là xong!Chị đại lên tiếng tiếp lời:-Mày ngu thế!Nhìn mặt nó hiền chưa chắc nó đã hiền.Kiểu gì con Giang của lôi về phía nó.Mà phải làm một vụ oách xà lách để nó thê thảm mất hẳn mặt mũi không còn ngóc đầu lên được.Dùng con bé mới đến cũng được nhưng mà mình chỉ đứng ngoài thêm mắm muối thôi.Còn gì cứ để nó chịu trận!-Em hiểu rồi!Phương đang ngồi trong lớp làm bài tập.Châu Anh từ đâu lao ra đập bàn Phương.Phương đang suy nghĩ bỗng giật mình.Châu Anh nói:-Này tớ muốn làm bạn với cậu được chứ?Lúc này Phương ngu thế nào mà tự dưng đồng ý.Hiền và Ngân thấy thế ngăn cản như Phương không nghe.Châu Anh thấy thế liền cười đắc ý.Một mũi tên trúng hai đích.Phen này Giang còn lâu mới giữ được cái ghế lớp trưởng này.P/S:Liệu âm mưu của Châu Anh là gì?Chị đại mà nói chuyện với Châu Anh là ai?Liệu Giang có giữ được cái ghế lớp trưởng.Và số phận của Phương sẽ ra sao?Cô có biết rằng mình bị lợi dụng ko?