Câu chuyện tưởng chừng như một giấc mơ cổ tích nhưng nó lại mang quá nhiều đau thương và nước mắt.Trong đó có hạnh phúc vĩnh hằng. Một cô bé được sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả có bốn chị em gái.Cô là con gái thứ ba trong gia đình.Nhưng người cha lại quan tâm nhiều đến cô nhiều hơn.Cho cô tình yêu thương mà vốn phải chia đều cho bốn chị em.Hai chị em út còn quá nhỏ để hiểu được tình yêu thương là gì....Nhưng người chị gái đầu thì hiểu được nó giá trị như thế nào.Từ đó cô cảm thấy ganh tỵ với em gái mình.Sự thù hằn đã vào tâm trí người chị gái.Cô cảm thấy rất ghét người cha của mình.Riêng người em gái thì vẫn hồn nhiên và hạnh phúc bên người cha ấy.Cuộc sống ấm áp và hạnh phúc của bé gái thứ ba trong gia đình ấy tưởng chừng là mãi mãi đến khi cô 21 tuổi. Ngọc Hân chính là người con gái thứ 3 trong gia đình đó.Cô đã lớn lên và trở thành một người phụ nữ xinh đẹp.Một thân hình nhỏ nhắn nhưng lại có chiều cao hoàn mĩ.Nước da trắng hồng lại tô phần cho khuôn mặt xinh đẹp…
Chương 30: Đối Mặt
Hợp Đồng Mang ThaiTác giả: Nhoc Nicolas DevineCâu chuyện tưởng chừng như một giấc mơ cổ tích nhưng nó lại mang quá nhiều đau thương và nước mắt.Trong đó có hạnh phúc vĩnh hằng. Một cô bé được sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả có bốn chị em gái.Cô là con gái thứ ba trong gia đình.Nhưng người cha lại quan tâm nhiều đến cô nhiều hơn.Cho cô tình yêu thương mà vốn phải chia đều cho bốn chị em.Hai chị em út còn quá nhỏ để hiểu được tình yêu thương là gì....Nhưng người chị gái đầu thì hiểu được nó giá trị như thế nào.Từ đó cô cảm thấy ganh tỵ với em gái mình.Sự thù hằn đã vào tâm trí người chị gái.Cô cảm thấy rất ghét người cha của mình.Riêng người em gái thì vẫn hồn nhiên và hạnh phúc bên người cha ấy.Cuộc sống ấm áp và hạnh phúc của bé gái thứ ba trong gia đình ấy tưởng chừng là mãi mãi đến khi cô 21 tuổi. Ngọc Hân chính là người con gái thứ 3 trong gia đình đó.Cô đã lớn lên và trở thành một người phụ nữ xinh đẹp.Một thân hình nhỏ nhắn nhưng lại có chiều cao hoàn mĩ.Nước da trắng hồng lại tô phần cho khuôn mặt xinh đẹp… Bà Vân bất đầu cảm giác sợ hãi khi Gia Ngân đang nhìn mình.Bất giác bà chạy đến ôm chầm lấy cô._’’Cái con bé này,chỉ tại mẹ không chăm sóc được gia đình này.Nên mới để con chịu khỗ,ngay cả đám cưới con gái mà ba mẹ cũng không thể tới tham dự được,tất cả là lỗi của mẹ mà..huhu…”.Bà khóc một cách ngon lành,trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.Ngay cả Gia Ngân và Bảo Ngọc cũng cứng đơ người,trước một diễn viên nghiệp dư đóng quá đạt.Gia Ngân không biết nên cười hay nên khóc đây.Nhưng cô biết cái ngày này rồi nó cũng sẽ đến._Con chào mẹ!!-Một giọng nói trầm ấm vang lớn.Bà Vân ngước nhìn người con rễ,với khuôn mặt chữ điền,nước da ngâm ngâm,to cao phong độ đến hoàn mỹ.Làm bà trở nên cảm thấy hãnh diện khi được người giàu có gọi mình là mẹ.”Là Vĩnh Trung đây sao,trời ơi quý hóa quá,con rễ tui đây sao”.Bà vừa nói,vừa cười sảng khoái._Mẹ!Giọng Bảo Ngọc như muốn nhấn mạnh,”mẹ mình giữ thể diện cho chị”.Nhưng vừa dứt lời,thì bị Bà Vân liếc gườm một cái làm cô im bật.Tuấn Anh cũng lanh lẹ bước đến chào và bắt tay bà Vân:”Con chào cô,con bạn trai của Bảo Ngọc”.Vừa nói,anh vừa đá lông nheo với Bảo Ngọc,làm cô ức đến nghẹn.Bà Vân cười hoa cả mắt,bà không ngờ rằng các con mình được phước đến vậy,toàn những người đẹp trai và quý tộc.Nhìn cảnh tượng này,ai cũng nghĩ đây là một gia đình hạnh phúc.Nhưng không ai biết rằng,sẽ không qua mắt được một người phụ nữ đang nhìn về hướng họ.Đó là mẹ Vĩnh Trung.Ánh mắt của Gia Ngân và Ngọc Hân bắt gặp nhau,Gia Ngân đang dần hiểu ra vấn đề.”Chỉ có thể là nó,mới có thể để ẹ biết và dắt mẹ đến đây.Nó định chơi trò gì đây.”.Gia Ngân vừa nhìn vừa suy nghĩ còn Ngọc Hân thì đang cười thầm:”Chị à,trò vui giờ mới bắt đầu”.Tụ họp trong phòng khách……Bà Vân độc diễn như tấu hề,bà vừa nói vừa cười nhìn mẹ Vĩnh Trung.”Chị biết không,nhà tôi có 4 đứa con gái,đứa nào cũng ngoan hiền.”.Vừa dứt lời bà Vân nhìn Gia Ngân bằng ánh mắt âu yếm,làm cô nổi da gà.”Nhất là Gia Ngân đây,nó giỏi lắm chị ạ,vừa là chị cả nó quán xuyến hết mọi việc trong nhà.Ngay cả tiền viện phí cha nó,mình nó ôm hết.”.Bà vừa xuýt xoa đôi bàn tay, vừa cười đến tự hào.Gia Ngân,Bảo Ngọc chỉ biết ngao ngán và thở dài trước sự độc diển của mẹ mình.Còn Ngọc Hân thì cô đang toan tính điều gì đây??
Bà Vân bất đầu cảm giác sợ hãi khi Gia Ngân đang nhìn mình.Bất giác bà chạy đến ôm chầm lấy cô.
_’’Cái con bé này,chỉ tại mẹ không chăm sóc được gia đình này.Nên mới để con chịu khỗ,ngay cả đám cưới con gái mà ba mẹ cũng không thể tới tham dự được,tất cả là lỗi của mẹ mà..huhu…”.Bà khóc một cách ngon lành,trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.Ngay cả Gia Ngân và Bảo Ngọc cũng cứng đơ người,trước một diễn viên nghiệp dư đóng quá đạt.Gia Ngân không biết nên cười hay nên khóc đây.Nhưng cô biết cái ngày này rồi nó cũng sẽ đến.
_Con chào mẹ!!-Một giọng nói trầm ấm vang lớn.Bà Vân ngước nhìn người con rễ,với khuôn mặt chữ điền,nước da ngâm ngâm,to cao phong độ đến hoàn mỹ.Làm bà trở nên cảm thấy hãnh diện khi được người giàu có gọi mình là mẹ.”Là Vĩnh Trung đây sao,trời ơi quý hóa quá,con rễ tui đây sao”.Bà vừa nói,vừa cười sảng khoái.
_Mẹ!Giọng Bảo Ngọc như muốn nhấn mạnh,”mẹ mình giữ thể diện cho chị”.Nhưng vừa dứt lời,thì bị Bà Vân liếc gườm một cái làm cô im bật.Tuấn Anh cũng lanh lẹ bước đến chào và bắt tay bà Vân:”Con chào cô,con bạn trai của Bảo Ngọc”.Vừa nói,anh vừa đá lông nheo với Bảo Ngọc,làm cô ức đến nghẹn.Bà Vân cười hoa cả mắt,bà không ngờ rằng các con mình được phước đến vậy,toàn những người đẹp trai và quý tộc.
Nhìn cảnh tượng này,ai cũng nghĩ đây là một gia đình hạnh phúc.Nhưng không ai biết rằng,sẽ không qua mắt được một người phụ nữ đang nhìn về hướng họ.Đó là mẹ Vĩnh Trung.
Ánh mắt của Gia Ngân và Ngọc Hân bắt gặp nhau,Gia Ngân đang dần hiểu ra vấn đề.”Chỉ có thể là nó,mới có thể để ẹ biết và dắt mẹ đến đây.Nó định chơi trò gì đây.”.Gia Ngân vừa nhìn vừa suy nghĩ còn Ngọc Hân thì đang cười thầm:”Chị à,trò vui giờ mới bắt đầu”.
Tụ họp trong phòng khách……Bà Vân độc diễn như tấu hề,bà vừa nói vừa cười nhìn mẹ Vĩnh Trung.”Chị biết không,nhà tôi có 4 đứa con gái,đứa nào cũng ngoan hiền.”.Vừa dứt lời bà Vân nhìn Gia Ngân bằng ánh mắt âu yếm,làm cô nổi da gà.”Nhất là Gia Ngân đây,nó giỏi lắm chị ạ,vừa là chị cả nó quán xuyến hết mọi việc trong nhà.Ngay cả tiền viện phí cha nó,mình nó ôm hết.”.Bà vừa xuýt xoa đôi bàn tay, vừa cười đến tự hào.
Gia Ngân,Bảo Ngọc chỉ biết ngao ngán và thở dài trước sự độc diển của mẹ mình.Còn Ngọc Hân thì cô đang toan tính điều gì đây??
Hợp Đồng Mang ThaiTác giả: Nhoc Nicolas DevineCâu chuyện tưởng chừng như một giấc mơ cổ tích nhưng nó lại mang quá nhiều đau thương và nước mắt.Trong đó có hạnh phúc vĩnh hằng. Một cô bé được sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả có bốn chị em gái.Cô là con gái thứ ba trong gia đình.Nhưng người cha lại quan tâm nhiều đến cô nhiều hơn.Cho cô tình yêu thương mà vốn phải chia đều cho bốn chị em.Hai chị em út còn quá nhỏ để hiểu được tình yêu thương là gì....Nhưng người chị gái đầu thì hiểu được nó giá trị như thế nào.Từ đó cô cảm thấy ganh tỵ với em gái mình.Sự thù hằn đã vào tâm trí người chị gái.Cô cảm thấy rất ghét người cha của mình.Riêng người em gái thì vẫn hồn nhiên và hạnh phúc bên người cha ấy.Cuộc sống ấm áp và hạnh phúc của bé gái thứ ba trong gia đình ấy tưởng chừng là mãi mãi đến khi cô 21 tuổi. Ngọc Hân chính là người con gái thứ 3 trong gia đình đó.Cô đã lớn lên và trở thành một người phụ nữ xinh đẹp.Một thân hình nhỏ nhắn nhưng lại có chiều cao hoàn mĩ.Nước da trắng hồng lại tô phần cho khuôn mặt xinh đẹp… Bà Vân bất đầu cảm giác sợ hãi khi Gia Ngân đang nhìn mình.Bất giác bà chạy đến ôm chầm lấy cô._’’Cái con bé này,chỉ tại mẹ không chăm sóc được gia đình này.Nên mới để con chịu khỗ,ngay cả đám cưới con gái mà ba mẹ cũng không thể tới tham dự được,tất cả là lỗi của mẹ mà..huhu…”.Bà khóc một cách ngon lành,trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.Ngay cả Gia Ngân và Bảo Ngọc cũng cứng đơ người,trước một diễn viên nghiệp dư đóng quá đạt.Gia Ngân không biết nên cười hay nên khóc đây.Nhưng cô biết cái ngày này rồi nó cũng sẽ đến._Con chào mẹ!!-Một giọng nói trầm ấm vang lớn.Bà Vân ngước nhìn người con rễ,với khuôn mặt chữ điền,nước da ngâm ngâm,to cao phong độ đến hoàn mỹ.Làm bà trở nên cảm thấy hãnh diện khi được người giàu có gọi mình là mẹ.”Là Vĩnh Trung đây sao,trời ơi quý hóa quá,con rễ tui đây sao”.Bà vừa nói,vừa cười sảng khoái._Mẹ!Giọng Bảo Ngọc như muốn nhấn mạnh,”mẹ mình giữ thể diện cho chị”.Nhưng vừa dứt lời,thì bị Bà Vân liếc gườm một cái làm cô im bật.Tuấn Anh cũng lanh lẹ bước đến chào và bắt tay bà Vân:”Con chào cô,con bạn trai của Bảo Ngọc”.Vừa nói,anh vừa đá lông nheo với Bảo Ngọc,làm cô ức đến nghẹn.Bà Vân cười hoa cả mắt,bà không ngờ rằng các con mình được phước đến vậy,toàn những người đẹp trai và quý tộc.Nhìn cảnh tượng này,ai cũng nghĩ đây là một gia đình hạnh phúc.Nhưng không ai biết rằng,sẽ không qua mắt được một người phụ nữ đang nhìn về hướng họ.Đó là mẹ Vĩnh Trung.Ánh mắt của Gia Ngân và Ngọc Hân bắt gặp nhau,Gia Ngân đang dần hiểu ra vấn đề.”Chỉ có thể là nó,mới có thể để ẹ biết và dắt mẹ đến đây.Nó định chơi trò gì đây.”.Gia Ngân vừa nhìn vừa suy nghĩ còn Ngọc Hân thì đang cười thầm:”Chị à,trò vui giờ mới bắt đầu”.Tụ họp trong phòng khách……Bà Vân độc diễn như tấu hề,bà vừa nói vừa cười nhìn mẹ Vĩnh Trung.”Chị biết không,nhà tôi có 4 đứa con gái,đứa nào cũng ngoan hiền.”.Vừa dứt lời bà Vân nhìn Gia Ngân bằng ánh mắt âu yếm,làm cô nổi da gà.”Nhất là Gia Ngân đây,nó giỏi lắm chị ạ,vừa là chị cả nó quán xuyến hết mọi việc trong nhà.Ngay cả tiền viện phí cha nó,mình nó ôm hết.”.Bà vừa xuýt xoa đôi bàn tay, vừa cười đến tự hào.Gia Ngân,Bảo Ngọc chỉ biết ngao ngán và thở dài trước sự độc diển của mẹ mình.Còn Ngọc Hân thì cô đang toan tính điều gì đây??