-Alo!em nghe đây chị. -Chị có chuyện muốn nhờ em giúp. -Chị cứ nói đi, em sẽ giúp chị. Đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi Nó nghe tiếng thở dài bên ấy. -Chị có chuyện gì sao, nói em nghe đi. -Em có thể về VN với chị được không, chị bây giờ mệt mỏi lắm rồi, em giúp chị đi. Nó có thể nghe được âm vực rung rung như khóc của Cô. -Chị đừng khóc....chị đợi em đi sáng mai em sẽ về VN với chị nha. Bây giờ chị ngủ đi ngày mai tỉnh dậy sẽ thấy em. Nó nói nhẹ nhàng giọng như vỗ về. Nó mọi thứ trên đời này không có cái gì mà Nó sợ chỉ sợ chị Nó khóc, từ nhỏ hai chị em Nó đều ở bên nhau cho tới khi ông nội Nó từ Anh về và đưa Nó sang Anh, Cô thì ở lại VN một mình trong ngôi biệt thự và bà Quản gia. Cô trãi qua những ngày tháng cô đơn, đi học lại bị bạn bè xa lánh trêu ghẹo vì...Cô không được chọn làm người thừa kế. Theo lời nguyền của gia đình Nó nếu sinh đôi thì một trong hai sẽ có một người chết, thật buồn vì Cô là người đó. Cha mẹ của Nó cũng biết điều này dù đau lòng cũng phải bỏ rơi Cô đi…
Chương 8
Ác Quỷ Học ĐườngTác giả: Htpthao1202-Alo!em nghe đây chị. -Chị có chuyện muốn nhờ em giúp. -Chị cứ nói đi, em sẽ giúp chị. Đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi Nó nghe tiếng thở dài bên ấy. -Chị có chuyện gì sao, nói em nghe đi. -Em có thể về VN với chị được không, chị bây giờ mệt mỏi lắm rồi, em giúp chị đi. Nó có thể nghe được âm vực rung rung như khóc của Cô. -Chị đừng khóc....chị đợi em đi sáng mai em sẽ về VN với chị nha. Bây giờ chị ngủ đi ngày mai tỉnh dậy sẽ thấy em. Nó nói nhẹ nhàng giọng như vỗ về. Nó mọi thứ trên đời này không có cái gì mà Nó sợ chỉ sợ chị Nó khóc, từ nhỏ hai chị em Nó đều ở bên nhau cho tới khi ông nội Nó từ Anh về và đưa Nó sang Anh, Cô thì ở lại VN một mình trong ngôi biệt thự và bà Quản gia. Cô trãi qua những ngày tháng cô đơn, đi học lại bị bạn bè xa lánh trêu ghẹo vì...Cô không được chọn làm người thừa kế. Theo lời nguyền của gia đình Nó nếu sinh đôi thì một trong hai sẽ có một người chết, thật buồn vì Cô là người đó. Cha mẹ của Nó cũng biết điều này dù đau lòng cũng phải bỏ rơi Cô đi… Nó sau khi sắp xếp hết các công việc ở Hắc Long tại phòng làm việc rồi cũng về phòng, cởi bỏ hết những thứ ở trên người rồi ngâm mình vào bồn tắm có hương hoa hồng khiến Nó cảm thấy thoải mái hơn. Mọi chuyện xảy ra lúc ở trong lớp thật sự Nó chả nhớ gì (t/g: Nó mỗi khi tức giận đến mức không kiềm chế được bản thân thì 100% là sau khi bình tĩnh lại thì sẽ không nhớ gì). Bước ra khỏi phòng tắm với tâm trạng hết sức thoải mái trên người chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn tắm màu trằng dài, lại tủ lấy một chiếc Áo sơ mi form rộng dài màu đen và một chiếc quần short mặc vào. Thả mình rơi tự do nằm vào giường chưa đầy 10s đã bị quấy rầy bởi tiếng chuông cửa. Nó nhìn xuống qua sổ thấy Đường Hưng đang đứng trước cổng kề cạnh là một em môtô mà Anh hay chạy.Đi xuống bấm một nút nhỏ ngay cửa chính cánh cổng mở ra kèm theo tiếng robot được lặp trình sẵn. Anh đẩy xe vào sân vườn, đi vào phòng khách đã thấy Nó ngồi ngay sofa.-Sao giờ Anh lại đến thế.-Anh tới thăm em, hòi sáng anh nghe nói em về sớm có chuyện gì sao.-Không có gì, mà chuyện ở Hắc Long thế nào rồi.Nó đi vào bếp lấy cho anh một ly nước, đặt ly nước xuống mặt bàn ngay đối diện anh.-Thông tin về số hàng sắp chuyển sang Sin chắc em cũng đã nghe tụi đàn em thông báo lại rồi đúng không.-Chuyện đấy tôi đã nghe qua, vậy danh sách số người sẽ đi vận chuyển số hàng đó đã có chưa.-Đã có rồi. Đây em xem qua đi.Anh lấy điện thoại ra đưa cho Nó xem.-........Hà Kiều Phi.-À đây là một sác thủ bật nhất của ta mới vào Hắc Long năm ngoái nhưng đã lặp nhìu công lắm. Nên chuyến hàng lần này anh cho cô ấy vào danh sách. Em không đồng ý chuyện gì sao.-Không anh cứ làm theo ý anh, à mà danh sách lần này thêm tôi vào.-Sao em cũng muốn đi sao. Thôi em cũng mới về VN mấy việc cỏn con này em không cần làm đâu.-Chứ như vậy đi đã lâu rồi cũng chưa động tay động chân nên tôi sẽ đi.-Được thôi, em đi anh cũng sẽ đi.-Thôi anh cứ lo quản lí mọi chuyện ở đây. Chuyến đi này chắc cũng sẽ đi hơi lâu.-Anh sẽ nghe em.-À mà anh tìm cho tôi một căn hộ nào đó đi.-Sao lại phải thế.-Anh cứ tìm đi, căn hộ 3-4phòng gì đấy nhá. Thôi anh về đi, hệ thống sẽ tự khoá khi anh đi ra khỏi cổng nên anh không cần lo.-Vậy em ngủ ngon, anh về đây, mai anh đến đón em nữa nhé.-Thôi khỏi mai tôi đi với bạn rồi.
Nó sau khi sắp xếp hết các công việc ở Hắc Long tại phòng làm việc rồi cũng về phòng, cởi bỏ hết những thứ ở trên người rồi ngâm mình vào bồn tắm có hương hoa hồng khiến Nó cảm thấy thoải mái hơn. Mọi chuyện xảy ra lúc ở trong lớp thật sự Nó chả nhớ gì (t/g: Nó mỗi khi tức giận đến mức không kiềm chế được bản thân thì 100% là sau khi bình tĩnh lại thì sẽ không nhớ gì). Bước ra khỏi phòng tắm với tâm trạng hết sức thoải mái trên người chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn tắm màu trằng dài, lại tủ lấy một chiếc Áo sơ mi form rộng dài màu đen và một chiếc quần short mặc vào. Thả mình rơi tự do nằm vào giường chưa đầy 10s đã bị quấy rầy bởi tiếng chuông cửa. Nó nhìn xuống qua sổ thấy Đường Hưng đang đứng trước cổng kề cạnh là một em môtô mà Anh hay chạy.
Đi xuống bấm một nút nhỏ ngay cửa chính cánh cổng mở ra kèm theo tiếng robot được lặp trình sẵn. Anh đẩy xe vào sân vườn, đi vào phòng khách đã thấy Nó ngồi ngay sofa.
-Sao giờ Anh lại đến thế.
-Anh tới thăm em, hòi sáng anh nghe nói em về sớm có chuyện gì sao.
-Không có gì, mà chuyện ở Hắc Long thế nào rồi.
Nó đi vào bếp lấy cho anh một ly nước, đặt ly nước xuống mặt bàn ngay đối diện anh.
-Thông tin về số hàng sắp chuyển sang Sin chắc em cũng đã nghe tụi đàn em thông báo lại rồi đúng không.
-Chuyện đấy tôi đã nghe qua, vậy danh sách số người sẽ đi vận chuyển số hàng đó đã có chưa.
-Đã có rồi. Đây em xem qua đi.
Anh lấy điện thoại ra đưa cho Nó xem.
-........Hà Kiều Phi.
-À đây là một sác thủ bật nhất của ta mới vào Hắc Long năm ngoái nhưng đã lặp nhìu công lắm. Nên chuyến hàng lần này anh cho cô ấy vào danh sách. Em không đồng ý chuyện gì sao.
-Không anh cứ làm theo ý anh, à mà danh sách lần này thêm tôi vào.
-Sao em cũng muốn đi sao. Thôi em cũng mới về VN mấy việc cỏn con này em không cần làm đâu.
-Chứ như vậy đi đã lâu rồi cũng chưa động tay động chân nên tôi sẽ đi.
-Được thôi, em đi anh cũng sẽ đi.
-Thôi anh cứ lo quản lí mọi chuyện ở đây. Chuyến đi này chắc cũng sẽ đi hơi lâu.
-Anh sẽ nghe em.
-À mà anh tìm cho tôi một căn hộ nào đó đi.
-Sao lại phải thế.
-Anh cứ tìm đi, căn hộ 3-4phòng gì đấy nhá. Thôi anh về đi, hệ thống sẽ tự khoá khi anh đi ra khỏi cổng nên anh không cần lo.
-Vậy em ngủ ngon, anh về đây, mai anh đến đón em nữa nhé.
-Thôi khỏi mai tôi đi với bạn rồi.
Ác Quỷ Học ĐườngTác giả: Htpthao1202-Alo!em nghe đây chị. -Chị có chuyện muốn nhờ em giúp. -Chị cứ nói đi, em sẽ giúp chị. Đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi Nó nghe tiếng thở dài bên ấy. -Chị có chuyện gì sao, nói em nghe đi. -Em có thể về VN với chị được không, chị bây giờ mệt mỏi lắm rồi, em giúp chị đi. Nó có thể nghe được âm vực rung rung như khóc của Cô. -Chị đừng khóc....chị đợi em đi sáng mai em sẽ về VN với chị nha. Bây giờ chị ngủ đi ngày mai tỉnh dậy sẽ thấy em. Nó nói nhẹ nhàng giọng như vỗ về. Nó mọi thứ trên đời này không có cái gì mà Nó sợ chỉ sợ chị Nó khóc, từ nhỏ hai chị em Nó đều ở bên nhau cho tới khi ông nội Nó từ Anh về và đưa Nó sang Anh, Cô thì ở lại VN một mình trong ngôi biệt thự và bà Quản gia. Cô trãi qua những ngày tháng cô đơn, đi học lại bị bạn bè xa lánh trêu ghẹo vì...Cô không được chọn làm người thừa kế. Theo lời nguyền của gia đình Nó nếu sinh đôi thì một trong hai sẽ có một người chết, thật buồn vì Cô là người đó. Cha mẹ của Nó cũng biết điều này dù đau lòng cũng phải bỏ rơi Cô đi… Nó sau khi sắp xếp hết các công việc ở Hắc Long tại phòng làm việc rồi cũng về phòng, cởi bỏ hết những thứ ở trên người rồi ngâm mình vào bồn tắm có hương hoa hồng khiến Nó cảm thấy thoải mái hơn. Mọi chuyện xảy ra lúc ở trong lớp thật sự Nó chả nhớ gì (t/g: Nó mỗi khi tức giận đến mức không kiềm chế được bản thân thì 100% là sau khi bình tĩnh lại thì sẽ không nhớ gì). Bước ra khỏi phòng tắm với tâm trạng hết sức thoải mái trên người chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn tắm màu trằng dài, lại tủ lấy một chiếc Áo sơ mi form rộng dài màu đen và một chiếc quần short mặc vào. Thả mình rơi tự do nằm vào giường chưa đầy 10s đã bị quấy rầy bởi tiếng chuông cửa. Nó nhìn xuống qua sổ thấy Đường Hưng đang đứng trước cổng kề cạnh là một em môtô mà Anh hay chạy.Đi xuống bấm một nút nhỏ ngay cửa chính cánh cổng mở ra kèm theo tiếng robot được lặp trình sẵn. Anh đẩy xe vào sân vườn, đi vào phòng khách đã thấy Nó ngồi ngay sofa.-Sao giờ Anh lại đến thế.-Anh tới thăm em, hòi sáng anh nghe nói em về sớm có chuyện gì sao.-Không có gì, mà chuyện ở Hắc Long thế nào rồi.Nó đi vào bếp lấy cho anh một ly nước, đặt ly nước xuống mặt bàn ngay đối diện anh.-Thông tin về số hàng sắp chuyển sang Sin chắc em cũng đã nghe tụi đàn em thông báo lại rồi đúng không.-Chuyện đấy tôi đã nghe qua, vậy danh sách số người sẽ đi vận chuyển số hàng đó đã có chưa.-Đã có rồi. Đây em xem qua đi.Anh lấy điện thoại ra đưa cho Nó xem.-........Hà Kiều Phi.-À đây là một sác thủ bật nhất của ta mới vào Hắc Long năm ngoái nhưng đã lặp nhìu công lắm. Nên chuyến hàng lần này anh cho cô ấy vào danh sách. Em không đồng ý chuyện gì sao.-Không anh cứ làm theo ý anh, à mà danh sách lần này thêm tôi vào.-Sao em cũng muốn đi sao. Thôi em cũng mới về VN mấy việc cỏn con này em không cần làm đâu.-Chứ như vậy đi đã lâu rồi cũng chưa động tay động chân nên tôi sẽ đi.-Được thôi, em đi anh cũng sẽ đi.-Thôi anh cứ lo quản lí mọi chuyện ở đây. Chuyến đi này chắc cũng sẽ đi hơi lâu.-Anh sẽ nghe em.-À mà anh tìm cho tôi một căn hộ nào đó đi.-Sao lại phải thế.-Anh cứ tìm đi, căn hộ 3-4phòng gì đấy nhá. Thôi anh về đi, hệ thống sẽ tự khoá khi anh đi ra khỏi cổng nên anh không cần lo.-Vậy em ngủ ngon, anh về đây, mai anh đến đón em nữa nhé.-Thôi khỏi mai tôi đi với bạn rồi.