Tác giả:

-Alo!em nghe đây chị. -Chị có chuyện muốn nhờ em giúp. -Chị cứ nói đi, em sẽ giúp chị. Đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi Nó nghe tiếng thở dài bên ấy. -Chị có chuyện gì sao, nói em nghe đi. -Em có thể về VN với chị được không, chị bây giờ mệt mỏi lắm rồi, em giúp chị đi. Nó có thể nghe được âm vực rung rung như khóc của Cô. -Chị đừng khóc....chị đợi em đi sáng mai em sẽ về VN với chị nha. Bây giờ chị ngủ đi ngày mai tỉnh dậy sẽ thấy em. Nó nói nhẹ nhàng giọng như vỗ về. Nó mọi thứ trên đời này không có cái gì mà Nó sợ chỉ sợ chị Nó khóc, từ nhỏ hai chị em Nó đều ở bên nhau cho tới khi ông nội Nó từ Anh về và đưa Nó sang Anh, Cô thì ở lại VN một mình trong ngôi biệt thự và bà Quản gia. Cô trãi qua những ngày tháng cô đơn, đi học lại bị bạn bè xa lánh trêu ghẹo vì...Cô không được chọn làm người thừa kế. Theo lời nguyền của gia đình Nó nếu sinh đôi thì một trong hai sẽ có một người chết, thật buồn vì Cô là người đó. Cha mẹ của Nó cũng biết điều này dù đau lòng cũng phải bỏ rơi Cô đi…

Chương 13

Ác Quỷ Học ĐườngTác giả: Htpthao1202-Alo!em nghe đây chị. -Chị có chuyện muốn nhờ em giúp. -Chị cứ nói đi, em sẽ giúp chị. Đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi Nó nghe tiếng thở dài bên ấy. -Chị có chuyện gì sao, nói em nghe đi. -Em có thể về VN với chị được không, chị bây giờ mệt mỏi lắm rồi, em giúp chị đi. Nó có thể nghe được âm vực rung rung như khóc của Cô. -Chị đừng khóc....chị đợi em đi sáng mai em sẽ về VN với chị nha. Bây giờ chị ngủ đi ngày mai tỉnh dậy sẽ thấy em. Nó nói nhẹ nhàng giọng như vỗ về. Nó mọi thứ trên đời này không có cái gì mà Nó sợ chỉ sợ chị Nó khóc, từ nhỏ hai chị em Nó đều ở bên nhau cho tới khi ông nội Nó từ Anh về và đưa Nó sang Anh, Cô thì ở lại VN một mình trong ngôi biệt thự và bà Quản gia. Cô trãi qua những ngày tháng cô đơn, đi học lại bị bạn bè xa lánh trêu ghẹo vì...Cô không được chọn làm người thừa kế. Theo lời nguyền của gia đình Nó nếu sinh đôi thì một trong hai sẽ có một người chết, thật buồn vì Cô là người đó. Cha mẹ của Nó cũng biết điều này dù đau lòng cũng phải bỏ rơi Cô đi… -Tại sao tụi em phải làm như thế ạ.Nó dừng lại trước mặt c*̉a bà cô đấy.-Trong cái trường này ngoại trừ chủ tịch ra, thì cha mẹ các em có làm cao đến mấy c*̃ng phải nễ tôi vài phần. Hai em con cái ông nào bà nào chẳng lẽ không nghe qua tên tôi.-Cô tên gì ạ?.-E...em...được thôi chắc hai em là học sinh mới tôi nói luôn. Tôi tên Huỳnh Yên, em đã nghe qua chưa tiểu thư.-Huỳnh Yên.....hừm tên nghe quen nhỉ!.Nó đưa hai ngón tay xoa xoa cằm đăm chiu.-Đương nhiên phải quen rồi.Bà ta cười đắc ý.-À nhớ rồi.-Sao em nói đi.Bà ta hớn hở chờ nghe kết quả.-Huỳnh Yên hình như đang là người c*̉a Đường Tổng phải không hả.-Sa...sao sao em biết.-Chuyện này ai mà không biết. c*̃ng phải tập đoàn c*̉a Đường Tổng đứng thứ 3 thế giới, bảo sao ông lớn bà lớn nào c*̃ng nễ. Chỉ mang cái mác người tình mà vênh váo. Trèo cao quá không chừng té đau đấy.-Thật ra em là ai.-Chị à môn học hôm nay học gì vậy,-À......giáo dục.Cô nhìn sơ qua bàn giáo viên thấy xấp tài liệu môn.-Kẻ cướp chồng người khác mà đi dạy môn giáo dục, quả thật câm phục.Cả lớp lúc này mới cười phá lên.-Các em bên dưới im hết cho tôi.-Cô không có quyền nói ở đây. Biến.Bà cô uất ức, ôm mặt khóc chạy ra khỏi lớp. Cả lớp thấy thế như được thả tự do rôm ra hẳn lên.Nó và Cô đi xuống bàn ngồi cô ngồi bàn chót cạnh Nó.

-Tại sao tụi em phải làm như thế ạ.

Nó dừng lại trước mặt c*̉a bà cô đấy.

-Trong cái trường này ngoại trừ chủ tịch ra, thì cha mẹ các em có làm cao đến mấy c*̃ng phải nễ tôi vài phần. Hai em con cái ông nào bà nào chẳng lẽ không nghe qua tên tôi.

-Cô tên gì ạ?.

-E...em...được thôi chắc hai em là học sinh mới tôi nói luôn. Tôi tên Huỳnh Yên, em đã nghe qua chưa tiểu thư.

-Huỳnh Yên.....hừm tên nghe quen nhỉ!.

Nó đưa hai ngón tay xoa xoa cằm đăm chiu.

-Đương nhiên phải quen rồi.

Bà ta cười đắc ý.

-À nhớ rồi.

-Sao em nói đi.

Bà ta hớn hở chờ nghe kết quả.

-Huỳnh Yên hình như đang là người c*̉a Đường Tổng phải không hả.

-Sa...sao sao em biết.

-Chuyện này ai mà không biết. c*̃ng phải tập đoàn c*̉a Đường Tổng đứng thứ 3 thế giới, bảo sao ông lớn bà lớn nào c*̃ng nễ. Chỉ mang cái mác người tình mà vênh váo. Trèo cao quá không chừng té đau đấy.

-Thật ra em là ai.

-Chị à môn học hôm nay học gì vậy,

-À......giáo dục.

Cô nhìn sơ qua bàn giáo viên thấy xấp tài liệu môn.

-Kẻ cướp chồng người khác mà đi dạy môn giáo dục, quả thật câm phục.

Cả lớp lúc này mới cười phá lên.

-Các em bên dưới im hết cho tôi.

-Cô không có quyền nói ở đây. Biến.

Bà cô uất ức, ôm mặt khóc chạy ra khỏi lớp. Cả lớp thấy thế như được thả tự do rôm ra hẳn lên.

Nó và Cô đi xuống bàn ngồi cô ngồi bàn chót cạnh Nó.

Ác Quỷ Học ĐườngTác giả: Htpthao1202-Alo!em nghe đây chị. -Chị có chuyện muốn nhờ em giúp. -Chị cứ nói đi, em sẽ giúp chị. Đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi Nó nghe tiếng thở dài bên ấy. -Chị có chuyện gì sao, nói em nghe đi. -Em có thể về VN với chị được không, chị bây giờ mệt mỏi lắm rồi, em giúp chị đi. Nó có thể nghe được âm vực rung rung như khóc của Cô. -Chị đừng khóc....chị đợi em đi sáng mai em sẽ về VN với chị nha. Bây giờ chị ngủ đi ngày mai tỉnh dậy sẽ thấy em. Nó nói nhẹ nhàng giọng như vỗ về. Nó mọi thứ trên đời này không có cái gì mà Nó sợ chỉ sợ chị Nó khóc, từ nhỏ hai chị em Nó đều ở bên nhau cho tới khi ông nội Nó từ Anh về và đưa Nó sang Anh, Cô thì ở lại VN một mình trong ngôi biệt thự và bà Quản gia. Cô trãi qua những ngày tháng cô đơn, đi học lại bị bạn bè xa lánh trêu ghẹo vì...Cô không được chọn làm người thừa kế. Theo lời nguyền của gia đình Nó nếu sinh đôi thì một trong hai sẽ có một người chết, thật buồn vì Cô là người đó. Cha mẹ của Nó cũng biết điều này dù đau lòng cũng phải bỏ rơi Cô đi… -Tại sao tụi em phải làm như thế ạ.Nó dừng lại trước mặt c*̉a bà cô đấy.-Trong cái trường này ngoại trừ chủ tịch ra, thì cha mẹ các em có làm cao đến mấy c*̃ng phải nễ tôi vài phần. Hai em con cái ông nào bà nào chẳng lẽ không nghe qua tên tôi.-Cô tên gì ạ?.-E...em...được thôi chắc hai em là học sinh mới tôi nói luôn. Tôi tên Huỳnh Yên, em đã nghe qua chưa tiểu thư.-Huỳnh Yên.....hừm tên nghe quen nhỉ!.Nó đưa hai ngón tay xoa xoa cằm đăm chiu.-Đương nhiên phải quen rồi.Bà ta cười đắc ý.-À nhớ rồi.-Sao em nói đi.Bà ta hớn hở chờ nghe kết quả.-Huỳnh Yên hình như đang là người c*̉a Đường Tổng phải không hả.-Sa...sao sao em biết.-Chuyện này ai mà không biết. c*̃ng phải tập đoàn c*̉a Đường Tổng đứng thứ 3 thế giới, bảo sao ông lớn bà lớn nào c*̃ng nễ. Chỉ mang cái mác người tình mà vênh váo. Trèo cao quá không chừng té đau đấy.-Thật ra em là ai.-Chị à môn học hôm nay học gì vậy,-À......giáo dục.Cô nhìn sơ qua bàn giáo viên thấy xấp tài liệu môn.-Kẻ cướp chồng người khác mà đi dạy môn giáo dục, quả thật câm phục.Cả lớp lúc này mới cười phá lên.-Các em bên dưới im hết cho tôi.-Cô không có quyền nói ở đây. Biến.Bà cô uất ức, ôm mặt khóc chạy ra khỏi lớp. Cả lớp thấy thế như được thả tự do rôm ra hẳn lên.Nó và Cô đi xuống bàn ngồi cô ngồi bàn chót cạnh Nó.

Chương 13