Cha sứ uy nghiêm đứng trên bục nhìn xuống chúng tôi, cất giọng dõng dạc: - Kiều Vi con có đồng ý làm vợ Lý Viện, mỗi ngày ra ngoài kiếm tiền, về nhà bưng trà rửa chân, nấu cơm quét nhà, giặt đồ rửa bát đều không một lời oán trách hay không? Tôi đen mặt. Bà đây đi lấy chồng, không phải đi tranh slot làm người hầu free vô thời hạn có được không? Liếc sang bộ mặt đắc ý đang đứng bên cạnh, tôi đanh thép trả lời: - Con không đồng ý. Ngày lập tức, mấy trăm cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Trong nháy mắt, người nào đó bên cạnh mặt đã xanh như lá chuối, sống chết ôm lấy chân tôi van xin: -Vợ ơi đừng mà. Anh làm…anh làm hết cho em... Rồi như cảm thấy chưa đủ, anh phi như bay xuống khán đài vớ lấy cái dao cắt bánh, gào lên: - Nếu hôm nay em không đồng ý, anh....anh liền chết ngay cho em xem. Anh có làm ma c*̃ng phải bám lấy em, cả đời không để em lấy thằng khác. Quan khách và họ hàng hai bên trợn ngược mắt nhìn chúng tôi đầy ái ngại.…
Chương 13
Thế Giới Bự Của TôiTác giả: SapharisyCha sứ uy nghiêm đứng trên bục nhìn xuống chúng tôi, cất giọng dõng dạc: - Kiều Vi con có đồng ý làm vợ Lý Viện, mỗi ngày ra ngoài kiếm tiền, về nhà bưng trà rửa chân, nấu cơm quét nhà, giặt đồ rửa bát đều không một lời oán trách hay không? Tôi đen mặt. Bà đây đi lấy chồng, không phải đi tranh slot làm người hầu free vô thời hạn có được không? Liếc sang bộ mặt đắc ý đang đứng bên cạnh, tôi đanh thép trả lời: - Con không đồng ý. Ngày lập tức, mấy trăm cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Trong nháy mắt, người nào đó bên cạnh mặt đã xanh như lá chuối, sống chết ôm lấy chân tôi van xin: -Vợ ơi đừng mà. Anh làm…anh làm hết cho em... Rồi như cảm thấy chưa đủ, anh phi như bay xuống khán đài vớ lấy cái dao cắt bánh, gào lên: - Nếu hôm nay em không đồng ý, anh....anh liền chết ngay cho em xem. Anh có làm ma c*̃ng phải bám lấy em, cả đời không để em lấy thằng khác. Quan khách và họ hàng hai bên trợn ngược mắt nhìn chúng tôi đầy ái ngại.… Tôi vác bộ mặt sưng vù như cái bánh đa nhúng nước vào nhà, chẳng nói chẳng rằng đi thẳng lên phòng. Đến bữa cơm, tôi với Bốp già mặt đối mặt, không ai nói với ai câu nào. Trong nhà chỉ có tiếng bát đũa va vào nhau khô khốc.Cuối c*̀ng, vẫn là anh nuốt nước bọt ừng ực:- Hôm nay anh đi chợ, tình cờ thấy em…- Rồi sao? - Tôi bắt đầu phát huy tính ngang ngạnh bẩm sinh- Lần sau em đừng đi với thằng khác nữa, vui vui vẻ vẻ, anh nhìn mà khó chịu muốn chết.- Thế lúc anh thân mật với chị hàng xóm có nghĩ tới em không?- Anh đâu có…Nghĩ đến cảnh bà chị hàng xóm điện nước đẫy đà quấn lấy anh ngoài chỗ đổ rác, máu nóng ùn ùn lên não, tôi thực sự rất muốn nhảy lên bàn ăn đấm ngực thùm thụp.- Còn chối. Hàng ngày em đi làm đâu biết ở nhà anh làm ra những chuyện gì. Hôm đó nếu em không đột xuất về sớm thì anh định giấu em đến bao giờ?Tôi gào lên định xông ra ngoài cửa đã bị ai đó ôm chặt phía sau.- Anh chiều em hư lắm rồi đấy. Là ai sống chết đòi đi làm rồi giờ ghen vớ vẩn? Em ở trong lòng anh rồi còn không hiểu anh sao?
Tôi vác bộ mặt sưng vù như cái bánh đa nhúng nước vào nhà, chẳng nói chẳng rằng đi thẳng lên phòng. Đến bữa cơm, tôi với Bốp già mặt đối mặt, không ai nói với ai câu nào. Trong nhà chỉ có tiếng bát đũa va vào nhau khô khốc.
Cuối c*̀ng, vẫn là anh nuốt nước bọt ừng ực:
- Hôm nay anh đi chợ, tình cờ thấy em…
- Rồi sao? - Tôi bắt đầu phát huy tính ngang ngạnh bẩm sinh
- Lần sau em đừng đi với thằng khác nữa, vui vui vẻ vẻ, anh nhìn mà khó chịu muốn chết.
- Thế lúc anh thân mật với chị hàng xóm có nghĩ tới em không?
- Anh đâu có…
Nghĩ đến cảnh bà chị hàng xóm điện nước đẫy đà quấn lấy anh ngoài chỗ đổ rác, máu nóng ùn ùn lên não, tôi thực sự rất muốn nhảy lên bàn ăn đấm ngực thùm thụp.
- Còn chối. Hàng ngày em đi làm đâu biết ở nhà anh làm ra những chuyện gì. Hôm đó nếu em không đột xuất về sớm thì anh định giấu em đến bao giờ?
Tôi gào lên định xông ra ngoài cửa đã bị ai đó ôm chặt phía sau.
- Anh chiều em hư lắm rồi đấy. Là ai sống chết đòi đi làm rồi giờ ghen vớ vẩn? Em ở trong lòng anh rồi còn không hiểu anh sao?
Thế Giới Bự Của TôiTác giả: SapharisyCha sứ uy nghiêm đứng trên bục nhìn xuống chúng tôi, cất giọng dõng dạc: - Kiều Vi con có đồng ý làm vợ Lý Viện, mỗi ngày ra ngoài kiếm tiền, về nhà bưng trà rửa chân, nấu cơm quét nhà, giặt đồ rửa bát đều không một lời oán trách hay không? Tôi đen mặt. Bà đây đi lấy chồng, không phải đi tranh slot làm người hầu free vô thời hạn có được không? Liếc sang bộ mặt đắc ý đang đứng bên cạnh, tôi đanh thép trả lời: - Con không đồng ý. Ngày lập tức, mấy trăm cặp mắt đổ dồn về phía tôi. Trong nháy mắt, người nào đó bên cạnh mặt đã xanh như lá chuối, sống chết ôm lấy chân tôi van xin: -Vợ ơi đừng mà. Anh làm…anh làm hết cho em... Rồi như cảm thấy chưa đủ, anh phi như bay xuống khán đài vớ lấy cái dao cắt bánh, gào lên: - Nếu hôm nay em không đồng ý, anh....anh liền chết ngay cho em xem. Anh có làm ma c*̃ng phải bám lấy em, cả đời không để em lấy thằng khác. Quan khách và họ hàng hai bên trợn ngược mắt nhìn chúng tôi đầy ái ngại.… Tôi vác bộ mặt sưng vù như cái bánh đa nhúng nước vào nhà, chẳng nói chẳng rằng đi thẳng lên phòng. Đến bữa cơm, tôi với Bốp già mặt đối mặt, không ai nói với ai câu nào. Trong nhà chỉ có tiếng bát đũa va vào nhau khô khốc.Cuối c*̀ng, vẫn là anh nuốt nước bọt ừng ực:- Hôm nay anh đi chợ, tình cờ thấy em…- Rồi sao? - Tôi bắt đầu phát huy tính ngang ngạnh bẩm sinh- Lần sau em đừng đi với thằng khác nữa, vui vui vẻ vẻ, anh nhìn mà khó chịu muốn chết.- Thế lúc anh thân mật với chị hàng xóm có nghĩ tới em không?- Anh đâu có…Nghĩ đến cảnh bà chị hàng xóm điện nước đẫy đà quấn lấy anh ngoài chỗ đổ rác, máu nóng ùn ùn lên não, tôi thực sự rất muốn nhảy lên bàn ăn đấm ngực thùm thụp.- Còn chối. Hàng ngày em đi làm đâu biết ở nhà anh làm ra những chuyện gì. Hôm đó nếu em không đột xuất về sớm thì anh định giấu em đến bao giờ?Tôi gào lên định xông ra ngoài cửa đã bị ai đó ôm chặt phía sau.- Anh chiều em hư lắm rồi đấy. Là ai sống chết đòi đi làm rồi giờ ghen vớ vẩn? Em ở trong lòng anh rồi còn không hiểu anh sao?