Tác giả:

Tôi tên Khánh An, một cái tên nghe rất dễ thương phải ko. Tôi năm nay tuổi 17, cái tuổi ko tròn cũng ko méo, và tất nhiên ở cái tuổi này 2 chữ rung động xảy ra là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Tôi có thích một người, vâng đó là một cậu bạn cùng tuổi cùng khối, nhan sắc của tôi cũng chỉ rơi vào cái kiểu dễ nhìn dễ ưa ko đáng nói, chỉ có chiều cao và cái body chuẩn có thể khiến tôi tự hào. Trong khi đó, cậu ấy chính là bạch mã hoàng tử của nữ sinh trong trường, mặt thì đẹp thôi rồi, gia đình thuộc dòng dõi quyền quý. Ko chỉ thế, học lực của cậu ấy cũng thuộc loại suất sắc, bao giờ cũng đứng đầu khối, trong khi tôi phải học bục mật mới leo lên đc top 10. Cậu ấy hoàn mỹ như thế, tôi lấy tư cách j để mà tỏ tình vs người ta chứ, rốt cuộc, tôi cũng chỉ là một con cóc ghẻ đơn phương ngắm nhìn hoàng tử từ xa mà ko dám đến gần thôi. Tôi thích cậu lắm đấy, chắc cậu ko bao giờ hiểu đc điều đó nhỉ,…Trần Nhật Dương…. ---------------*****------------ Thực ra tôi biết cậu ấy từ khi còn bé…

Chương 9: Chương 8(tiếp)

Crush? Cậu Thích Tớ Á? Tớ Không Tin Đâu!!Tác giả: KillerTôi tên Khánh An, một cái tên nghe rất dễ thương phải ko. Tôi năm nay tuổi 17, cái tuổi ko tròn cũng ko méo, và tất nhiên ở cái tuổi này 2 chữ rung động xảy ra là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Tôi có thích một người, vâng đó là một cậu bạn cùng tuổi cùng khối, nhan sắc của tôi cũng chỉ rơi vào cái kiểu dễ nhìn dễ ưa ko đáng nói, chỉ có chiều cao và cái body chuẩn có thể khiến tôi tự hào. Trong khi đó, cậu ấy chính là bạch mã hoàng tử của nữ sinh trong trường, mặt thì đẹp thôi rồi, gia đình thuộc dòng dõi quyền quý. Ko chỉ thế, học lực của cậu ấy cũng thuộc loại suất sắc, bao giờ cũng đứng đầu khối, trong khi tôi phải học bục mật mới leo lên đc top 10. Cậu ấy hoàn mỹ như thế, tôi lấy tư cách j để mà tỏ tình vs người ta chứ, rốt cuộc, tôi cũng chỉ là một con cóc ghẻ đơn phương ngắm nhìn hoàng tử từ xa mà ko dám đến gần thôi. Tôi thích cậu lắm đấy, chắc cậu ko bao giờ hiểu đc điều đó nhỉ,…Trần Nhật Dương…. ---------------*****------------ Thực ra tôi biết cậu ấy từ khi còn bé… Mùi bạc hà nam tính phả ra từ người cậu hòa quyện vs mùi sáng sớm, quyến rũ vô cùng. Chúng tôi mỗi người một khoảng trời tâm sự, chúng tôi im lặng, chẳng nói lấy một lời. Sự bối rối ngại ngùng trong tôi dần dần đc thay thế bằng cảm giác xao xuyến, hạnh phúc. Trái đất chầm chậm quay, tôi chầm chậm chạy bên cậu ấy. Văng vẳng đâu đây sự lo lắng, lo sợ khi 1 ngày nào đó cả 2 có con đường riêng. Thích một người quả thực rất mệt đúng ko? Lúc nào cũng nhớ đến một người, dõi theo một người rồi lo sợ người đó ko thích mk, lo sợ một ngày nào đó cả 2 ko còn đc gặp nhau nữa. Biết là mệt rồi nhưng vẫn cố chấp, tình cảm mà, nó tự nhiên, nguyên thủy lắm, đố ai tìm ra đc liều thuốc cấm cản nó đấy…Thời gian chầm chậm trôi, đóa hoa tình yêu trong tôi ngày một bung nở, ngày một tươi đẹp và chờ ngày héo tàn. Nhưng chẳng biết có héo đc ko đây?-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Cho đến khi crush mở lời nói bang quơ vài câu, khoảng ko gian im lặng trong chúng tôi mới chấm dứt. Chúng tôi tám vài câu, thỉnh thoảng là tiếng cười nhỏ do cậu ấy pha trò. Crush à, nếu cậu cứ như vậy thì sau này tớ uncrush kiểu j?- Cái cậu bạn Khôi Nguyên đó, …cậu…thích cậu thích cậu ấy hả?- crush tôi hỏi, câu này có nghĩa là sao?- Không, tớ ko thích cậu ấy, chỉ đơn thuần là bạn bè thôi.Haizzzzz, hi vọng cậu ấy sẽ tìm đc một cô gái tốt hơn- tôi cười buồn đáp lại- Vậy sao…- crush tôi đan tay ở sau đầu, trông lười biếng vô cùng. Nhưng chẳng hiểu sao tôi lại nghe thấy tiếng thở phào hòa vào gió nhỉ? Bậy nào, tôi ảo tưởng quá rồi----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------5.45 phút…Chúng tôi cùng về nhà…-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Cậu ấy chờ tôi vào nhà rồi mới đi…Chu đáo thật…--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Sau đó tôi vs crush lại còn đi học trung nữa. Rốt cục thì Chúa đã mỉm cười vs tôi. Quá xuân!Cậu ấy đạp xe đi trước, tôi lẽo đẽo theo sau…Mái tóc rêu xanh bay bồng bềnh trong nắng sớm…Đẹp quá…Bình minh trước mặt cậu ấy, cậu ấy trước mặt tôiSương đã bốc hơi, trái tim tôi đã tan chảy…Chắc vì một mặt trời…--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Cậu là ai, cậu là thiên sứ đúng ko?Chắc cậu là con của mặt trời…Vì chỉ có mặt trời mới đủ sức làm tan chảy trái tim tớ…Vì chỉ có mặt trời mới làm cuộc sống của tớ bừng sáng----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Ngủ đi, Di thương…

Mùi bạc hà nam tính phả ra từ người cậu hòa quyện vs mùi sáng sớm, quyến rũ vô cùng. Chúng tôi mỗi người một khoảng trời tâm sự, chúng tôi im lặng, chẳng nói lấy một lời. Sự bối rối ngại ngùng trong tôi dần dần đc thay thế bằng cảm giác xao xuyến, hạnh phúc. Trái đất chầm chậm quay, tôi chầm chậm chạy bên cậu ấy. Văng vẳng đâu đây sự lo lắng, lo sợ khi 1 ngày nào đó cả 2 có con đường riêng. Thích một người quả thực rất mệt đúng ko? Lúc nào cũng nhớ đến một người, dõi theo một người rồi lo sợ người đó ko thích mk, lo sợ một ngày nào đó cả 2 ko còn đc gặp nhau nữa. Biết là mệt rồi nhưng vẫn cố chấp, tình cảm mà, nó tự nhiên, nguyên thủy lắm, đố ai tìm ra đc liều thuốc cấm cản nó đấy…

Thời gian chầm chậm trôi, đóa hoa tình yêu trong tôi ngày một bung nở, ngày một tươi đẹp và chờ ngày héo tàn. Nhưng chẳng biết có héo đc ko đây?

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cho đến khi crush mở lời nói bang quơ vài câu, khoảng ko gian im lặng trong chúng tôi mới chấm dứt. Chúng tôi tám vài câu, thỉnh thoảng là tiếng cười nhỏ do cậu ấy pha trò. Crush à, nếu cậu cứ như vậy thì sau này tớ uncrush kiểu j?

- Cái cậu bạn Khôi Nguyên đó, …cậu…thích cậu thích cậu ấy hả?- crush tôi hỏi, câu này có nghĩa là sao?

- Không, tớ ko thích cậu ấy, chỉ đơn thuần là bạn bè thôi.Haizzzzz, hi vọng cậu ấy sẽ tìm đc một cô gái tốt hơn- tôi cười buồn đáp lại

- Vậy sao…- crush tôi đan tay ở sau đầu, trông lười biếng vô cùng. Nhưng chẳng hiểu sao tôi lại nghe thấy tiếng thở phào hòa vào gió nhỉ? Bậy nào, tôi ảo tưởng quá rồi

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

5.45 phút…

Chúng tôi cùng về nhà…

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cậu ấy chờ tôi vào nhà rồi mới đi…

Chu đáo thật…

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sau đó tôi vs crush lại còn đi học trung nữa. Rốt cục thì Chúa đã mỉm cười vs tôi. Quá xuân!

Cậu ấy đạp xe đi trước, tôi lẽo đẽo theo sau…

Mái tóc rêu xanh bay bồng bềnh trong nắng sớm…

Đẹp quá…

Bình minh trước mặt cậu ấy, cậu ấy trước mặt tôi

Sương đã bốc hơi, trái tim tôi đã tan chảy…

Chắc vì một mặt trời…

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cậu là ai, cậu là thiên sứ đúng ko?

Chắc cậu là con của mặt trời…

Vì chỉ có mặt trời mới đủ sức làm tan chảy trái tim tớ…

Vì chỉ có mặt trời mới làm cuộc sống của tớ bừng sáng

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ngủ đi, Di thương…

Crush? Cậu Thích Tớ Á? Tớ Không Tin Đâu!!Tác giả: KillerTôi tên Khánh An, một cái tên nghe rất dễ thương phải ko. Tôi năm nay tuổi 17, cái tuổi ko tròn cũng ko méo, và tất nhiên ở cái tuổi này 2 chữ rung động xảy ra là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Tôi có thích một người, vâng đó là một cậu bạn cùng tuổi cùng khối, nhan sắc của tôi cũng chỉ rơi vào cái kiểu dễ nhìn dễ ưa ko đáng nói, chỉ có chiều cao và cái body chuẩn có thể khiến tôi tự hào. Trong khi đó, cậu ấy chính là bạch mã hoàng tử của nữ sinh trong trường, mặt thì đẹp thôi rồi, gia đình thuộc dòng dõi quyền quý. Ko chỉ thế, học lực của cậu ấy cũng thuộc loại suất sắc, bao giờ cũng đứng đầu khối, trong khi tôi phải học bục mật mới leo lên đc top 10. Cậu ấy hoàn mỹ như thế, tôi lấy tư cách j để mà tỏ tình vs người ta chứ, rốt cuộc, tôi cũng chỉ là một con cóc ghẻ đơn phương ngắm nhìn hoàng tử từ xa mà ko dám đến gần thôi. Tôi thích cậu lắm đấy, chắc cậu ko bao giờ hiểu đc điều đó nhỉ,…Trần Nhật Dương…. ---------------*****------------ Thực ra tôi biết cậu ấy từ khi còn bé… Mùi bạc hà nam tính phả ra từ người cậu hòa quyện vs mùi sáng sớm, quyến rũ vô cùng. Chúng tôi mỗi người một khoảng trời tâm sự, chúng tôi im lặng, chẳng nói lấy một lời. Sự bối rối ngại ngùng trong tôi dần dần đc thay thế bằng cảm giác xao xuyến, hạnh phúc. Trái đất chầm chậm quay, tôi chầm chậm chạy bên cậu ấy. Văng vẳng đâu đây sự lo lắng, lo sợ khi 1 ngày nào đó cả 2 có con đường riêng. Thích một người quả thực rất mệt đúng ko? Lúc nào cũng nhớ đến một người, dõi theo một người rồi lo sợ người đó ko thích mk, lo sợ một ngày nào đó cả 2 ko còn đc gặp nhau nữa. Biết là mệt rồi nhưng vẫn cố chấp, tình cảm mà, nó tự nhiên, nguyên thủy lắm, đố ai tìm ra đc liều thuốc cấm cản nó đấy…Thời gian chầm chậm trôi, đóa hoa tình yêu trong tôi ngày một bung nở, ngày một tươi đẹp và chờ ngày héo tàn. Nhưng chẳng biết có héo đc ko đây?-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Cho đến khi crush mở lời nói bang quơ vài câu, khoảng ko gian im lặng trong chúng tôi mới chấm dứt. Chúng tôi tám vài câu, thỉnh thoảng là tiếng cười nhỏ do cậu ấy pha trò. Crush à, nếu cậu cứ như vậy thì sau này tớ uncrush kiểu j?- Cái cậu bạn Khôi Nguyên đó, …cậu…thích cậu thích cậu ấy hả?- crush tôi hỏi, câu này có nghĩa là sao?- Không, tớ ko thích cậu ấy, chỉ đơn thuần là bạn bè thôi.Haizzzzz, hi vọng cậu ấy sẽ tìm đc một cô gái tốt hơn- tôi cười buồn đáp lại- Vậy sao…- crush tôi đan tay ở sau đầu, trông lười biếng vô cùng. Nhưng chẳng hiểu sao tôi lại nghe thấy tiếng thở phào hòa vào gió nhỉ? Bậy nào, tôi ảo tưởng quá rồi----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------5.45 phút…Chúng tôi cùng về nhà…-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Cậu ấy chờ tôi vào nhà rồi mới đi…Chu đáo thật…--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Sau đó tôi vs crush lại còn đi học trung nữa. Rốt cục thì Chúa đã mỉm cười vs tôi. Quá xuân!Cậu ấy đạp xe đi trước, tôi lẽo đẽo theo sau…Mái tóc rêu xanh bay bồng bềnh trong nắng sớm…Đẹp quá…Bình minh trước mặt cậu ấy, cậu ấy trước mặt tôiSương đã bốc hơi, trái tim tôi đã tan chảy…Chắc vì một mặt trời…--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Cậu là ai, cậu là thiên sứ đúng ko?Chắc cậu là con của mặt trời…Vì chỉ có mặt trời mới đủ sức làm tan chảy trái tim tớ…Vì chỉ có mặt trời mới làm cuộc sống của tớ bừng sáng----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Ngủ đi, Di thương…

Chương 9: Chương 8(tiếp)