Tác giả:

Tôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự…

Chương 7: Tại sao?

Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!Tác giả: nhok cherryTôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự… Sáng hôm sau Nhật sang rủ tôi đi học.Trên đường đi chúng tôi nói rất nhiều chuyện với nhau.Tiếp xúc với cậu ấy nhiều tôi thấy cậu ấy rất thân thiện và hòa đồng đấy chứ đâu có như suy nghĩ của tôi trước đây.Vào trường chúng tôi đi xuống căng tin ăn.Ôi trời cậu ấy đi đến đâu là mấy đứa con gái nhìn đến đó.Dại quá dại trai!Thấy tôi đi cùng họ lại sang nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.Kinh quá!Biết họ nghĩ gì tôi lùi về phía sau để tránh ánh mắt của họ vì tôi không muốn rước họa vào thân.Hơn nữa tôi không thích bị người khác nhìn vào rồi phán xét,soi mói.Mà tôi cũng không biết cậu ấy nghĩ gì?Thấy tôi lùi về phía sau thì Nhật lại chạy đến nắm tay tôi kéo vào mua đồ ăn.Thế thì đúng là cậu ấy đang giết tôi rồi.Nhìn mà xem bọn con gái đang nhìn tôi bằng ánh mắt...Tôi khẽ rùng mình.Chúng tôi mua đồ xong thì ngồi vào bàn ăn sáng.Tôi và Nhật nói chuyện vui vẻ thì đột nhiên...-Hey!-Giang ở đâu phóng ra chỗ tôi tay dẫn theo Hiền.-Hế lô!-Tôi vui vẻ-Đợi tụi tui vào mua đồ nha!-Giang và Hiền đồng thanh-Ok!-Tôi thì rất thích có bạn ngồi cùng nói chuyện.Tụi nó đi vào trong mua đồ còn tôi với Nhật thì lại ngồi nói chuyện tiếp.Nhưng ăn uống kiểu này có hơi khó chịu vì...bao nhiêu ánh mắt của mấy đứa con gái đang nhìn tôi.Chẳng hiểu sao đang nói chuyện vui vẻ thì tự dưng cái bản mặt của thằng Huy xuất hiện làm tôi chán ngấy cả đồ ăn.Có tôi thấy thế thôi hay sao í?Bọn con gái đang nhìn con chó ấy bằng ánh mắt ngưỡng mộ.-Êu!-Huy gọi-Mày gọi ai đấy?-Tôi quay quanh nhìn xem có con cún nào không mà nó gọi.-Tao gọi mày đấy!-Cậu ta vẫn còn cười đùa được.Tôi không chấp cậu ta dở mà chấp gì?!Thấy tôi im lặng không phản bác cậu ta trông ức chế lắm.Cậu ta ngồi xuống bàn cùng tôi và Nhật.Tôi không nói gì nữa chỉ ngồi ngắm cảnh trường.Huy hỏi bao nhiêu tôi cũng không chả lời đã thế còn không nhìn cậu ta lấy 1 lần.Có phải tôi chảnh quá không nhỉ?Nhưng mà kệ...ai bảo cậu ta làm tôi thấy ác cảm làm gì?Ăn xong tôi đang định lên lớp thì Huy níu tay tôi lại.-Cậu làm thế là có ý gì hả?Nói chuyện với thằng Nhật thì mặt mày cứ hớn hở như mèo thấy mỡ,còn tôi cô lại cọc cằn khó chịu..tại sao hả?-Cậu ta hét vào mặt tôi.-Tôi...Tôi định trả lời nhưng cậu ta hất tay tôi ra rồi tức giận đi ra khỏi căng tin.Tôi không biết...chuyện gì đang xảy ra vậy?.Sao cậu ta lại như vậy?

Sáng hôm sau Nhật sang rủ tôi đi học.Trên đường đi chúng tôi nói rất nhiều chuyện với nhau.Tiếp xúc với cậu ấy nhiều tôi thấy cậu ấy rất thân thiện và hòa đồng đấy chứ đâu có như suy nghĩ của tôi trước đây.Vào trường chúng tôi đi xuống căng tin ăn.Ôi trời cậu ấy đi đến đâu là mấy đứa con gái nhìn đến đó.Dại quá dại trai!Thấy tôi đi cùng họ lại sang nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.Kinh quá!Biết họ nghĩ gì tôi lùi về phía sau để tránh ánh mắt của họ vì tôi không muốn rước họa vào thân.Hơn nữa tôi không thích bị người khác nhìn vào rồi phán xét,soi mói.Mà tôi cũng không biết cậu ấy nghĩ gì?Thấy tôi lùi về phía sau thì Nhật lại chạy đến nắm tay tôi kéo vào mua đồ ăn.Thế thì đúng là cậu ấy đang giết tôi rồi.Nhìn mà xem bọn con gái đang nhìn tôi bằng ánh mắt...Tôi khẽ rùng mình.Chúng tôi mua đồ xong thì ngồi vào bàn ăn sáng.Tôi và Nhật nói chuyện vui vẻ thì đột nhiên...

-Hey!-Giang ở đâu phóng ra chỗ tôi tay dẫn theo Hiền.

-Hế lô!-Tôi vui vẻ

-Đợi tụi tui vào mua đồ nha!-Giang và Hiền đồng thanh

-Ok!-Tôi thì rất thích có bạn ngồi cùng nói chuyện.

Tụi nó đi vào trong mua đồ còn tôi với Nhật thì lại ngồi nói chuyện tiếp.Nhưng ăn uống kiểu này có hơi khó chịu vì...bao nhiêu ánh mắt của mấy đứa con gái đang nhìn tôi.Chẳng hiểu sao đang nói chuyện vui vẻ thì tự dưng cái bản mặt của thằng Huy xuất hiện làm tôi chán ngấy cả đồ ăn.Có tôi thấy thế thôi hay sao í?Bọn con gái đang nhìn con chó ấy bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

-Êu!-Huy gọi

-Mày gọi ai đấy?-Tôi quay quanh nhìn xem có con cún nào không mà nó gọi.

-Tao gọi mày đấy!-Cậu ta vẫn còn cười đùa được.

Tôi không chấp cậu ta dở mà chấp gì?!Thấy tôi im lặng không phản bác cậu ta trông ức chế lắm.Cậu ta ngồi xuống bàn cùng tôi và Nhật.Tôi không nói gì nữa chỉ ngồi ngắm cảnh trường.Huy hỏi bao nhiêu tôi cũng không chả lời đã thế còn không nhìn cậu ta lấy 1 lần.Có phải tôi chảnh quá không nhỉ?Nhưng mà kệ...ai bảo cậu ta làm tôi thấy ác cảm làm gì?Ăn xong tôi đang định lên lớp thì Huy níu tay tôi lại.

-Cậu làm thế là có ý gì hả?Nói chuyện với thằng Nhật thì mặt mày cứ hớn hở như mèo thấy mỡ,còn tôi cô lại cọc cằn khó chịu..tại sao hả?-Cậu ta hét vào mặt tôi.

-Tôi...

Tôi định trả lời nhưng cậu ta hất tay tôi ra rồi tức giận đi ra khỏi căng tin.Tôi không biết...chuyện gì đang xảy ra vậy?.Sao cậu ta lại như vậy?

Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!Tác giả: nhok cherryTôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự… Sáng hôm sau Nhật sang rủ tôi đi học.Trên đường đi chúng tôi nói rất nhiều chuyện với nhau.Tiếp xúc với cậu ấy nhiều tôi thấy cậu ấy rất thân thiện và hòa đồng đấy chứ đâu có như suy nghĩ của tôi trước đây.Vào trường chúng tôi đi xuống căng tin ăn.Ôi trời cậu ấy đi đến đâu là mấy đứa con gái nhìn đến đó.Dại quá dại trai!Thấy tôi đi cùng họ lại sang nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.Kinh quá!Biết họ nghĩ gì tôi lùi về phía sau để tránh ánh mắt của họ vì tôi không muốn rước họa vào thân.Hơn nữa tôi không thích bị người khác nhìn vào rồi phán xét,soi mói.Mà tôi cũng không biết cậu ấy nghĩ gì?Thấy tôi lùi về phía sau thì Nhật lại chạy đến nắm tay tôi kéo vào mua đồ ăn.Thế thì đúng là cậu ấy đang giết tôi rồi.Nhìn mà xem bọn con gái đang nhìn tôi bằng ánh mắt...Tôi khẽ rùng mình.Chúng tôi mua đồ xong thì ngồi vào bàn ăn sáng.Tôi và Nhật nói chuyện vui vẻ thì đột nhiên...-Hey!-Giang ở đâu phóng ra chỗ tôi tay dẫn theo Hiền.-Hế lô!-Tôi vui vẻ-Đợi tụi tui vào mua đồ nha!-Giang và Hiền đồng thanh-Ok!-Tôi thì rất thích có bạn ngồi cùng nói chuyện.Tụi nó đi vào trong mua đồ còn tôi với Nhật thì lại ngồi nói chuyện tiếp.Nhưng ăn uống kiểu này có hơi khó chịu vì...bao nhiêu ánh mắt của mấy đứa con gái đang nhìn tôi.Chẳng hiểu sao đang nói chuyện vui vẻ thì tự dưng cái bản mặt của thằng Huy xuất hiện làm tôi chán ngấy cả đồ ăn.Có tôi thấy thế thôi hay sao í?Bọn con gái đang nhìn con chó ấy bằng ánh mắt ngưỡng mộ.-Êu!-Huy gọi-Mày gọi ai đấy?-Tôi quay quanh nhìn xem có con cún nào không mà nó gọi.-Tao gọi mày đấy!-Cậu ta vẫn còn cười đùa được.Tôi không chấp cậu ta dở mà chấp gì?!Thấy tôi im lặng không phản bác cậu ta trông ức chế lắm.Cậu ta ngồi xuống bàn cùng tôi và Nhật.Tôi không nói gì nữa chỉ ngồi ngắm cảnh trường.Huy hỏi bao nhiêu tôi cũng không chả lời đã thế còn không nhìn cậu ta lấy 1 lần.Có phải tôi chảnh quá không nhỉ?Nhưng mà kệ...ai bảo cậu ta làm tôi thấy ác cảm làm gì?Ăn xong tôi đang định lên lớp thì Huy níu tay tôi lại.-Cậu làm thế là có ý gì hả?Nói chuyện với thằng Nhật thì mặt mày cứ hớn hở như mèo thấy mỡ,còn tôi cô lại cọc cằn khó chịu..tại sao hả?-Cậu ta hét vào mặt tôi.-Tôi...Tôi định trả lời nhưng cậu ta hất tay tôi ra rồi tức giận đi ra khỏi căng tin.Tôi không biết...chuyện gì đang xảy ra vậy?.Sao cậu ta lại như vậy?

Chương 7: Tại sao?