Tôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự…
Chương 19
Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!Tác giả: nhok cherryTôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự… Nhật chạy đến xô Huy ra rồi quay sang tôi khuôn mặt lo lắng thấy rõ.-Cậu có sao ko?-Nhật lo lắng hỏi-Tớ...Tớ ko sao!-Tôi miễn cưỡng nóiNhật quay sang nhìn Huy đôi mắt đang đỏ lên sòng sọc nhìn Nhật.Huy đi đến trước Nhật.Trong 1 khoảng khắc nào đó mà tôi ko biết Huy đã đấm Nhật ngã xuống nền đất lạnh lẽo.Tôi chạy đến bên Nhật đỡ cậu ấy dậy.-Cậu..Cậu có sao ko?-Tôi hỏi mà ko ngăn nỗi nước mắt.Thứ nhất là vì bị Huy bóp vai.Thứ 2 là vì Huy xô Nhật ngã.Tất cả...tất cả đều là vì Huy.Tại cậu mà tôi khóc.Huy nhìn tôi rồi bỏ đi không nói lời nào.Tôi đỡ Nhật đứng dậy.Cậu ấy cười rồi cảm ơn tôi.Không hiểu sao,tôi có cảm giác nụ cười của cậu ấy hôm nay thật giả tạo.Cậu ấy bị thương khá nặng.Tôi dìu cậu ấy về nhà rồi chườm đá cho cậu ấy.Xong xuôi,tôi ngồi chơi vs Nhật 1 lúc rồi xin phép về nấu cơm.Tối hôm đó tôi loay hoay ko ngủ đc.Tôi nhớ đến buổi chiều hôm nay.Tự hỏi mình tại sao Huy lại như vậy,tại sao cậu ấy lại hành động thiếu suy nghĩ như vậy cũng chỉ là đi chơi vs Nhật thôi chứ có động chạm gì đến Huy đâu và tại sao Nhật lại có nụ cười đầy sự giả tạo như thế?Nghĩ lên nghĩ xuống,tôi nhìn đồng hồ đã chỉ 2 giờ 59 phút.Tôi chùm chăn ngủ luôn để ngày mai đi học.
Nhật chạy đến xô Huy ra rồi quay sang tôi khuôn mặt lo lắng thấy rõ.
-Cậu có sao ko?-Nhật lo lắng hỏi
-Tớ...Tớ ko sao!-Tôi miễn cưỡng nói
Nhật quay sang nhìn Huy đôi mắt đang đỏ lên sòng sọc nhìn Nhật.Huy đi đến trước Nhật.Trong 1 khoảng khắc nào đó mà tôi ko biết Huy đã đấm Nhật ngã xuống nền đất lạnh lẽo.Tôi chạy đến bên Nhật đỡ cậu ấy dậy.
-Cậu..Cậu có sao ko?-Tôi hỏi mà ko ngăn nỗi nước mắt.Thứ nhất là vì bị Huy bóp vai.Thứ 2 là vì Huy xô Nhật ngã.Tất cả...tất cả đều là vì Huy.Tại cậu mà tôi khóc.Huy nhìn tôi rồi bỏ đi không nói lời nào.Tôi đỡ Nhật đứng dậy.Cậu ấy cười rồi cảm ơn tôi.Không hiểu sao,tôi có cảm giác nụ cười của cậu ấy hôm nay thật giả tạo.Cậu ấy bị thương khá nặng.Tôi dìu cậu ấy về nhà rồi chườm đá cho cậu ấy.Xong xuôi,tôi ngồi chơi vs Nhật 1 lúc rồi xin phép về nấu cơm.Tối hôm đó tôi loay hoay ko ngủ đc.Tôi nhớ đến buổi chiều hôm nay.Tự hỏi mình tại sao Huy lại như vậy,tại sao cậu ấy lại hành động thiếu suy nghĩ như vậy cũng chỉ là đi chơi vs Nhật thôi chứ có động chạm gì đến Huy đâu và tại sao Nhật lại có nụ cười đầy sự giả tạo như thế?Nghĩ lên nghĩ xuống,tôi nhìn đồng hồ đã chỉ 2 giờ 59 phút.Tôi chùm chăn ngủ luôn để ngày mai đi học.
Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!Tác giả: nhok cherryTôi năm nay mới 14 tuổi.Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 9 khóa của tôi.Tuy là tôi lười thật đấy nhưng tôi không bao giờ báo thức kêu rồi mà vẫn nằm ngủ tiếp.Never! Buổi sáng hôm nay tôi đi học sớm để rủ 2 đứa bạn thân đi học.Vừa nghe thấy tiếng tôi gọi tui nó đã bước ra. *Trần Phương Linh(14t):Đanh đá chuyên gia quát tôi vì tội gác chân lên bàn.Nói thế thôi chứ nó tốt bụng lắm.Nhưng ở lớp nó lạnh lùng thấy ớn. *Trần Hoài Phương(14t):Bạn thân của tôi với Linh.Hâm mộ TFBoys à phải nói là cuồng mới đúng.Hiền nhưng đụng vào rồi thì lên tiên luôn. Tụi nó dắt xe đạp ra chúng tôi cùng nhau đến trường.Trường mới cách nhà không xa nên chúng tôi có thể đi bằng xe đạp.Vừa bước vào ngôi trường to lớn này tôi đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân khấu vang ra. #1 tháng trước# Sau khi thi chọn lớp thì kết quả là tôi được vào lớp a Linh cũng vậy nhưng tiếc là Phương học khác lớp chúng tôi.Chúng tôi bước về phía lớp học đến lối rẽ chúng tôi tạm biệt nhau rồi về lớp của mình.Tôi khá cao nên tôi rất tự… Nhật chạy đến xô Huy ra rồi quay sang tôi khuôn mặt lo lắng thấy rõ.-Cậu có sao ko?-Nhật lo lắng hỏi-Tớ...Tớ ko sao!-Tôi miễn cưỡng nóiNhật quay sang nhìn Huy đôi mắt đang đỏ lên sòng sọc nhìn Nhật.Huy đi đến trước Nhật.Trong 1 khoảng khắc nào đó mà tôi ko biết Huy đã đấm Nhật ngã xuống nền đất lạnh lẽo.Tôi chạy đến bên Nhật đỡ cậu ấy dậy.-Cậu..Cậu có sao ko?-Tôi hỏi mà ko ngăn nỗi nước mắt.Thứ nhất là vì bị Huy bóp vai.Thứ 2 là vì Huy xô Nhật ngã.Tất cả...tất cả đều là vì Huy.Tại cậu mà tôi khóc.Huy nhìn tôi rồi bỏ đi không nói lời nào.Tôi đỡ Nhật đứng dậy.Cậu ấy cười rồi cảm ơn tôi.Không hiểu sao,tôi có cảm giác nụ cười của cậu ấy hôm nay thật giả tạo.Cậu ấy bị thương khá nặng.Tôi dìu cậu ấy về nhà rồi chườm đá cho cậu ấy.Xong xuôi,tôi ngồi chơi vs Nhật 1 lúc rồi xin phép về nấu cơm.Tối hôm đó tôi loay hoay ko ngủ đc.Tôi nhớ đến buổi chiều hôm nay.Tự hỏi mình tại sao Huy lại như vậy,tại sao cậu ấy lại hành động thiếu suy nghĩ như vậy cũng chỉ là đi chơi vs Nhật thôi chứ có động chạm gì đến Huy đâu và tại sao Nhật lại có nụ cười đầy sự giả tạo như thế?Nghĩ lên nghĩ xuống,tôi nhìn đồng hồ đã chỉ 2 giờ 59 phút.Tôi chùm chăn ngủ luôn để ngày mai đi học.