‘’Có một chút gì đó gọi là hơi men ở đây.. mày say rồi sao? Nước mắt rơi xuống rồi sao? không hề Chẳng qua chỉ là mày muốn khóc...’’. một người bạn mới quen trên mạng đã nói với nó như vậy. Tay cầm chai rượu trên tay. Tuổi 16 đối với thứ trên tay kia vô cùng xa lạ và được coi là hư hỏng. Nó không rep lại tin nhắn của người bạn kia. Vì nó đang bận khóc lóc. ‘’ ồ tao đoán đúng rồi sao.? mày khóc vì lí do gì chứ? Vì một đứa bạn sao? Vì sự sống lỗi của nó ư?’’- mess lại rung lên Nó. Trần Nhiên Hy -16t. Lớp 10. Xinh đẹp nhưng ngây dại. thông minh nhưng dễ tin người Người rung mess. Huệ. 17t. lớp 11. biệt hiệu là ngu. Người nó quen qua mạng, chưa từng gặp Anh. Nguyễn Khánh Anh. Người không hẹn mà gặp. Không thương mà yêu - Hy, dậy đi con - Từ từ thôi mẹ, lạnh lắm đó.- nó cố tranh giành mảnh chăn trên người với ngời mẹ quyền lực - Nào, dậy mau. Có đi học không thì bảo? - Dạ có. 5ph thôi - 1 là dậy, 2 là nghỉ học. Nó ườn ườn ngồi dậy, chân xõng soài, tay vươn dài, vặn vẹo. Đi từ giường vào…
Chương 8: Bạn mới
Cảm ÁiTác giả: saucon‘’Có một chút gì đó gọi là hơi men ở đây.. mày say rồi sao? Nước mắt rơi xuống rồi sao? không hề Chẳng qua chỉ là mày muốn khóc...’’. một người bạn mới quen trên mạng đã nói với nó như vậy. Tay cầm chai rượu trên tay. Tuổi 16 đối với thứ trên tay kia vô cùng xa lạ và được coi là hư hỏng. Nó không rep lại tin nhắn của người bạn kia. Vì nó đang bận khóc lóc. ‘’ ồ tao đoán đúng rồi sao.? mày khóc vì lí do gì chứ? Vì một đứa bạn sao? Vì sự sống lỗi của nó ư?’’- mess lại rung lên Nó. Trần Nhiên Hy -16t. Lớp 10. Xinh đẹp nhưng ngây dại. thông minh nhưng dễ tin người Người rung mess. Huệ. 17t. lớp 11. biệt hiệu là ngu. Người nó quen qua mạng, chưa từng gặp Anh. Nguyễn Khánh Anh. Người không hẹn mà gặp. Không thương mà yêu - Hy, dậy đi con - Từ từ thôi mẹ, lạnh lắm đó.- nó cố tranh giành mảnh chăn trên người với ngời mẹ quyền lực - Nào, dậy mau. Có đi học không thì bảo? - Dạ có. 5ph thôi - 1 là dậy, 2 là nghỉ học. Nó ườn ườn ngồi dậy, chân xõng soài, tay vươn dài, vặn vẹo. Đi từ giường vào… Kết thúc cái khai giảng chán phèo. nó lại một mình bơ vơ sau cùng khi phải đợi mẹ nó trò chuyện cùng ban giám hiệu về phương pháp giảng dạy.Rồi lại tới cái phần đi ăn liên hoan. Theo đít mẹ nó, nó mặc nguyên chiếc váy đồng phục đi tới một nhà hàng sang trọng. Ngồi vào bàn ăn toàn là những bô lão của trường, cạnh nó một bên là mama, một bên là Mgi- cái người suýt khiến nó bỏ về.Tự nhiên nó lại có cảm tưởng mình xinh đẹp lạ thường trong cái bàn ăn nàyThầy hiệu trưởng đứng lên, nâng chén rượu trên tay, nói vài lời ngon ngọt:- Để làm nên sự thành công của buổi lễ khai giảng ngày hôm nay, không thể kể tới sự có mặt đông đủ của các hội đồng quản trị, các thầy cô giáo và đặc biệt là em Khánh An- người sẽ nhập học trong năm nay. Một lần nữa,xin chúc các vị một sức khỏe dồi dào, một cuộc sống thành công.‘’Cái gì? Hắn nhập học? bị điên à? Định làm cái trường trở nên loạn hơn? sai lầm, quá sai lầm.’’Mẹ nó vui vẻ nói chuyện, để nó ngồi ăn rau xanh. Khuôn mặt đáng thương giữa dòng người tấp nập. - Này, không ngờ em lại có quyền lực như vậy, gia thế hẳn không vừa nhỉ.- Mgi huých tay nó.Nó ngườm ngườm nhìn sang:- Ai là em? mày là ai? tao không quen.- Chắc em không biết, anh tên Anh, nên thôi đành gọi tất cả là em.- Thế bây giờ mày thử gọi mẹ tao là em một tiếng đi. Mgi ngạc nhiên, chỉ tay sang người phụ nữa bên cạnh:- Mẹ em ư? Trẻ quá..- ờ mẹ tao đấy, mày cứ liệu hồn, bằng tuổi nhau anh em con khỉ.....nó buông câu nói đó xong, xin phép mọi người và đi ra ngoài lan can..‘’ anh muốn làm ánh nắng của em..... mãi yêu em về sau.... baby,.....’’ Không khí trên lan can bị phá nhiễu bởi giọng hát ngọt ngào của hắn.Nó quay lại, không ngại chửi thằng:- La l**m đến thế là cùng!!!!- Ok. Mình làm quen nhé.! – lời đề nghị bất ngờ của một top star- Không!- Hm..... – hắn tụt hứng bởi chưa gặp một cô gái nào phũ phàng như vậy.- Mình là Khánh Anh, 16 tuổi nhé- gương mặt bừng sáng trở lại và kèm theo bàn tay đưa ra như muốn bắt tay.Nó nhìn khinh bị một hồi lâu, - Nghiên Hy. - ồ, tay hay vậy- tên tao mà.!- Vậy mình là bạn rồi nhé.
Kết thúc cái khai giảng chán phèo. nó lại một mình bơ vơ sau cùng khi phải đợi mẹ nó trò chuyện cùng ban giám hiệu về phương pháp giảng dạy.
Rồi lại tới cái phần đi ăn liên hoan. Theo đít mẹ nó, nó mặc nguyên chiếc váy đồng phục đi tới một nhà hàng sang trọng. Ngồi vào bàn ăn toàn là những bô lão của trường, cạnh nó một bên là mama, một bên là Mgi- cái người suýt khiến nó bỏ về.
Tự nhiên nó lại có cảm tưởng mình xinh đẹp lạ thường trong cái bàn ăn này
Thầy hiệu trưởng đứng lên, nâng chén rượu trên tay, nói vài lời ngon ngọt:
- Để làm nên sự thành công của buổi lễ khai giảng ngày hôm nay, không thể kể tới sự có mặt đông đủ của các hội đồng quản trị, các thầy cô giáo và đặc biệt là em Khánh An- người sẽ nhập học trong năm nay. Một lần nữa,xin chúc các vị một sức khỏe dồi dào, một cuộc sống thành công.
‘’Cái gì? Hắn nhập học? bị điên à? Định làm cái trường trở nên loạn hơn? sai lầm, quá sai lầm.’’
Mẹ nó vui vẻ nói chuyện, để nó ngồi ăn rau xanh. Khuôn mặt đáng thương giữa dòng người tấp nập.
- Này, không ngờ em lại có quyền lực như vậy, gia thế hẳn không vừa nhỉ.- Mgi huých tay nó.
Nó ngườm ngườm nhìn sang:
- Ai là em? mày là ai? tao không quen.
- Chắc em không biết, anh tên Anh, nên thôi đành gọi tất cả là em.
- Thế bây giờ mày thử gọi mẹ tao là em một tiếng đi.
Mgi ngạc nhiên, chỉ tay sang người phụ nữa bên cạnh:
- Mẹ em ư? Trẻ quá..
- ờ mẹ tao đấy, mày cứ liệu hồn, bằng tuổi nhau anh em con khỉ.....
nó buông câu nói đó xong, xin phép mọi người và đi ra ngoài lan can..
‘’ anh muốn làm ánh nắng của em..... mãi yêu em về sau.... baby,.....’’
Không khí trên lan can bị phá nhiễu bởi giọng hát ngọt ngào của hắn.
Nó quay lại, không ngại chửi thằng:
- La l**m đến thế là cùng!!!!
- Ok. Mình làm quen nhé.! – lời đề nghị bất ngờ của một top star
- Không!
- Hm..... – hắn tụt hứng bởi chưa gặp một cô gái nào phũ phàng như vậy.
- Mình là Khánh Anh, 16 tuổi nhé- gương mặt bừng sáng trở lại và kèm theo bàn tay đưa ra như muốn bắt tay.
Nó nhìn khinh bị một hồi lâu,
- Nghiên Hy.
- ồ, tay hay vậy
- tên tao mà.!
- Vậy mình là bạn rồi nhé.
Cảm ÁiTác giả: saucon‘’Có một chút gì đó gọi là hơi men ở đây.. mày say rồi sao? Nước mắt rơi xuống rồi sao? không hề Chẳng qua chỉ là mày muốn khóc...’’. một người bạn mới quen trên mạng đã nói với nó như vậy. Tay cầm chai rượu trên tay. Tuổi 16 đối với thứ trên tay kia vô cùng xa lạ và được coi là hư hỏng. Nó không rep lại tin nhắn của người bạn kia. Vì nó đang bận khóc lóc. ‘’ ồ tao đoán đúng rồi sao.? mày khóc vì lí do gì chứ? Vì một đứa bạn sao? Vì sự sống lỗi của nó ư?’’- mess lại rung lên Nó. Trần Nhiên Hy -16t. Lớp 10. Xinh đẹp nhưng ngây dại. thông minh nhưng dễ tin người Người rung mess. Huệ. 17t. lớp 11. biệt hiệu là ngu. Người nó quen qua mạng, chưa từng gặp Anh. Nguyễn Khánh Anh. Người không hẹn mà gặp. Không thương mà yêu - Hy, dậy đi con - Từ từ thôi mẹ, lạnh lắm đó.- nó cố tranh giành mảnh chăn trên người với ngời mẹ quyền lực - Nào, dậy mau. Có đi học không thì bảo? - Dạ có. 5ph thôi - 1 là dậy, 2 là nghỉ học. Nó ườn ườn ngồi dậy, chân xõng soài, tay vươn dài, vặn vẹo. Đi từ giường vào… Kết thúc cái khai giảng chán phèo. nó lại một mình bơ vơ sau cùng khi phải đợi mẹ nó trò chuyện cùng ban giám hiệu về phương pháp giảng dạy.Rồi lại tới cái phần đi ăn liên hoan. Theo đít mẹ nó, nó mặc nguyên chiếc váy đồng phục đi tới một nhà hàng sang trọng. Ngồi vào bàn ăn toàn là những bô lão của trường, cạnh nó một bên là mama, một bên là Mgi- cái người suýt khiến nó bỏ về.Tự nhiên nó lại có cảm tưởng mình xinh đẹp lạ thường trong cái bàn ăn nàyThầy hiệu trưởng đứng lên, nâng chén rượu trên tay, nói vài lời ngon ngọt:- Để làm nên sự thành công của buổi lễ khai giảng ngày hôm nay, không thể kể tới sự có mặt đông đủ của các hội đồng quản trị, các thầy cô giáo và đặc biệt là em Khánh An- người sẽ nhập học trong năm nay. Một lần nữa,xin chúc các vị một sức khỏe dồi dào, một cuộc sống thành công.‘’Cái gì? Hắn nhập học? bị điên à? Định làm cái trường trở nên loạn hơn? sai lầm, quá sai lầm.’’Mẹ nó vui vẻ nói chuyện, để nó ngồi ăn rau xanh. Khuôn mặt đáng thương giữa dòng người tấp nập. - Này, không ngờ em lại có quyền lực như vậy, gia thế hẳn không vừa nhỉ.- Mgi huých tay nó.Nó ngườm ngườm nhìn sang:- Ai là em? mày là ai? tao không quen.- Chắc em không biết, anh tên Anh, nên thôi đành gọi tất cả là em.- Thế bây giờ mày thử gọi mẹ tao là em một tiếng đi. Mgi ngạc nhiên, chỉ tay sang người phụ nữa bên cạnh:- Mẹ em ư? Trẻ quá..- ờ mẹ tao đấy, mày cứ liệu hồn, bằng tuổi nhau anh em con khỉ.....nó buông câu nói đó xong, xin phép mọi người và đi ra ngoài lan can..‘’ anh muốn làm ánh nắng của em..... mãi yêu em về sau.... baby,.....’’ Không khí trên lan can bị phá nhiễu bởi giọng hát ngọt ngào của hắn.Nó quay lại, không ngại chửi thằng:- La l**m đến thế là cùng!!!!- Ok. Mình làm quen nhé.! – lời đề nghị bất ngờ của một top star- Không!- Hm..... – hắn tụt hứng bởi chưa gặp một cô gái nào phũ phàng như vậy.- Mình là Khánh Anh, 16 tuổi nhé- gương mặt bừng sáng trở lại và kèm theo bàn tay đưa ra như muốn bắt tay.Nó nhìn khinh bị một hồi lâu, - Nghiên Hy. - ồ, tay hay vậy- tên tao mà.!- Vậy mình là bạn rồi nhé.