Tác giả:

‘’Có một chút gì đó gọi là hơi men ở đây.. mày say rồi sao? Nước mắt rơi xuống rồi sao? không hề Chẳng qua chỉ là mày muốn khóc...’’. một người bạn mới quen trên mạng đã nói với nó như vậy. Tay cầm chai rượu trên tay. Tuổi 16 đối với thứ trên tay kia vô cùng xa lạ và được coi là hư hỏng. Nó không rep lại tin nhắn của người bạn kia. Vì nó đang bận khóc lóc. ‘’ ồ tao đoán đúng rồi sao.? mày khóc vì lí do gì chứ? Vì một đứa bạn sao? Vì sự sống lỗi của nó ư?’’- mess lại rung lên Nó. Trần Nhiên Hy -16t. Lớp 10. Xinh đẹp nhưng ngây dại. thông minh nhưng dễ tin người Người rung mess. Huệ. 17t. lớp 11. biệt hiệu là ngu. Người nó quen qua mạng, chưa từng gặp Anh. Nguyễn Khánh Anh. Người không hẹn mà gặp. Không thương mà yêu - Hy, dậy đi con - Từ từ thôi mẹ, lạnh lắm đó.- nó cố tranh giành mảnh chăn trên người với ngời mẹ quyền lực - Nào, dậy mau. Có đi học không thì bảo? - Dạ có. 5ph thôi - 1 là dậy, 2 là nghỉ học. Nó ườn ườn ngồi dậy, chân xõng soài, tay vươn dài, vặn vẹo. Đi từ giường vào…

Chương 10

Cảm ÁiTác giả: saucon‘’Có một chút gì đó gọi là hơi men ở đây.. mày say rồi sao? Nước mắt rơi xuống rồi sao? không hề Chẳng qua chỉ là mày muốn khóc...’’. một người bạn mới quen trên mạng đã nói với nó như vậy. Tay cầm chai rượu trên tay. Tuổi 16 đối với thứ trên tay kia vô cùng xa lạ và được coi là hư hỏng. Nó không rep lại tin nhắn của người bạn kia. Vì nó đang bận khóc lóc. ‘’ ồ tao đoán đúng rồi sao.? mày khóc vì lí do gì chứ? Vì một đứa bạn sao? Vì sự sống lỗi của nó ư?’’- mess lại rung lên Nó. Trần Nhiên Hy -16t. Lớp 10. Xinh đẹp nhưng ngây dại. thông minh nhưng dễ tin người Người rung mess. Huệ. 17t. lớp 11. biệt hiệu là ngu. Người nó quen qua mạng, chưa từng gặp Anh. Nguyễn Khánh Anh. Người không hẹn mà gặp. Không thương mà yêu - Hy, dậy đi con - Từ từ thôi mẹ, lạnh lắm đó.- nó cố tranh giành mảnh chăn trên người với ngời mẹ quyền lực - Nào, dậy mau. Có đi học không thì bảo? - Dạ có. 5ph thôi - 1 là dậy, 2 là nghỉ học. Nó ườn ườn ngồi dậy, chân xõng soài, tay vươn dài, vặn vẹo. Đi từ giường vào… Ziaaaaa.... tránh xa đồ của tôi ra!Một nữ sinh gắt gỏng lên học sinh mới. Cậu ấy thấy đồ của nữ sinh bị rơi và nhặt hộ.- Nào.... chuyện gì vậy?- nó tới căn ngan- Cậu ta động vào đồ của tôi.- nữ sinh chỉ thẳng vào mặt nam sinh kia.- Này! Tôi có lòng tốt nhặt đồ lên hộ cô, cô không cảm ơn thì thôi.- Ai khiến cậu làm như vậy?Cái máu chịu đựng trong con người nam sinh đã mất. Thay vào đó là sự lạnh lùng, hàn khí thoát ra không ngừng, đôi mắt trở nên đỏ hơn. Cậu ta thẳng tay quăng chiếc cặp mà cậu nhặt hộ xuống đất.Rồi lạnh lùng đi vào chỗ trước sự chửi bới thậm tệ.Nó khuyên ngăn- Thôi bình tĩnh đi, giáo viên sắp vào rồi.- Cậu ta dám vứt cặp của tôi. Trong đó có ảnh của Mgi chứ!!!‘’ đáng lẽ mình nên giẫm lên nó’’- nó nghĩNó nhìn cậu nam sinh mà nói:- Thứ lỗi cho Khanh nhé, nó chỉ cố bảo vệ thần tượng mà thôi.Như một phản ứng tự nhiên, cậu nam sinh nhìn lên chỗ Tiểu Khanh. Đúng là cô đang ngồi lấy từng tấm ảnh trong cặp ra mà ôm ấp. ‘’ Mgi của em có sao không? Không sao, em đã chửi tên đã dám ném anh xuống đất rồi’’Nam sinh chỉ nhếch mép cười:- Dơ bẩn.- Tại sao cậu lại nói như vậy? Chẳng lẽ.... cậu là anti Mgi sao?Cậu học sinh kia chưa kịp đáp lại, nó đã tuôn ra một tràng:- Đúng thật là tên đó không có gì đáng hâm mộ.. thật không may tớ đã gặp hắn ngoài đời. Không thể chấp nhận được con người của hắn. Quá kiêu hãnh luôn, sỗ sàng, không ra một thể thống gì hết.. thế mà không hiểu sao vẫn có nhiều người thích hắn tới như vậy. Haizzz... cuộc đời đúng là mỗi ngày càng thêm đáng buồnCậu nam sinh chỉ kịp cười trừ, nó lại dồn dập:- Cậu tên là gì? Vào fanclub của tớ không? Tớ còn có cả hội anti Mgi nữa. Vào không?- Hôm qua cậu không nghe tôi giới thiệu?- Xin lỗi không để ý. Cậu tên gì thế?- À.. ờm. – như một điều gì đó nghẽn trong cổ họng hay nói cách khác nam sinh đó không muốn nói ra tên mình- Sao? vậy gọi cậu là Dô nhé. Có biệt hiệu luôn nè, miễn sao là anti Mgi tớ đều thích hết.- nó típ mắt cười

Ziaaaaa.... tránh xa đồ của tôi ra!

Một nữ sinh gắt gỏng lên học sinh mới. Cậu ấy thấy đồ của nữ sinh bị rơi và nhặt hộ.

- Nào.... chuyện gì vậy?- nó tới căn ngan

- Cậu ta động vào đồ của tôi.- nữ sinh chỉ thẳng vào mặt nam sinh kia.

- Này! Tôi có lòng tốt nhặt đồ lên hộ cô, cô không cảm ơn thì thôi.

- Ai khiến cậu làm như vậy?

Cái máu chịu đựng trong con người nam sinh đã mất. Thay vào đó là sự lạnh lùng, hàn khí thoát ra không ngừng, đôi mắt trở nên đỏ hơn. Cậu ta thẳng tay quăng chiếc cặp mà cậu nhặt hộ xuống đất.

Rồi lạnh lùng đi vào chỗ trước sự chửi bới thậm tệ.

Nó khuyên ngăn

- Thôi bình tĩnh đi, giáo viên sắp vào rồi.

- Cậu ta dám vứt cặp của tôi. Trong đó có ảnh của Mgi chứ!!!

‘’ đáng lẽ mình nên giẫm lên nó’’- nó nghĩ

Nó nhìn cậu nam sinh mà nói:

- Thứ lỗi cho Khanh nhé, nó chỉ cố bảo vệ thần tượng mà thôi.

Như một phản ứng tự nhiên, cậu nam sinh nhìn lên chỗ Tiểu Khanh. Đúng là cô đang ngồi lấy từng tấm ảnh trong cặp ra mà ôm ấp. ‘’ Mgi của em có sao không? Không sao, em đã chửi tên đã dám ném anh xuống đất rồi’’

Nam sinh chỉ nhếch mép cười:

- Dơ bẩn.

- Tại sao cậu lại nói như vậy? Chẳng lẽ.... cậu là anti Mgi sao?

Cậu học sinh kia chưa kịp đáp lại, nó đã tuôn ra một tràng:

- Đúng thật là tên đó không có gì đáng hâm mộ.. thật không may tớ đã gặp hắn ngoài đời. Không thể chấp nhận được con người của hắn. Quá kiêu hãnh luôn, sỗ sàng, không ra một thể thống gì hết.. thế mà không hiểu sao vẫn có nhiều người thích hắn tới như vậy. Haizzz... cuộc đời đúng là mỗi ngày càng thêm đáng buồn

Cậu nam sinh chỉ kịp cười trừ, nó lại dồn dập:

- Cậu tên là gì? Vào fanclub của tớ không? Tớ còn có cả hội anti Mgi nữa. Vào không?

- Hôm qua cậu không nghe tôi giới thiệu?

- Xin lỗi không để ý. Cậu tên gì thế?

- À.. ờm. – như một điều gì đó nghẽn trong cổ họng hay nói cách khác nam sinh đó không muốn nói ra tên mình

- Sao? vậy gọi cậu là Dô nhé. Có biệt hiệu luôn nè, miễn sao là anti Mgi tớ đều thích hết.- nó típ mắt cười

Cảm ÁiTác giả: saucon‘’Có một chút gì đó gọi là hơi men ở đây.. mày say rồi sao? Nước mắt rơi xuống rồi sao? không hề Chẳng qua chỉ là mày muốn khóc...’’. một người bạn mới quen trên mạng đã nói với nó như vậy. Tay cầm chai rượu trên tay. Tuổi 16 đối với thứ trên tay kia vô cùng xa lạ và được coi là hư hỏng. Nó không rep lại tin nhắn của người bạn kia. Vì nó đang bận khóc lóc. ‘’ ồ tao đoán đúng rồi sao.? mày khóc vì lí do gì chứ? Vì một đứa bạn sao? Vì sự sống lỗi của nó ư?’’- mess lại rung lên Nó. Trần Nhiên Hy -16t. Lớp 10. Xinh đẹp nhưng ngây dại. thông minh nhưng dễ tin người Người rung mess. Huệ. 17t. lớp 11. biệt hiệu là ngu. Người nó quen qua mạng, chưa từng gặp Anh. Nguyễn Khánh Anh. Người không hẹn mà gặp. Không thương mà yêu - Hy, dậy đi con - Từ từ thôi mẹ, lạnh lắm đó.- nó cố tranh giành mảnh chăn trên người với ngời mẹ quyền lực - Nào, dậy mau. Có đi học không thì bảo? - Dạ có. 5ph thôi - 1 là dậy, 2 là nghỉ học. Nó ườn ườn ngồi dậy, chân xõng soài, tay vươn dài, vặn vẹo. Đi từ giường vào… Ziaaaaa.... tránh xa đồ của tôi ra!Một nữ sinh gắt gỏng lên học sinh mới. Cậu ấy thấy đồ của nữ sinh bị rơi và nhặt hộ.- Nào.... chuyện gì vậy?- nó tới căn ngan- Cậu ta động vào đồ của tôi.- nữ sinh chỉ thẳng vào mặt nam sinh kia.- Này! Tôi có lòng tốt nhặt đồ lên hộ cô, cô không cảm ơn thì thôi.- Ai khiến cậu làm như vậy?Cái máu chịu đựng trong con người nam sinh đã mất. Thay vào đó là sự lạnh lùng, hàn khí thoát ra không ngừng, đôi mắt trở nên đỏ hơn. Cậu ta thẳng tay quăng chiếc cặp mà cậu nhặt hộ xuống đất.Rồi lạnh lùng đi vào chỗ trước sự chửi bới thậm tệ.Nó khuyên ngăn- Thôi bình tĩnh đi, giáo viên sắp vào rồi.- Cậu ta dám vứt cặp của tôi. Trong đó có ảnh của Mgi chứ!!!‘’ đáng lẽ mình nên giẫm lên nó’’- nó nghĩNó nhìn cậu nam sinh mà nói:- Thứ lỗi cho Khanh nhé, nó chỉ cố bảo vệ thần tượng mà thôi.Như một phản ứng tự nhiên, cậu nam sinh nhìn lên chỗ Tiểu Khanh. Đúng là cô đang ngồi lấy từng tấm ảnh trong cặp ra mà ôm ấp. ‘’ Mgi của em có sao không? Không sao, em đã chửi tên đã dám ném anh xuống đất rồi’’Nam sinh chỉ nhếch mép cười:- Dơ bẩn.- Tại sao cậu lại nói như vậy? Chẳng lẽ.... cậu là anti Mgi sao?Cậu học sinh kia chưa kịp đáp lại, nó đã tuôn ra một tràng:- Đúng thật là tên đó không có gì đáng hâm mộ.. thật không may tớ đã gặp hắn ngoài đời. Không thể chấp nhận được con người của hắn. Quá kiêu hãnh luôn, sỗ sàng, không ra một thể thống gì hết.. thế mà không hiểu sao vẫn có nhiều người thích hắn tới như vậy. Haizzz... cuộc đời đúng là mỗi ngày càng thêm đáng buồnCậu nam sinh chỉ kịp cười trừ, nó lại dồn dập:- Cậu tên là gì? Vào fanclub của tớ không? Tớ còn có cả hội anti Mgi nữa. Vào không?- Hôm qua cậu không nghe tôi giới thiệu?- Xin lỗi không để ý. Cậu tên gì thế?- À.. ờm. – như một điều gì đó nghẽn trong cổ họng hay nói cách khác nam sinh đó không muốn nói ra tên mình- Sao? vậy gọi cậu là Dô nhé. Có biệt hiệu luôn nè, miễn sao là anti Mgi tớ đều thích hết.- nó típ mắt cười

Chương 10