Tác giả:

Thành phố B, nơi phồn hoa rực rỡ nhất đất nước A, giờ đây càng lộng lẫy hơn khi cả thành phố khoác lên mình một màu trắng xóa, hơi lạnh tạo nên màng sương mỏng che đi những màu sắc sặc sỡ của đèn đường, trên cây thông, từ những biển quảng cáo... khiến thành phố càng huyền ảo. Vương Nhi mặc một chiếc đầm trắng đến đầu gối, đầu đeo một chiếc tai nghe bằng len, tóc đen tuyền được buông trên vai, theo những bước nhảy tung tăng của cô mà bay lên. Cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn như một tiểu thiên thần đi trong trời tuyết, như hòa vào cảnh đẹp này khiến nhiều người phải dừng lại ngắm nhìn. Không để ý xung quanh, Vương Nhi chạy nhanh đến cây thông noen mà không quan tâm mình đang mặc váy nhảy lên ôm chầm cô bạn thân Thanh Nhu: - Aaa, bạn thân của mình, mình nhớ cậu chết đi được!! Thanh Nhu sắp ngạt chết rồi nhanh chóng kéo cô bạn trẻ con ra, trừng mắt nhìn: - Cậu nói dối càng ngày càng tốt rồi, không thèm chớp mắt, hai người chưa gặp mới ba tiếng mà đã nhớ, đừng dọa mình! Vương Nhi cười hì hì rồi…

Truyện chữ