(Thượng) Trình độ xui xẻo của Vương Tiểu Minh lại thăng cấp * Xung kích: Chấn động Vương Tiểu Minh tay ôm chai Sprite thật lớn lặng lẽ bước trên đường từ siêu thị về nhà, lệ vương trong gió. Gió đêm tiêu điều, thổi nước mắt cậu thành hai hàng sang bên má rồi hong khô. Tiếng chuông di động vang lên lần nữa Giọng hát cục mịch của Đao Lang trong đêm đặc biệt khàn khàn—- “Nàng là tình nhân của ta, cô nương xinh đẹp tựa hoa hồng…” Cánh tay ôm chai Sprite khẽ run một chút, Vương Tiểu Minh c*n m** d***, cố gắng hít hít nước mũi đang chảy. Cậu chán ghét nữ nhân, càng chán ghét cái thứ nữ nhân xinh như hoa hồng, mà cậu ghét nhất chính là cô nàng đẹp tựa hoa hồng ngả ngớn trong ngực Thường Hải Đào! “Đôi môi nồng cháy của nàng, làm ta thao thức suốt đêm thâu…” Bài hát vẫn cứ tiếp tục vang. Vương Tiểu Minh liều mạng thôi miên chính mình. Nữ nhân đó chính là đang điên đảo cùng Đao Lang, là đang điên đảo cùng Đao Lang… “Tiểu Minh, cháu về rồi à?” Chủ nhà từ cửa sổ lầu một nhoi đầu ra, “Đêm nay có…
Chương 15: Chỉ điểm
U Linh BossTác giả: Tô Du BínhTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước(Thượng) Trình độ xui xẻo của Vương Tiểu Minh lại thăng cấp * Xung kích: Chấn động Vương Tiểu Minh tay ôm chai Sprite thật lớn lặng lẽ bước trên đường từ siêu thị về nhà, lệ vương trong gió. Gió đêm tiêu điều, thổi nước mắt cậu thành hai hàng sang bên má rồi hong khô. Tiếng chuông di động vang lên lần nữa Giọng hát cục mịch của Đao Lang trong đêm đặc biệt khàn khàn—- “Nàng là tình nhân của ta, cô nương xinh đẹp tựa hoa hồng…” Cánh tay ôm chai Sprite khẽ run một chút, Vương Tiểu Minh c*n m** d***, cố gắng hít hít nước mũi đang chảy. Cậu chán ghét nữ nhân, càng chán ghét cái thứ nữ nhân xinh như hoa hồng, mà cậu ghét nhất chính là cô nàng đẹp tựa hoa hồng ngả ngớn trong ngực Thường Hải Đào! “Đôi môi nồng cháy của nàng, làm ta thao thức suốt đêm thâu…” Bài hát vẫn cứ tiếp tục vang. Vương Tiểu Minh liều mạng thôi miên chính mình. Nữ nhân đó chính là đang điên đảo cùng Đao Lang, là đang điên đảo cùng Đao Lang… “Tiểu Minh, cháu về rồi à?” Chủ nhà từ cửa sổ lầu một nhoi đầu ra, “Đêm nay có… —(Thượng)Lời tư vấn “chân thành” từ ngài quân sư số dzách* Chỉ điểm: chỉ bảo a.k.a nói xấu Nếu không phải nhờ cú điện thoại từ gã Tony gì đó gọi đến, Baal cơ hồ đã đem chuyện của Thạch Phi Hiệp ném vào thùng rác. Bây giờ nghe thấy tên y, hắn lại bắt đầu nghiến răng nghiến lợi. Nhưng hắn cũng không ngại bớt chút thời gian đi gặp y, để cho y biết rằng Baal đây không dễ đụng vào nha, không phải miếng thịt dễ nuốt trôi đâu. Muốn làm anh hùng hả, trả giá hơi đắt đó.Tám giờ sáng tại quảng trường Dương Quang, người qua xe lại thưa thớt.Trước cửa McDonald’s có thể giăng lưới bắt chim, chỉ có hai cô gái ngồi câu giờ trong quán.Vương Tiểu Minh nhớ lại vẻ mặt hung dữ của Baal khi nhắc tới ba chữ Thạch Phi Hiệp bèn dò hỏi: “Lát nữa gặp rồi, ngươi định làm gì anh ta?”Baal nheo mắt nhìn cậu, “Ngươi cảm thấy ta nên làm thế nào?”Vương Tiểu Minh gãi gãi đầu, cười gượng nói: “Ta không biết trong quá khứ các ngươi… đã xảy ra chuyện gì. Bất quá nên khoan dung độ lượng, gặp lại tức là có duyên rồi, mọi người cùng ngồi xuống, hảo hảo ôn lại chuyện xưa, cũng không tồi đâu ha.”“Nghe qua thật không tồi.” Baal cư nhiên gật đầu.Vương Tiểu Minh nhãn tình sáng lên.Tâm huyết của cậu thật không uổng phí a. Trải qua bao cố gắng mẫu mực trong lời nói và hành động, Baal rốt cục đã bắt đầu cảm nhận được hòa bình đáng quý cỡ nào.Giọng Baal vô tư nói: “Ta có thể ném y vào trong hỏa lò sau đó ngồi xuống cùng y ôn chuyện.”“…”“Cũng có thể ném y vào ao nước, nhìn y sắp chết đuối rồi ngồi xuống, hảo hảo cùng y ôn chuyện.”“…”Baal tán dương: “Nói tóm lại, đề nghị của ngươi tốt lắm nha.”“Có thể không cần khen ngợi ta không?”“Vì sao?”“Vì ta có cảm giác mình là đồng phạm của một kẻ cuồng sát.”“Ngươi nói ta là kẻ cuồng sát?” Thanh âm Baal thực bình tĩnh.Vương Tiểu Minh nuốt nước miếng một cái, “Nếu ngươi không giết anh ta, đương nhiên sẽ không…”“Vì danh hiệu kẻ cuồng sát này, ta thề sẽ phấn đấu hết sức.”“…” Cho dù sa đọa, tốt xấu gì cũng vẫn là thiên sứ a, có cần thiết phải hạ giá thế không? Vương Tiểu Minh tự đáy lòng vô cùng lo lắng cho Thạch Phi Hiệp – người chưa gặp bao giờ . Cậu hạ quyết tâm, vạn nhất lát nữa Baal nhịn không được muốn động thủ, cậu sẽ cắm đầu mà chạy, lôi Baal đến chỗ khác!Còn cách chín giờ khoảng ba mươi ba giây.Sắc mặt của Baal càng ngày càng âm trầm.Vương Tiểu Minh nhìn ra ngoài cửa sổ người tới người lui trên đường, trong lòng không ngừng cầu nguyện Thạch Phi Hiệp trễ hẹn.…Kim giây từng bước kêu cách cách.Khoảng cách giữa kim phút và kim giây ngày càng gần, cho đến khi hai cây kim hoàn toàn trùng khớp vào nhau.Cửa lớn của McDonald’s chậm rãi mở ra.Tim Vương Tiểu Minh không khỏi đập bùm bụp.Một gã trung niên bụng bia ôm theo một đống tài liệu, đầu đầy mồ hôi chạy xổ vào, miệng thở phì phò.Anh ta là Thạch Phi Hiệp ư?Vương Tiểu Minh trừng lớn ánh mắt nhìn gã trung niên bước sang phía cậu hai bước rồi lại lơ ngơ ngẩng đầu lên, bước về phía quầy.…Không phải a.Vương Tiểu Minh thấy Baal không thể hiện bất kỳ biểu tình gì, nhẹ nhàng thở ra. Chắc là sẽ không đến đây đâu. Dù sao lúc Baal nổi giận, đâu phải báo cảnh sát là có thể giải quyết được.Cửa lại mở ra lần nữa.Baal đột nhiên đứng lên.Vương Tiểu Minh ngẩng đầu, một đám người nối đuôi nhau từ ngoài vào.Tóc vàng, tóc màu sợi đay, tóc đen dài đến thắt lưng (>o.
—
(Thượng)
Lời tư vấn “chân thành” từ ngài quân sư số dzách
* Chỉ điểm: chỉ bảo a.k.a nói xấu
Nếu không phải nhờ cú điện thoại từ gã Tony gì đó gọi đến, Baal cơ hồ đã đem chuyện của Thạch Phi Hiệp ném vào thùng rác. Bây giờ nghe thấy tên y, hắn lại bắt đầu nghiến răng nghiến lợi. Nhưng hắn cũng không ngại bớt chút thời gian đi gặp y, để cho y biết rằng Baal đây không dễ đụng vào nha, không phải miếng thịt dễ nuốt trôi đâu. Muốn làm anh hùng hả, trả giá hơi đắt đó.
Tám giờ sáng tại quảng trường Dương Quang, người qua xe lại thưa thớt.
Trước cửa McDonald’s có thể giăng lưới bắt chim, chỉ có hai cô gái ngồi câu giờ trong quán.
Vương Tiểu Minh nhớ lại vẻ mặt hung dữ của Baal khi nhắc tới ba chữ Thạch Phi Hiệp bèn dò hỏi: “Lát nữa gặp rồi, ngươi định làm gì anh ta?”
Baal nheo mắt nhìn cậu, “Ngươi cảm thấy ta nên làm thế nào?”
Vương Tiểu Minh gãi gãi đầu, cười gượng nói: “Ta không biết trong quá khứ các ngươi… đã xảy ra chuyện gì. Bất quá nên khoan dung độ lượng, gặp lại tức là có duyên rồi, mọi người cùng ngồi xuống, hảo hảo ôn lại chuyện xưa, cũng không tồi đâu ha.”
“Nghe qua thật không tồi.” Baal cư nhiên gật đầu.
Vương Tiểu Minh nhãn tình sáng lên.
Tâm huyết của cậu thật không uổng phí a. Trải qua bao cố gắng mẫu mực trong lời nói và hành động, Baal rốt cục đã bắt đầu cảm nhận được hòa bình đáng quý cỡ nào.
Giọng Baal vô tư nói: “Ta có thể ném y vào trong hỏa lò sau đó ngồi xuống cùng y ôn chuyện.”
“…”
“Cũng có thể ném y vào ao nước, nhìn y sắp chết đuối rồi ngồi xuống, hảo hảo cùng y ôn chuyện.”
“…”
Baal tán dương: “Nói tóm lại, đề nghị của ngươi tốt lắm nha.”
“Có thể không cần khen ngợi ta không?”
“Vì sao?”
“Vì ta có cảm giác mình là đồng phạm của một kẻ cuồng sát.”
“Ngươi nói ta là kẻ cuồng sát?” Thanh âm Baal thực bình tĩnh.
Vương Tiểu Minh nuốt nước miếng một cái, “Nếu ngươi không giết anh ta, đương nhiên sẽ không…”
“Vì danh hiệu kẻ cuồng sát này, ta thề sẽ phấn đấu hết sức.”
“…” Cho dù sa đọa, tốt xấu gì cũng vẫn là thiên sứ a, có cần thiết phải hạ giá thế không? Vương Tiểu Minh tự đáy lòng vô cùng lo lắng cho Thạch Phi Hiệp – người chưa gặp bao giờ . Cậu hạ quyết tâm, vạn nhất lát nữa Baal nhịn không được muốn động thủ, cậu sẽ cắm đầu mà chạy, lôi Baal đến chỗ khác!
Còn cách chín giờ khoảng ba mươi ba giây.
Sắc mặt của Baal càng ngày càng âm trầm.
Vương Tiểu Minh nhìn ra ngoài cửa sổ người tới người lui trên đường, trong lòng không ngừng cầu nguyện Thạch Phi Hiệp trễ hẹn.
…
Kim giây từng bước kêu cách cách.
Khoảng cách giữa kim phút và kim giây ngày càng gần, cho đến khi hai cây kim hoàn toàn trùng khớp vào nhau.
Cửa lớn của McDonald’s chậm rãi mở ra.
Tim Vương Tiểu Minh không khỏi đập bùm bụp.
Một gã trung niên bụng bia ôm theo một đống tài liệu, đầu đầy mồ hôi chạy xổ vào, miệng thở phì phò.
Anh ta là Thạch Phi Hiệp ư?
Vương Tiểu Minh trừng lớn ánh mắt nhìn gã trung niên bước sang phía cậu hai bước rồi lại lơ ngơ ngẩng đầu lên, bước về phía quầy.
…
Không phải a.
Vương Tiểu Minh thấy Baal không thể hiện bất kỳ biểu tình gì, nhẹ nhàng thở ra. Chắc là sẽ không đến đây đâu. Dù sao lúc Baal nổi giận, đâu phải báo cảnh sát là có thể giải quyết được.
Cửa lại mở ra lần nữa.
Baal đột nhiên đứng lên.
Vương Tiểu Minh ngẩng đầu, một đám người nối đuôi nhau từ ngoài vào.
Tóc vàng, tóc màu sợi đay, tóc đen dài đến thắt lưng (>o.
U Linh BossTác giả: Tô Du BínhTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước(Thượng) Trình độ xui xẻo của Vương Tiểu Minh lại thăng cấp * Xung kích: Chấn động Vương Tiểu Minh tay ôm chai Sprite thật lớn lặng lẽ bước trên đường từ siêu thị về nhà, lệ vương trong gió. Gió đêm tiêu điều, thổi nước mắt cậu thành hai hàng sang bên má rồi hong khô. Tiếng chuông di động vang lên lần nữa Giọng hát cục mịch của Đao Lang trong đêm đặc biệt khàn khàn—- “Nàng là tình nhân của ta, cô nương xinh đẹp tựa hoa hồng…” Cánh tay ôm chai Sprite khẽ run một chút, Vương Tiểu Minh c*n m** d***, cố gắng hít hít nước mũi đang chảy. Cậu chán ghét nữ nhân, càng chán ghét cái thứ nữ nhân xinh như hoa hồng, mà cậu ghét nhất chính là cô nàng đẹp tựa hoa hồng ngả ngớn trong ngực Thường Hải Đào! “Đôi môi nồng cháy của nàng, làm ta thao thức suốt đêm thâu…” Bài hát vẫn cứ tiếp tục vang. Vương Tiểu Minh liều mạng thôi miên chính mình. Nữ nhân đó chính là đang điên đảo cùng Đao Lang, là đang điên đảo cùng Đao Lang… “Tiểu Minh, cháu về rồi à?” Chủ nhà từ cửa sổ lầu một nhoi đầu ra, “Đêm nay có… —(Thượng)Lời tư vấn “chân thành” từ ngài quân sư số dzách* Chỉ điểm: chỉ bảo a.k.a nói xấu Nếu không phải nhờ cú điện thoại từ gã Tony gì đó gọi đến, Baal cơ hồ đã đem chuyện của Thạch Phi Hiệp ném vào thùng rác. Bây giờ nghe thấy tên y, hắn lại bắt đầu nghiến răng nghiến lợi. Nhưng hắn cũng không ngại bớt chút thời gian đi gặp y, để cho y biết rằng Baal đây không dễ đụng vào nha, không phải miếng thịt dễ nuốt trôi đâu. Muốn làm anh hùng hả, trả giá hơi đắt đó.Tám giờ sáng tại quảng trường Dương Quang, người qua xe lại thưa thớt.Trước cửa McDonald’s có thể giăng lưới bắt chim, chỉ có hai cô gái ngồi câu giờ trong quán.Vương Tiểu Minh nhớ lại vẻ mặt hung dữ của Baal khi nhắc tới ba chữ Thạch Phi Hiệp bèn dò hỏi: “Lát nữa gặp rồi, ngươi định làm gì anh ta?”Baal nheo mắt nhìn cậu, “Ngươi cảm thấy ta nên làm thế nào?”Vương Tiểu Minh gãi gãi đầu, cười gượng nói: “Ta không biết trong quá khứ các ngươi… đã xảy ra chuyện gì. Bất quá nên khoan dung độ lượng, gặp lại tức là có duyên rồi, mọi người cùng ngồi xuống, hảo hảo ôn lại chuyện xưa, cũng không tồi đâu ha.”“Nghe qua thật không tồi.” Baal cư nhiên gật đầu.Vương Tiểu Minh nhãn tình sáng lên.Tâm huyết của cậu thật không uổng phí a. Trải qua bao cố gắng mẫu mực trong lời nói và hành động, Baal rốt cục đã bắt đầu cảm nhận được hòa bình đáng quý cỡ nào.Giọng Baal vô tư nói: “Ta có thể ném y vào trong hỏa lò sau đó ngồi xuống cùng y ôn chuyện.”“…”“Cũng có thể ném y vào ao nước, nhìn y sắp chết đuối rồi ngồi xuống, hảo hảo cùng y ôn chuyện.”“…”Baal tán dương: “Nói tóm lại, đề nghị của ngươi tốt lắm nha.”“Có thể không cần khen ngợi ta không?”“Vì sao?”“Vì ta có cảm giác mình là đồng phạm của một kẻ cuồng sát.”“Ngươi nói ta là kẻ cuồng sát?” Thanh âm Baal thực bình tĩnh.Vương Tiểu Minh nuốt nước miếng một cái, “Nếu ngươi không giết anh ta, đương nhiên sẽ không…”“Vì danh hiệu kẻ cuồng sát này, ta thề sẽ phấn đấu hết sức.”“…” Cho dù sa đọa, tốt xấu gì cũng vẫn là thiên sứ a, có cần thiết phải hạ giá thế không? Vương Tiểu Minh tự đáy lòng vô cùng lo lắng cho Thạch Phi Hiệp – người chưa gặp bao giờ . Cậu hạ quyết tâm, vạn nhất lát nữa Baal nhịn không được muốn động thủ, cậu sẽ cắm đầu mà chạy, lôi Baal đến chỗ khác!Còn cách chín giờ khoảng ba mươi ba giây.Sắc mặt của Baal càng ngày càng âm trầm.Vương Tiểu Minh nhìn ra ngoài cửa sổ người tới người lui trên đường, trong lòng không ngừng cầu nguyện Thạch Phi Hiệp trễ hẹn.…Kim giây từng bước kêu cách cách.Khoảng cách giữa kim phút và kim giây ngày càng gần, cho đến khi hai cây kim hoàn toàn trùng khớp vào nhau.Cửa lớn của McDonald’s chậm rãi mở ra.Tim Vương Tiểu Minh không khỏi đập bùm bụp.Một gã trung niên bụng bia ôm theo một đống tài liệu, đầu đầy mồ hôi chạy xổ vào, miệng thở phì phò.Anh ta là Thạch Phi Hiệp ư?Vương Tiểu Minh trừng lớn ánh mắt nhìn gã trung niên bước sang phía cậu hai bước rồi lại lơ ngơ ngẩng đầu lên, bước về phía quầy.…Không phải a.Vương Tiểu Minh thấy Baal không thể hiện bất kỳ biểu tình gì, nhẹ nhàng thở ra. Chắc là sẽ không đến đây đâu. Dù sao lúc Baal nổi giận, đâu phải báo cảnh sát là có thể giải quyết được.Cửa lại mở ra lần nữa.Baal đột nhiên đứng lên.Vương Tiểu Minh ngẩng đầu, một đám người nối đuôi nhau từ ngoài vào.Tóc vàng, tóc màu sợi đay, tóc đen dài đến thắt lưng (>o.