Tác giả:

Năm ấy là mùa hạ, cái nắng oi ả c*̀ng tiếng ve sầu kêu inh ỏi làm người ta khó chịu. Có một cô gái tay cầm smartphone đang nhấn số để gọi điện cho ai đó, cô vừa đi vừa tìm bóng râm để vào tránh nắng. Bên đầu dây kia nhấc máy,là một giọng nam trầm. - Alo, chuyện gì nữa đây?! - Bên kia giọng điệu tỏ vẻ khó chịu - Nàyyyy!!! Lấy xe em chạy về mà còn nói giọng điệu đó hả!? Mau trả xe - Cô quát lớn, đôi mắt lóe lên vẻ tức giận - Đang lười, mai trả - Giọng điệu bất cần đời phát lên rồi c*́p máy ngang - Yaaa...Đồ đáng ghét!!! - Cô nắm chặt điện thoại, hét to giữa con đường oi bức _______________

Chương 9: Đại náo nhà Nam thần

Lần Cuối Gọi Tên Em!!!Tác giả: Hữu NhânNăm ấy là mùa hạ, cái nắng oi ả c*̀ng tiếng ve sầu kêu inh ỏi làm người ta khó chịu. Có một cô gái tay cầm smartphone đang nhấn số để gọi điện cho ai đó, cô vừa đi vừa tìm bóng râm để vào tránh nắng. Bên đầu dây kia nhấc máy,là một giọng nam trầm. - Alo, chuyện gì nữa đây?! - Bên kia giọng điệu tỏ vẻ khó chịu - Nàyyyy!!! Lấy xe em chạy về mà còn nói giọng điệu đó hả!? Mau trả xe - Cô quát lớn, đôi mắt lóe lên vẻ tức giận - Đang lười, mai trả - Giọng điệu bất cần đời phát lên rồi c*́p máy ngang - Yaaa...Đồ đáng ghét!!! - Cô nắm chặt điện thoại, hét to giữa con đường oi bức _______________ * Tiếng nhạc du dương vang vọng khắp xung quanh *Cô nheo mắt để nhìn rõ khung cảnh trước mắt mình, là một biệt thự nguy nga giữa bãi cát trắng xóa, người người vận y phục sang trọng đi đi vào vào trong khuôn viên ngôi nhà rộng lớn. Trước lối ra vào là hai vệ sĩ đang đứng chào đón khách vào bữa tiệc gia đình. Chợt cô cảm nhận có bàn tay ấm áp đang siết chặt tay cô. Theo thói quen cô nhìn theo, thì ra là bàn tay c*̉a hắn, dụng ý c*̉a hắn hôm nay là gì? Định diễn trò "tình nhân hạnh phúc" trước mặt bá quan văn võ hay sao ư? Cô khẽ nhếch môi cười vào cái sự giả tạo c*̉a hắn. Trong lòng dấy lên những uất hận bấy lâu.- Cậu chủ, mừng cậu về nhà. Mời cậu vào trong kẻo nắng. Ơ...cô gái này là ai thế thưa cậu? Có phải là... Giọng nói phát ra từ một nam vệ sĩ, điệu bộ kính cẩn trong từng cử chỉ chuyên nghiệp khiến cô không khỏi bỡ ngỡ trong vài giây. Nhưng người đó đang hỏi về cô, bạn gái đóng giả mà hắn ta thuê về. Cô chỉ biết im lặng chờ phản hồi c*̉a hắn.- Mẹ tôi không nói gì về việc tôi có bạn gái à? Thật mất hứng. Còn không mau tránh đường để tôi và cô ấy vào. Hắn quát rồi đẩy vệ sĩ ra một bên, nắm chặt tay cô rồi vờ âu yếm, đưa tay lên chỉnh lại mái tóc c*̉a cô bị gió thổi đến rối, tém gọn giúp cô, sau đó tình tứ đi vào trước sự xôn xao, ganh tỵ c*̉a các khách khứa tại nhà hắn.(Còn tiếp)

* Tiếng nhạc du dương vang vọng khắp xung quanh *

Cô nheo mắt để nhìn rõ khung cảnh trước mắt mình, là một biệt thự nguy nga giữa bãi cát trắng xóa, người người vận y phục sang trọng đi đi vào vào trong khuôn viên ngôi nhà rộng lớn. Trước lối ra vào là hai vệ sĩ đang đứng chào đón khách vào bữa tiệc gia đình. Chợt cô cảm nhận có bàn tay ấm áp đang siết chặt tay cô. Theo thói quen cô nhìn theo, thì ra là bàn tay c*̉a hắn, dụng ý c*̉a hắn hôm nay là gì? Định diễn trò "tình nhân hạnh phúc" trước mặt bá quan văn võ hay sao ư? Cô khẽ nhếch môi cười vào cái sự giả tạo c*̉a hắn. Trong lòng dấy lên những uất hận bấy lâu.

- Cậu chủ, mừng cậu về nhà. Mời cậu vào trong kẻo nắng. Ơ...cô gái này là ai thế thưa cậu? Có phải là... Giọng nói phát ra từ một nam vệ sĩ, điệu bộ kính cẩn trong từng cử chỉ chuyên nghiệp khiến cô không khỏi bỡ ngỡ trong vài giây. Nhưng người đó đang hỏi về cô, bạn gái đóng giả mà hắn ta thuê về. Cô chỉ biết im lặng chờ phản hồi c*̉a hắn.

- Mẹ tôi không nói gì về việc tôi có bạn gái à? Thật mất hứng. Còn không mau tránh đường để tôi và cô ấy vào. Hắn quát rồi đẩy vệ sĩ ra một bên, nắm chặt tay cô rồi vờ âu yếm, đưa tay lên chỉnh lại mái tóc c*̉a cô bị gió thổi đến rối, tém gọn giúp cô, sau đó tình tứ đi vào trước sự xôn xao, ganh tỵ c*̉a các khách khứa tại nhà hắn.

(Còn tiếp)

Lần Cuối Gọi Tên Em!!!Tác giả: Hữu NhânNăm ấy là mùa hạ, cái nắng oi ả c*̀ng tiếng ve sầu kêu inh ỏi làm người ta khó chịu. Có một cô gái tay cầm smartphone đang nhấn số để gọi điện cho ai đó, cô vừa đi vừa tìm bóng râm để vào tránh nắng. Bên đầu dây kia nhấc máy,là một giọng nam trầm. - Alo, chuyện gì nữa đây?! - Bên kia giọng điệu tỏ vẻ khó chịu - Nàyyyy!!! Lấy xe em chạy về mà còn nói giọng điệu đó hả!? Mau trả xe - Cô quát lớn, đôi mắt lóe lên vẻ tức giận - Đang lười, mai trả - Giọng điệu bất cần đời phát lên rồi c*́p máy ngang - Yaaa...Đồ đáng ghét!!! - Cô nắm chặt điện thoại, hét to giữa con đường oi bức _______________ * Tiếng nhạc du dương vang vọng khắp xung quanh *Cô nheo mắt để nhìn rõ khung cảnh trước mắt mình, là một biệt thự nguy nga giữa bãi cát trắng xóa, người người vận y phục sang trọng đi đi vào vào trong khuôn viên ngôi nhà rộng lớn. Trước lối ra vào là hai vệ sĩ đang đứng chào đón khách vào bữa tiệc gia đình. Chợt cô cảm nhận có bàn tay ấm áp đang siết chặt tay cô. Theo thói quen cô nhìn theo, thì ra là bàn tay c*̉a hắn, dụng ý c*̉a hắn hôm nay là gì? Định diễn trò "tình nhân hạnh phúc" trước mặt bá quan văn võ hay sao ư? Cô khẽ nhếch môi cười vào cái sự giả tạo c*̉a hắn. Trong lòng dấy lên những uất hận bấy lâu.- Cậu chủ, mừng cậu về nhà. Mời cậu vào trong kẻo nắng. Ơ...cô gái này là ai thế thưa cậu? Có phải là... Giọng nói phát ra từ một nam vệ sĩ, điệu bộ kính cẩn trong từng cử chỉ chuyên nghiệp khiến cô không khỏi bỡ ngỡ trong vài giây. Nhưng người đó đang hỏi về cô, bạn gái đóng giả mà hắn ta thuê về. Cô chỉ biết im lặng chờ phản hồi c*̉a hắn.- Mẹ tôi không nói gì về việc tôi có bạn gái à? Thật mất hứng. Còn không mau tránh đường để tôi và cô ấy vào. Hắn quát rồi đẩy vệ sĩ ra một bên, nắm chặt tay cô rồi vờ âu yếm, đưa tay lên chỉnh lại mái tóc c*̉a cô bị gió thổi đến rối, tém gọn giúp cô, sau đó tình tứ đi vào trước sự xôn xao, ganh tỵ c*̉a các khách khứa tại nhà hắn.(Còn tiếp)

Chương 9: Đại náo nhà Nam thần