Tác giả:

Năm ấy là mùa hạ, cái nắng oi ả c*̀ng tiếng ve sầu kêu inh ỏi làm người ta khó chịu. Có một cô gái tay cầm smartphone đang nhấn số để gọi điện cho ai đó, cô vừa đi vừa tìm bóng râm để vào tránh nắng. Bên đầu dây kia nhấc máy,là một giọng nam trầm. - Alo, chuyện gì nữa đây?! - Bên kia giọng điệu tỏ vẻ khó chịu - Nàyyyy!!! Lấy xe em chạy về mà còn nói giọng điệu đó hả!? Mau trả xe - Cô quát lớn, đôi mắt lóe lên vẻ tức giận - Đang lười, mai trả - Giọng điệu bất cần đời phát lên rồi c*́p máy ngang - Yaaa...Đồ đáng ghét!!! - Cô nắm chặt điện thoại, hét to giữa con đường oi bức _______________

Chương 10: Đãi ngộ đặc biệt (1)

Lần Cuối Gọi Tên Em!!!Tác giả: Hữu NhânNăm ấy là mùa hạ, cái nắng oi ả c*̀ng tiếng ve sầu kêu inh ỏi làm người ta khó chịu. Có một cô gái tay cầm smartphone đang nhấn số để gọi điện cho ai đó, cô vừa đi vừa tìm bóng râm để vào tránh nắng. Bên đầu dây kia nhấc máy,là một giọng nam trầm. - Alo, chuyện gì nữa đây?! - Bên kia giọng điệu tỏ vẻ khó chịu - Nàyyyy!!! Lấy xe em chạy về mà còn nói giọng điệu đó hả!? Mau trả xe - Cô quát lớn, đôi mắt lóe lên vẻ tức giận - Đang lười, mai trả - Giọng điệu bất cần đời phát lên rồi c*́p máy ngang - Yaaa...Đồ đáng ghét!!! - Cô nắm chặt điện thoại, hét to giữa con đường oi bức _______________ Trong bộ đầm sang trọng, c*̀ng sự lột xác hoàn hảo từ sự biến hóa c*̉a trang điểm. Cô đã trở thành một vị tiểu thư xinh đẹp trước hàng chục ánh nhìn c*̉a quan khách tại nhà hắn. Bây giờ, cô có thể tự do thể hiện sự cao ngạo c*̉a bản thân, mà không một ai dám phản đối. Vẫn là cái nắm tay siết chặt lúc sáng nhưng tại sao lại khiến cho cô không khỏi rung động. Dưới bóng lưng c*̉a hắn, thực sự khiến lòng cô cảm thấy vững chắc, trong phút chốc cô chỉ muốn tựa đầu vào bờ vai ấy rồi chợp mắt một lát thôi, cô c*̃ng mãn nguyện rồi.- Tiểu Hạ, tiểu Hạ à... Giọng nói ấm áp c*̉a hắn ta đã lôi cô về hiện tại. Cô mở to mắt nhìn, từ lúc nào hắn đã mặt đối mặt với cô, cô có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu c*̉a mình trong đôi mắt c*̉a hắn. Tim cô đập liên hồi, như sắp nhảy ra khỏi lòng ngực. Đôi bàn tay hắn khẽ vuốt ve đôi má đang ửng hồng c*̉a cô một.- Tiểu Hạ, em sao vậy? Mặt em đỏ rồi này. Có phải đã bị say nắng rồi không? Trình độ diễn xuất c*̉a hắn đã đạt đến mức không xác định được đâu là thật, đâu là giả.(Còn tiếp)

Trong bộ đầm sang trọng, c*̀ng sự lột xác hoàn hảo từ sự biến hóa c*̉a trang điểm. Cô đã trở thành một vị tiểu thư xinh đẹp trước hàng chục ánh nhìn c*̉a quan khách tại nhà hắn. Bây giờ, cô có thể tự do thể hiện sự cao ngạo c*̉a bản thân, mà không một ai dám phản đối. Vẫn là cái nắm tay siết chặt lúc sáng nhưng tại sao lại khiến cho cô không khỏi rung động. Dưới bóng lưng c*̉a hắn, thực sự khiến lòng cô cảm thấy vững chắc, trong phút chốc cô chỉ muốn tựa đầu vào bờ vai ấy rồi chợp mắt một lát thôi, cô c*̃ng mãn nguyện rồi.

- Tiểu Hạ, tiểu Hạ à... Giọng nói ấm áp c*̉a hắn ta đã lôi cô về hiện tại. Cô mở to mắt nhìn, từ lúc nào hắn đã mặt đối mặt với cô, cô có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu c*̉a mình trong đôi mắt c*̉a hắn. Tim cô đập liên hồi, như sắp nhảy ra khỏi lòng ngực. Đôi bàn tay hắn khẽ vuốt ve đôi má đang ửng hồng c*̉a cô một.

- Tiểu Hạ, em sao vậy? Mặt em đỏ rồi này. Có phải đã bị say nắng rồi không? Trình độ diễn xuất c*̉a hắn đã đạt đến mức không xác định được đâu là thật, đâu là giả.

(Còn tiếp)

Lần Cuối Gọi Tên Em!!!Tác giả: Hữu NhânNăm ấy là mùa hạ, cái nắng oi ả c*̀ng tiếng ve sầu kêu inh ỏi làm người ta khó chịu. Có một cô gái tay cầm smartphone đang nhấn số để gọi điện cho ai đó, cô vừa đi vừa tìm bóng râm để vào tránh nắng. Bên đầu dây kia nhấc máy,là một giọng nam trầm. - Alo, chuyện gì nữa đây?! - Bên kia giọng điệu tỏ vẻ khó chịu - Nàyyyy!!! Lấy xe em chạy về mà còn nói giọng điệu đó hả!? Mau trả xe - Cô quát lớn, đôi mắt lóe lên vẻ tức giận - Đang lười, mai trả - Giọng điệu bất cần đời phát lên rồi c*́p máy ngang - Yaaa...Đồ đáng ghét!!! - Cô nắm chặt điện thoại, hét to giữa con đường oi bức _______________ Trong bộ đầm sang trọng, c*̀ng sự lột xác hoàn hảo từ sự biến hóa c*̉a trang điểm. Cô đã trở thành một vị tiểu thư xinh đẹp trước hàng chục ánh nhìn c*̉a quan khách tại nhà hắn. Bây giờ, cô có thể tự do thể hiện sự cao ngạo c*̉a bản thân, mà không một ai dám phản đối. Vẫn là cái nắm tay siết chặt lúc sáng nhưng tại sao lại khiến cho cô không khỏi rung động. Dưới bóng lưng c*̉a hắn, thực sự khiến lòng cô cảm thấy vững chắc, trong phút chốc cô chỉ muốn tựa đầu vào bờ vai ấy rồi chợp mắt một lát thôi, cô c*̃ng mãn nguyện rồi.- Tiểu Hạ, tiểu Hạ à... Giọng nói ấm áp c*̉a hắn ta đã lôi cô về hiện tại. Cô mở to mắt nhìn, từ lúc nào hắn đã mặt đối mặt với cô, cô có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu c*̉a mình trong đôi mắt c*̉a hắn. Tim cô đập liên hồi, như sắp nhảy ra khỏi lòng ngực. Đôi bàn tay hắn khẽ vuốt ve đôi má đang ửng hồng c*̉a cô một.- Tiểu Hạ, em sao vậy? Mặt em đỏ rồi này. Có phải đã bị say nắng rồi không? Trình độ diễn xuất c*̉a hắn đã đạt đến mức không xác định được đâu là thật, đâu là giả.(Còn tiếp)

Chương 10: Đãi ngộ đặc biệt (1)