Tại một nơi nào đó ở Nhật Bản. - Yuki, quân ta đang có lợi thế. Thừa thắng xông lên chứ? - Một cô gái có mái tóc dài đến hông, dựa lưng vào tường vừa nhìn đống giấy tờ vừa nói. - Giết! – Tiếng nói đó phát ra từ một cô gái mặc trên mình toàn quần áo màu đen, mắt chăm chú nhìn khẩu súng trong tay. - Rõ! – Một đám người mặc toàn quần áo màu đen đang đánh nhau với một đám khác trông rất hỗn loạn đồng thanh. Sau hơn 6 phút, đám người mặc quần áo đen nghe mệnh lệnh rồi đi về. Để lại những người vừa chiến đấu với họ nằm rải rác khắp sàn với những vũng máu đỏ chót. Băng Băng (tên Nhật: Yuki) lên chiếc xe máy của mình rồi phóng vèo đi chỉ để lại những vệt khói mờ. Còn Phương Nhi (tên Nhật: Yoko - bạn thân của Băng) chỉ lắc nhẹ đầu rồi phóng xe theo đứa bạn. Về đến nhà. Căn biệt thự của tụi nó thật sự rất to. Cánh cửa sắt được sơn màu trắng, cong cong như cầu vồng, chiều cao là 2 mét rưỡi. Hàng rào quanh căn biệt thự cùng màu trắng được các cây leo chọn là địa điểm sinh sống. Từ cổng vào đến…
Chương 9
Tomboy Lạnh Lùng - Băng GiáTác giả: Hàn BăngTại một nơi nào đó ở Nhật Bản. - Yuki, quân ta đang có lợi thế. Thừa thắng xông lên chứ? - Một cô gái có mái tóc dài đến hông, dựa lưng vào tường vừa nhìn đống giấy tờ vừa nói. - Giết! – Tiếng nói đó phát ra từ một cô gái mặc trên mình toàn quần áo màu đen, mắt chăm chú nhìn khẩu súng trong tay. - Rõ! – Một đám người mặc toàn quần áo màu đen đang đánh nhau với một đám khác trông rất hỗn loạn đồng thanh. Sau hơn 6 phút, đám người mặc quần áo đen nghe mệnh lệnh rồi đi về. Để lại những người vừa chiến đấu với họ nằm rải rác khắp sàn với những vũng máu đỏ chót. Băng Băng (tên Nhật: Yuki) lên chiếc xe máy của mình rồi phóng vèo đi chỉ để lại những vệt khói mờ. Còn Phương Nhi (tên Nhật: Yoko - bạn thân của Băng) chỉ lắc nhẹ đầu rồi phóng xe theo đứa bạn. Về đến nhà. Căn biệt thự của tụi nó thật sự rất to. Cánh cửa sắt được sơn màu trắng, cong cong như cầu vồng, chiều cao là 2 mét rưỡi. Hàng rào quanh căn biệt thự cùng màu trắng được các cây leo chọn là địa điểm sinh sống. Từ cổng vào đến… -Yoko, có một ng muốn xin vào nhóm! - Đây chỉ là nhắn tin thôi nha, chứ nói ra thì chị Yuki ta lại cắt xén câu ko hiểu nổi nghĩa.-Ai vậy?-Kuro...-Ể?! Cậu ta mà vào nhóm thì tuyệt lắm mà, sẽ làm nổi danh lừng lẫy nhóm chúng ta.-Vậy sao-Chứ còn gì nữa?! Cho cậu ta vô đi!-Nhưng...-Rồi rồi, mày đồng ý đi!-Ừ----------------Vậy là...-Chào! Lâu ko gặp nha Yoko! - Thằng Kuro tự nhiên như ruồi chào như đúng rồi, đi vô nhà một cách tự nhiên hết mức.-Chào Kuro! Dạo này thế nào? - Nhi vui vẻ như những ng bình thường có đứa bn đến chơi.-Vui vẻ ha?! - Băng Băng tâm trạng bực bội vì phải mời đối thủ cạnh tranh đến nhà. Chết tiệt!-À đâu, khoing có gì đâu~ - Nhi đổ mồ hôi hột, mặt Băng lúc tức giận nhìn đáng sợ quá đi~-Cho tôi qua đêm đc ko? - Vừa xem tivi, vừa nói một câu với vẻ mặt tỉnh bơ là phong cách của Kuro.-Ko! - Băng đá một cú mạnh vào ghế sofa làm cho Kuro đang ngồi ăn bánh suýt ngã xuống đất.-Thông cảm chút chứ?! Tôi ở đây cũng là một phần thông báo mệnh lệnh của Boss mà~-Gì?!-Là vậy đó nên cho tôi ở nhờ nhá?! -Ánh mắt long lanh của chú lợn sắp bị giết.-Nha Băng Băng?~ - Nhi cũng hùa theo luôn.-... ừ!--------)-))---------)))---)))----------------------Chán
-Yoko, có một ng muốn xin vào nhóm! - Đây chỉ là nhắn tin thôi nha, chứ nói ra thì chị Yuki ta lại cắt xén câu ko hiểu nổi nghĩa.
-Ai vậy?
-Kuro...
-Ể?! Cậu ta mà vào nhóm thì tuyệt lắm mà, sẽ làm nổi danh lừng lẫy nhóm chúng ta.
-Vậy sao
-Chứ còn gì nữa?! Cho cậu ta vô đi!
-Nhưng...
-Rồi rồi, mày đồng ý đi!
-Ừ
----------------
Vậy là...
-Chào! Lâu ko gặp nha Yoko! - Thằng Kuro tự nhiên như ruồi chào như đúng rồi, đi vô nhà một cách tự nhiên hết mức.
-Chào Kuro! Dạo này thế nào? - Nhi vui vẻ như những ng bình thường có đứa bn đến chơi.
-Vui vẻ ha?! - Băng Băng tâm trạng bực bội vì phải mời đối thủ cạnh tranh đến nhà. Chết tiệt!
-À đâu, khoing có gì đâu~ - Nhi đổ mồ hôi hột, mặt Băng lúc tức giận nhìn đáng sợ quá đi~
-Cho tôi qua đêm đc ko? - Vừa xem tivi, vừa nói một câu với vẻ mặt tỉnh bơ là phong cách của Kuro.
-Ko! - Băng đá một cú mạnh vào ghế sofa làm cho Kuro đang ngồi ăn bánh suýt ngã xuống đất.
-Thông cảm chút chứ?! Tôi ở đây cũng là một phần thông báo mệnh lệnh của Boss mà~
-Gì?!
-Là vậy đó nên cho tôi ở nhờ nhá?! -Ánh mắt long lanh của chú lợn sắp bị giết.
-Nha Băng Băng?~ - Nhi cũng hùa theo luôn.
-... ừ!
--------)-))---------)))---)))----------------------
Chán
Tomboy Lạnh Lùng - Băng GiáTác giả: Hàn BăngTại một nơi nào đó ở Nhật Bản. - Yuki, quân ta đang có lợi thế. Thừa thắng xông lên chứ? - Một cô gái có mái tóc dài đến hông, dựa lưng vào tường vừa nhìn đống giấy tờ vừa nói. - Giết! – Tiếng nói đó phát ra từ một cô gái mặc trên mình toàn quần áo màu đen, mắt chăm chú nhìn khẩu súng trong tay. - Rõ! – Một đám người mặc toàn quần áo màu đen đang đánh nhau với một đám khác trông rất hỗn loạn đồng thanh. Sau hơn 6 phút, đám người mặc quần áo đen nghe mệnh lệnh rồi đi về. Để lại những người vừa chiến đấu với họ nằm rải rác khắp sàn với những vũng máu đỏ chót. Băng Băng (tên Nhật: Yuki) lên chiếc xe máy của mình rồi phóng vèo đi chỉ để lại những vệt khói mờ. Còn Phương Nhi (tên Nhật: Yoko - bạn thân của Băng) chỉ lắc nhẹ đầu rồi phóng xe theo đứa bạn. Về đến nhà. Căn biệt thự của tụi nó thật sự rất to. Cánh cửa sắt được sơn màu trắng, cong cong như cầu vồng, chiều cao là 2 mét rưỡi. Hàng rào quanh căn biệt thự cùng màu trắng được các cây leo chọn là địa điểm sinh sống. Từ cổng vào đến… -Yoko, có một ng muốn xin vào nhóm! - Đây chỉ là nhắn tin thôi nha, chứ nói ra thì chị Yuki ta lại cắt xén câu ko hiểu nổi nghĩa.-Ai vậy?-Kuro...-Ể?! Cậu ta mà vào nhóm thì tuyệt lắm mà, sẽ làm nổi danh lừng lẫy nhóm chúng ta.-Vậy sao-Chứ còn gì nữa?! Cho cậu ta vô đi!-Nhưng...-Rồi rồi, mày đồng ý đi!-Ừ----------------Vậy là...-Chào! Lâu ko gặp nha Yoko! - Thằng Kuro tự nhiên như ruồi chào như đúng rồi, đi vô nhà một cách tự nhiên hết mức.-Chào Kuro! Dạo này thế nào? - Nhi vui vẻ như những ng bình thường có đứa bn đến chơi.-Vui vẻ ha?! - Băng Băng tâm trạng bực bội vì phải mời đối thủ cạnh tranh đến nhà. Chết tiệt!-À đâu, khoing có gì đâu~ - Nhi đổ mồ hôi hột, mặt Băng lúc tức giận nhìn đáng sợ quá đi~-Cho tôi qua đêm đc ko? - Vừa xem tivi, vừa nói một câu với vẻ mặt tỉnh bơ là phong cách của Kuro.-Ko! - Băng đá một cú mạnh vào ghế sofa làm cho Kuro đang ngồi ăn bánh suýt ngã xuống đất.-Thông cảm chút chứ?! Tôi ở đây cũng là một phần thông báo mệnh lệnh của Boss mà~-Gì?!-Là vậy đó nên cho tôi ở nhờ nhá?! -Ánh mắt long lanh của chú lợn sắp bị giết.-Nha Băng Băng?~ - Nhi cũng hùa theo luôn.-... ừ!--------)-))---------)))---)))----------------------Chán