Trăng hôm nay rất tròn và rất sáng. Ánh trăng chiếu thẳng xuống căn biệt thự màu trắng xóa thật xa hoa và lộng lẫy. Từ đâu, bốn phía đều nghe thấy tiếng kêu cứu thất thanh, tiếng la inh ỏi của biết bao nhiêu người đã dần ngấm tắt trong căn biệt thự ấy. Trong căn biệt thự bước ra, một người đàn ông cao lớn đưa sự thờ ơ và lạnh lùng của mình đi ra khỏi nơi này, tay ông.... dắt theo một cô bé. Cô bé có mái tóc đen tuyền, dài thật dài, khuôn mặt cúi gằm xuống, cơ thể cô run lên từng đợt, là vì lạnh hay thứ gì khác? Bàn tay người đàn ông đang nắm lấy bàn tay mảnh khảnh yếu ớt của cô vẫn còn vương vãi thứ dung dịch màu đỏ tươi! Đêm nay, ánh trăng thật sáng, thật đẹp! Đêm nay, sự sống trong căn biệt thự... biến mất! Đêm nay, trăng đẫm máu! Đêm nay, một lời thề được trăng chứng giám! Đêm nay, TẤT CẢ CHÌM TRONG IM LẶNG SỰ IM LẶNG ĐẾN GHÊ SỢ. ------------------------------------------------------- Một người đàn ông trung tuổi đang chiễm chệ trên chiếc ghế khảm trổ tinh xảo, trông vô cùng đẹp…
Chương 12: David Uyliam
Lời Thề Của Ánh Trăng!Tác giả: SinCuteeTrăng hôm nay rất tròn và rất sáng. Ánh trăng chiếu thẳng xuống căn biệt thự màu trắng xóa thật xa hoa và lộng lẫy. Từ đâu, bốn phía đều nghe thấy tiếng kêu cứu thất thanh, tiếng la inh ỏi của biết bao nhiêu người đã dần ngấm tắt trong căn biệt thự ấy. Trong căn biệt thự bước ra, một người đàn ông cao lớn đưa sự thờ ơ và lạnh lùng của mình đi ra khỏi nơi này, tay ông.... dắt theo một cô bé. Cô bé có mái tóc đen tuyền, dài thật dài, khuôn mặt cúi gằm xuống, cơ thể cô run lên từng đợt, là vì lạnh hay thứ gì khác? Bàn tay người đàn ông đang nắm lấy bàn tay mảnh khảnh yếu ớt của cô vẫn còn vương vãi thứ dung dịch màu đỏ tươi! Đêm nay, ánh trăng thật sáng, thật đẹp! Đêm nay, sự sống trong căn biệt thự... biến mất! Đêm nay, trăng đẫm máu! Đêm nay, một lời thề được trăng chứng giám! Đêm nay, TẤT CẢ CHÌM TRONG IM LẶNG SỰ IM LẶNG ĐẾN GHÊ SỢ. ------------------------------------------------------- Một người đàn ông trung tuổi đang chiễm chệ trên chiếc ghế khảm trổ tinh xảo, trông vô cùng đẹp… Khang nhíu mày, im lặng hồi lâu, cũng gật đầu đáp trả. Đúng vậy thật!- Tránh đường, David tới! - Đám vệ sĩ đứng toán loạn dẹp đường, rồi lại cung kính nói quay đầu, nhìn về hướng ra vào.Một nam nhân tay khoác một nữ nhân, cao ngạo mà bước, là một kẻ có quyền thế.Môi bạc dương lên một nụ cười tự mãn, Khang bước đến gần nam nhân kia, đấy là kẻ mà Khang phải tạo dựng quan hệ.- Chào ngài, David Uyliam! - Khang vòng tay cúi người, một cách chào người trang trọng, rất thành kính.Nam nhân kia ngũ quan tuấn dật, đuôi phượng sắc bén, môi mỏng quyến rũ, tựa hồ một cái nhếch môi tỏa ra phong tình vạn chủng., tay khoác một nữ nhân săc sảo xinh đẹp, thân hình nóng bỏng mê người, có điều khuôn mặt rất tự cao tự đắc, hất cằm lên trời mà không biết một ai.David nhếch môi, cái nhìn nơi Khang lạnh nhạt, có chút xem thường.Đuôi mắt Khang dật dật, thầm chửi David hàng vạn câu trong lòng, nếu không phải dòng họ Uyliam sẽ tranh cử tổng thống mà tỉ lệ trúng cử rất cao, thì hắn đâu phải cực như vậy.- Ngài David, chẳng hay Triệu Dĩ Khang tôi có thể kết giao với ngài? - Nhượng bộ nói một câu hết sức công kính, môi bạc đánh bật một câu trái với quy tắc.Duổi bàn tay quàng cổ nữ nhân kia, lạnh nhạt nói:- Chẳng hay, cậu cũng như bọn người hèn mọn kia, muốn kết giao với tôi? - David hất cằm về đám công tử bột kia, gia thế không có mấy nhưng vẫn thích đua đòi.- Nhìn đi, người tình của tôi, cũng rất khác biệt, với lũ người như... cậu! - NHếch môi giễu cợt, David nhìn sắc mặt Khang biến đổi mà hài lòng cười thành tiếng.- Ngài quá đánh giá cao mình rồi đấy, ngài David! Dừng nụ cười cứng ngắc trên mặt mình, David quay đầu nhìn Khang, nhíu mày.- Cậu không thể có hơn tôi, cậu có tư cách đánh giá ư?Khán trường im lặng, chăm chú theo dõi màn đấu khẩu giữa hai dòng họ uy vũ nhất thời hiện đại.- Đúng vậy! Cô người tình bên cạnh ngài sửa ngực một chút, cái mũi nâng cao một chút, cắt mí một chút cũng rất xinh đẹp mà, phải không ngài David Uyliam!
Khang nhíu mày, im lặng hồi lâu, cũng gật đầu đáp trả. Đúng vậy thật!
- Tránh đường, David tới! - Đám vệ sĩ đứng toán loạn dẹp đường, rồi lại cung kính nói quay đầu, nhìn về hướng ra vào.
Một nam nhân tay khoác một nữ nhân, cao ngạo mà bước, là một kẻ có quyền thế.
Môi bạc dương lên một nụ cười tự mãn, Khang bước đến gần nam nhân kia, đấy là kẻ mà Khang phải tạo dựng quan hệ.
- Chào ngài, David Uyliam! - Khang vòng tay cúi người, một cách chào người trang trọng, rất thành kính.
Nam nhân kia ngũ quan tuấn dật, đuôi phượng sắc bén, môi mỏng quyến rũ, tựa hồ một cái nhếch môi tỏa ra phong tình vạn chủng., tay khoác một nữ nhân săc sảo xinh đẹp, thân hình nóng bỏng mê người, có điều khuôn mặt rất tự cao tự đắc, hất cằm lên trời mà không biết một ai.
David nhếch môi, cái nhìn nơi Khang lạnh nhạt, có chút xem thường.
Đuôi mắt Khang dật dật, thầm chửi David hàng vạn câu trong lòng, nếu không phải dòng họ Uyliam sẽ tranh cử tổng thống mà tỉ lệ trúng cử rất cao, thì hắn đâu phải cực như vậy.
- Ngài David, chẳng hay Triệu Dĩ Khang tôi có thể kết giao với ngài? - Nhượng bộ nói một câu hết sức công kính, môi bạc đánh bật một câu trái với quy tắc.
Duổi bàn tay quàng cổ nữ nhân kia, lạnh nhạt nói:
- Chẳng hay, cậu cũng như bọn người hèn mọn kia, muốn kết giao với tôi? - David hất cằm về đám công tử bột kia, gia thế không có mấy nhưng vẫn thích đua đòi.
- Nhìn đi, người tình của tôi, cũng rất khác biệt, với lũ người như... cậu! - NHếch môi giễu cợt, David nhìn sắc mặt Khang biến đổi mà hài lòng cười thành tiếng.
- Ngài quá đánh giá cao mình rồi đấy, ngài David!
Dừng nụ cười cứng ngắc trên mặt mình, David quay đầu nhìn Khang, nhíu mày.
- Cậu không thể có hơn tôi, cậu có tư cách đánh giá ư?
Khán trường im lặng, chăm chú theo dõi màn đấu khẩu giữa hai dòng họ uy vũ nhất thời hiện đại.
- Đúng vậy! Cô người tình bên cạnh ngài sửa ngực một chút, cái mũi nâng cao một chút, cắt mí một chút cũng rất xinh đẹp mà, phải không ngài David Uyliam!
Lời Thề Của Ánh Trăng!Tác giả: SinCuteeTrăng hôm nay rất tròn và rất sáng. Ánh trăng chiếu thẳng xuống căn biệt thự màu trắng xóa thật xa hoa và lộng lẫy. Từ đâu, bốn phía đều nghe thấy tiếng kêu cứu thất thanh, tiếng la inh ỏi của biết bao nhiêu người đã dần ngấm tắt trong căn biệt thự ấy. Trong căn biệt thự bước ra, một người đàn ông cao lớn đưa sự thờ ơ và lạnh lùng của mình đi ra khỏi nơi này, tay ông.... dắt theo một cô bé. Cô bé có mái tóc đen tuyền, dài thật dài, khuôn mặt cúi gằm xuống, cơ thể cô run lên từng đợt, là vì lạnh hay thứ gì khác? Bàn tay người đàn ông đang nắm lấy bàn tay mảnh khảnh yếu ớt của cô vẫn còn vương vãi thứ dung dịch màu đỏ tươi! Đêm nay, ánh trăng thật sáng, thật đẹp! Đêm nay, sự sống trong căn biệt thự... biến mất! Đêm nay, trăng đẫm máu! Đêm nay, một lời thề được trăng chứng giám! Đêm nay, TẤT CẢ CHÌM TRONG IM LẶNG SỰ IM LẶNG ĐẾN GHÊ SỢ. ------------------------------------------------------- Một người đàn ông trung tuổi đang chiễm chệ trên chiếc ghế khảm trổ tinh xảo, trông vô cùng đẹp… Khang nhíu mày, im lặng hồi lâu, cũng gật đầu đáp trả. Đúng vậy thật!- Tránh đường, David tới! - Đám vệ sĩ đứng toán loạn dẹp đường, rồi lại cung kính nói quay đầu, nhìn về hướng ra vào.Một nam nhân tay khoác một nữ nhân, cao ngạo mà bước, là một kẻ có quyền thế.Môi bạc dương lên một nụ cười tự mãn, Khang bước đến gần nam nhân kia, đấy là kẻ mà Khang phải tạo dựng quan hệ.- Chào ngài, David Uyliam! - Khang vòng tay cúi người, một cách chào người trang trọng, rất thành kính.Nam nhân kia ngũ quan tuấn dật, đuôi phượng sắc bén, môi mỏng quyến rũ, tựa hồ một cái nhếch môi tỏa ra phong tình vạn chủng., tay khoác một nữ nhân săc sảo xinh đẹp, thân hình nóng bỏng mê người, có điều khuôn mặt rất tự cao tự đắc, hất cằm lên trời mà không biết một ai.David nhếch môi, cái nhìn nơi Khang lạnh nhạt, có chút xem thường.Đuôi mắt Khang dật dật, thầm chửi David hàng vạn câu trong lòng, nếu không phải dòng họ Uyliam sẽ tranh cử tổng thống mà tỉ lệ trúng cử rất cao, thì hắn đâu phải cực như vậy.- Ngài David, chẳng hay Triệu Dĩ Khang tôi có thể kết giao với ngài? - Nhượng bộ nói một câu hết sức công kính, môi bạc đánh bật một câu trái với quy tắc.Duổi bàn tay quàng cổ nữ nhân kia, lạnh nhạt nói:- Chẳng hay, cậu cũng như bọn người hèn mọn kia, muốn kết giao với tôi? - David hất cằm về đám công tử bột kia, gia thế không có mấy nhưng vẫn thích đua đòi.- Nhìn đi, người tình của tôi, cũng rất khác biệt, với lũ người như... cậu! - NHếch môi giễu cợt, David nhìn sắc mặt Khang biến đổi mà hài lòng cười thành tiếng.- Ngài quá đánh giá cao mình rồi đấy, ngài David! Dừng nụ cười cứng ngắc trên mặt mình, David quay đầu nhìn Khang, nhíu mày.- Cậu không thể có hơn tôi, cậu có tư cách đánh giá ư?Khán trường im lặng, chăm chú theo dõi màn đấu khẩu giữa hai dòng họ uy vũ nhất thời hiện đại.- Đúng vậy! Cô người tình bên cạnh ngài sửa ngực một chút, cái mũi nâng cao một chút, cắt mí một chút cũng rất xinh đẹp mà, phải không ngài David Uyliam!