Trăng hôm nay rất tròn và rất sáng. Ánh trăng chiếu thẳng xuống căn biệt thự màu trắng xóa thật xa hoa và lộng lẫy. Từ đâu, bốn phía đều nghe thấy tiếng kêu cứu thất thanh, tiếng la inh ỏi của biết bao nhiêu người đã dần ngấm tắt trong căn biệt thự ấy. Trong căn biệt thự bước ra, một người đàn ông cao lớn đưa sự thờ ơ và lạnh lùng của mình đi ra khỏi nơi này, tay ông.... dắt theo một cô bé. Cô bé có mái tóc đen tuyền, dài thật dài, khuôn mặt cúi gằm xuống, cơ thể cô run lên từng đợt, là vì lạnh hay thứ gì khác? Bàn tay người đàn ông đang nắm lấy bàn tay mảnh khảnh yếu ớt của cô vẫn còn vương vãi thứ dung dịch màu đỏ tươi! Đêm nay, ánh trăng thật sáng, thật đẹp! Đêm nay, sự sống trong căn biệt thự... biến mất! Đêm nay, trăng đẫm máu! Đêm nay, một lời thề được trăng chứng giám! Đêm nay, TẤT CẢ CHÌM TRONG IM LẶNG SỰ IM LẶNG ĐẾN GHÊ SỢ. ------------------------------------------------------- Một người đàn ông trung tuổi đang chiễm chệ trên chiếc ghế khảm trổ tinh xảo, trông vô cùng đẹp…
Tác giả: