Tác giả:

-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng…

Chương 21: Quyết định

Anh Chỉ Là Của Riêng Em Thôi Nhé!Tác giả: Matcha Mint-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng… Tối đến, đang ngồi tâm tình cùng nhau nhâm nhi ly trà sữa, thì cô ta, người mà tôi gọi là kẻ thứ ba, đi tới, ngồi đối diện chúng tôi. Tôi đưa ánh mắt khó chịu nhìn cô, rồi nhìn sang anh, có lẽ như là anh đã mời khi anh thản nhiên chào cô ta. Tôi nhích ra xa anh, gạt bỏ yêu thương ban nãy đi, có lẽ tôi đã lầm khi nhận và mặc bộ đồ này, khi không một chút từ chối đi chơi với anh. Anh ta đâu nói là sẽ chọn mỗi tôi, anh ta chỉ xin tôi quay về, mà tôi quay về, đồng nghĩa với việc tôi chấp nhận chuyện tình tay ba này. Tôi vừa nhổm người dậy thì anh đã kéo tôi lại sát rạt anh, như biết được suy nghĩ bỏ đi của tôi vậy. “Bỏ em ra!”, tôi lên tiếng, còn anh chẳng đáp gì, nhìn tôi, ánh mắt sâu vô cùng, khiến tôi nghẹn, và chẳng nên nói gì lúc này. Rồi anh quay sang nhìn cô ta, sau một hồi im lặng, anh cất tiếng, ngậm ngùi “Anh mời em đến đây, để nói cho em rằng, anh xin lỗi.”. Tôi ngạc nhiên khi nghe anh nói thế, còn cô gái kia, chỉ tỏ ra hơi thất vọng, nhưng có lẽ, cô biết trước điều này sẽ xảy ra. Anh tiếp tục “Anh xin lỗi, cả hai, vì anh là người đàn ông không tốt, đã để cho cả hai phải đau lòng vì anh. Anh quyết định rồi, chuyện này càng kéo dài thì cả ba sẽ càng đau, nên, anh mạn phép chọn cô nàng xanh lá này. Anh xin lỗi, nhưng anh không xứng với người con gái đẹp như em đâu, ngoài kia, anh tin, sẽ có người đàn ông tốt hơn, yêu thương em. Anh xin lỗi.”. Cô ấy chỉ cười nhẹ, bảo không sao đâu, rồi cúi đầu chào chúng tôi, bước đi. 

Tối đến, đang ngồi tâm tình cùng nhau nhâm nhi ly trà sữa, thì cô ta, người mà tôi gọi là kẻ thứ ba, đi tới, ngồi đối diện chúng tôi. Tôi đưa ánh mắt khó chịu nhìn cô, rồi nhìn sang anh, có lẽ như là anh đã mời khi anh thản nhiên chào cô ta. Tôi nhích ra xa anh, gạt bỏ yêu thương ban nãy đi, có lẽ tôi đã lầm khi nhận và mặc bộ đồ này, khi không một chút từ chối đi chơi với anh. Anh ta đâu nói là sẽ chọn mỗi tôi, anh ta chỉ xin tôi quay về, mà tôi quay về, đồng nghĩa với việc tôi chấp nhận chuyện tình tay ba này. Tôi vừa nhổm người dậy thì anh đã kéo tôi lại sát rạt anh, như biết được suy nghĩ bỏ đi của tôi vậy. 

“Bỏ em ra!”, tôi lên tiếng, còn anh chẳng đáp gì, nhìn tôi, ánh mắt sâu vô cùng, khiến tôi nghẹn, và chẳng nên nói gì lúc này. Rồi anh quay sang nhìn cô ta, sau một hồi im lặng, anh cất tiếng, ngậm ngùi “Anh mời em đến đây, để nói cho em rằng, anh xin lỗi.”. Tôi ngạc nhiên khi nghe anh nói thế, còn cô gái kia, chỉ tỏ ra hơi thất vọng, nhưng có lẽ, cô biết trước điều này sẽ xảy ra. Anh tiếp tục “Anh xin lỗi, cả hai, vì anh là người đàn ông không tốt, đã để cho cả hai phải đau lòng vì anh. Anh quyết định rồi, chuyện này càng kéo dài thì cả ba sẽ càng đau, nên, anh mạn phép chọn cô nàng xanh lá này. Anh xin lỗi, nhưng anh không xứng với người con gái đẹp như em đâu, ngoài kia, anh tin, sẽ có người đàn ông tốt hơn, yêu thương em. Anh xin lỗi.”. Cô ấy chỉ cười nhẹ, bảo không sao đâu, rồi cúi đầu chào chúng tôi, bước đi. 

Anh Chỉ Là Của Riêng Em Thôi Nhé!Tác giả: Matcha Mint-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng… Tối đến, đang ngồi tâm tình cùng nhau nhâm nhi ly trà sữa, thì cô ta, người mà tôi gọi là kẻ thứ ba, đi tới, ngồi đối diện chúng tôi. Tôi đưa ánh mắt khó chịu nhìn cô, rồi nhìn sang anh, có lẽ như là anh đã mời khi anh thản nhiên chào cô ta. Tôi nhích ra xa anh, gạt bỏ yêu thương ban nãy đi, có lẽ tôi đã lầm khi nhận và mặc bộ đồ này, khi không một chút từ chối đi chơi với anh. Anh ta đâu nói là sẽ chọn mỗi tôi, anh ta chỉ xin tôi quay về, mà tôi quay về, đồng nghĩa với việc tôi chấp nhận chuyện tình tay ba này. Tôi vừa nhổm người dậy thì anh đã kéo tôi lại sát rạt anh, như biết được suy nghĩ bỏ đi của tôi vậy. “Bỏ em ra!”, tôi lên tiếng, còn anh chẳng đáp gì, nhìn tôi, ánh mắt sâu vô cùng, khiến tôi nghẹn, và chẳng nên nói gì lúc này. Rồi anh quay sang nhìn cô ta, sau một hồi im lặng, anh cất tiếng, ngậm ngùi “Anh mời em đến đây, để nói cho em rằng, anh xin lỗi.”. Tôi ngạc nhiên khi nghe anh nói thế, còn cô gái kia, chỉ tỏ ra hơi thất vọng, nhưng có lẽ, cô biết trước điều này sẽ xảy ra. Anh tiếp tục “Anh xin lỗi, cả hai, vì anh là người đàn ông không tốt, đã để cho cả hai phải đau lòng vì anh. Anh quyết định rồi, chuyện này càng kéo dài thì cả ba sẽ càng đau, nên, anh mạn phép chọn cô nàng xanh lá này. Anh xin lỗi, nhưng anh không xứng với người con gái đẹp như em đâu, ngoài kia, anh tin, sẽ có người đàn ông tốt hơn, yêu thương em. Anh xin lỗi.”. Cô ấy chỉ cười nhẹ, bảo không sao đâu, rồi cúi đầu chào chúng tôi, bước đi. 

Chương 21: Quyết định