-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng…
Chương 32: Cứu
Anh Chỉ Là Của Riêng Em Thôi Nhé!Tác giả: Matcha Mint-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng… “Lão già chết tiệt, thả tôi ra!”. Tôi la lên khi bị hắn đưa vào phòng và đẩy lên giường. “Cô em dễ thương, lâu rồi ta chưa được thưởng thức những em dưới mười tám tuổi. Em dấn thân vào đây là sai lầm rồi. Nào, tốt nhất nên nằm im cho anh, em sẽ được thăng hoa thôi!”. Nói rồi, lão nhào vào người tôi. “Thả tôi ra! Đồ già dê chết tiệt. Tôi chống đối mãnh liệt khiến hắn chẳng thể chạm vào người tôi lâu được. Nhưng, lão ta to con thế kia, dù tôi có đẩy hắn ra thế nào cũng chẳng được. Cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ chết mất.Bất thính lình, cửa phòng mở sập ra. Anh ấy, người đàn ông đã phũ phàng nói lời chia tay tôi nhào đến, đấm một phát thật mạnh vào mặt lão già, khiến lão ngã xổng xoài ra. “Mày...là thằng nào...”. Eo ơi, máu miệng hắn chảy xuống, còn ráng mấp máy câu nói đó khiến tôi kinh tởm chết được. Anh nắm lấy cổ áo lão, chỉ thẳng mặt, hăm dọa “Tốt nhất là ông nên đi khỏi đây và im hơi lặng tiếng, nếu không, đừng trách vì sao nước biển lại mặn”. Xem ra lão cũng chỉ là tên già dê nhát gan lắm tiền, nghe vài câu đó đã phát khiếp ba chân bốn cẳng chạy đi.
“Lão già chết tiệt, thả tôi ra!”. Tôi la lên khi bị hắn đưa vào phòng và đẩy lên giường. “Cô em dễ thương, lâu rồi ta chưa được thưởng thức những em dưới mười tám tuổi. Em dấn thân vào đây là sai lầm rồi. Nào, tốt nhất nên nằm im cho anh, em sẽ được thăng hoa thôi!”. Nói rồi, lão nhào vào người tôi. “Thả tôi ra! Đồ già dê chết tiệt. Tôi chống đối mãnh liệt khiến hắn chẳng thể chạm vào người tôi lâu được. Nhưng, lão ta to con thế kia, dù tôi có đẩy hắn ra thế nào cũng chẳng được. Cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ chết mất.
Bất thính lình, cửa phòng mở sập ra. Anh ấy, người đàn ông đã phũ phàng nói lời chia tay tôi nhào đến, đấm một phát thật mạnh vào mặt lão già, khiến lão ngã xổng xoài ra. “Mày...là thằng nào...”. Eo ơi, máu miệng hắn chảy xuống, còn ráng mấp máy câu nói đó khiến tôi kinh tởm chết được. Anh nắm lấy cổ áo lão, chỉ thẳng mặt, hăm dọa “Tốt nhất là ông nên đi khỏi đây và im hơi lặng tiếng, nếu không, đừng trách vì sao nước biển lại mặn”. Xem ra lão cũng chỉ là tên già dê nhát gan lắm tiền, nghe vài câu đó đã phát khiếp ba chân bốn cẳng chạy đi.
Anh Chỉ Là Của Riêng Em Thôi Nhé!Tác giả: Matcha Mint-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng… “Lão già chết tiệt, thả tôi ra!”. Tôi la lên khi bị hắn đưa vào phòng và đẩy lên giường. “Cô em dễ thương, lâu rồi ta chưa được thưởng thức những em dưới mười tám tuổi. Em dấn thân vào đây là sai lầm rồi. Nào, tốt nhất nên nằm im cho anh, em sẽ được thăng hoa thôi!”. Nói rồi, lão nhào vào người tôi. “Thả tôi ra! Đồ già dê chết tiệt. Tôi chống đối mãnh liệt khiến hắn chẳng thể chạm vào người tôi lâu được. Nhưng, lão ta to con thế kia, dù tôi có đẩy hắn ra thế nào cũng chẳng được. Cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ chết mất.Bất thính lình, cửa phòng mở sập ra. Anh ấy, người đàn ông đã phũ phàng nói lời chia tay tôi nhào đến, đấm một phát thật mạnh vào mặt lão già, khiến lão ngã xổng xoài ra. “Mày...là thằng nào...”. Eo ơi, máu miệng hắn chảy xuống, còn ráng mấp máy câu nói đó khiến tôi kinh tởm chết được. Anh nắm lấy cổ áo lão, chỉ thẳng mặt, hăm dọa “Tốt nhất là ông nên đi khỏi đây và im hơi lặng tiếng, nếu không, đừng trách vì sao nước biển lại mặn”. Xem ra lão cũng chỉ là tên già dê nhát gan lắm tiền, nghe vài câu đó đã phát khiếp ba chân bốn cẳng chạy đi.