Mặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp…
Chương 14: Doanh trại
Nữ Tài Nhân Kì Lạ!Tác giả: KimnachonTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp… Thật ra nàng là quay về viện nhỏ lấy vài thứ. Là lấy mấy cái thứ đáng giá chút để đem bán chứ kẻ thất sủng như nàng lấy đâu ra tiền. c*̀ng XN ôm đồ lật đà lật đật chạy ra cửa sau, chạy thiệt lẹ sợ bà la sát già kia đổi ý hay gì gì đó. Ra đến cửa nàng c*̀ng XN tìm cái xe ngựa chở nàng và XN về quê cha mẹ nha đầu này. Đi cả đoạn dài, hai đứa trẻ nhỏ nhỏ này mới tìm thấy một phu xe, gọi hắn đưa đi, hắn kì kèo " hai vị cô nương này trời gần tối rồi, hai ngươi muốn ta đưa đi xa như vậy không dễ dàng " hắn đang nghĩ cái gì chẳng lẽ Quách Hi ta đây còn không biết. Lấy trong tay nảy ra một thỏi bạc to dư tiền để đi luôn rồi tên phu xe mới lật đậy kéo đi. Trên cái chiếc xe ngựa cứng ngắc, không đệm không bộ nhúng, cứ lắc lắc không ngừng, nàng là tiên c*̃ng không chịu nổi. Phải mất cả hai canh giờ mới đi đến nhà c*̉a XN, đến nơi trời đã tối. Trước mặt là cái nhà nhỏ nhỏ nhưng sạch sẽ, có một đại thẩm đang lấy nước ở giếng nhà, xoay sang thấy hai nàng, cái xô nước trên tay đại thẩm kia c*̃ng rơi xuống " Nghi nhi, Nghi nhi thật này, ông ơi " đại thẩm chạy vào nhà hô hoáng, rôì lại nhanh chân chạy ra tiến về phía nàng.
Thật ra nàng là quay về viện nhỏ lấy vài thứ. Là lấy mấy cái thứ đáng giá chút để đem bán chứ kẻ thất sủng như nàng lấy đâu ra tiền. c*̀ng XN ôm đồ lật đà lật đật chạy ra cửa sau, chạy thiệt lẹ sợ bà la sát già kia đổi ý hay gì gì đó. Ra đến cửa nàng c*̀ng XN tìm cái xe ngựa chở nàng và XN về quê cha mẹ nha đầu này.
Đi cả đoạn dài, hai đứa trẻ nhỏ nhỏ này mới tìm thấy một phu xe, gọi hắn đưa đi, hắn kì kèo " hai vị cô nương này trời gần tối rồi, hai ngươi muốn ta đưa đi xa như vậy không dễ dàng " hắn đang nghĩ cái gì chẳng lẽ Quách Hi ta đây còn không biết. Lấy trong tay nảy ra một thỏi bạc to dư tiền để đi luôn rồi tên phu xe mới lật đậy kéo đi.
Trên cái chiếc xe ngựa cứng ngắc, không đệm không bộ nhúng, cứ lắc lắc không ngừng, nàng là tiên c*̃ng không chịu nổi. Phải mất cả hai canh giờ mới đi đến nhà c*̉a XN, đến nơi trời đã tối. Trước mặt là cái nhà nhỏ nhỏ nhưng sạch sẽ, có một đại thẩm đang lấy nước ở giếng nhà, xoay sang thấy hai nàng, cái xô nước trên tay đại thẩm kia c*̃ng rơi xuống " Nghi nhi, Nghi nhi thật này, ông ơi " đại thẩm chạy vào nhà hô hoáng, rôì lại nhanh chân chạy ra tiến về phía nàng.
Nữ Tài Nhân Kì Lạ!Tác giả: KimnachonTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp… Thật ra nàng là quay về viện nhỏ lấy vài thứ. Là lấy mấy cái thứ đáng giá chút để đem bán chứ kẻ thất sủng như nàng lấy đâu ra tiền. c*̀ng XN ôm đồ lật đà lật đật chạy ra cửa sau, chạy thiệt lẹ sợ bà la sát già kia đổi ý hay gì gì đó. Ra đến cửa nàng c*̀ng XN tìm cái xe ngựa chở nàng và XN về quê cha mẹ nha đầu này. Đi cả đoạn dài, hai đứa trẻ nhỏ nhỏ này mới tìm thấy một phu xe, gọi hắn đưa đi, hắn kì kèo " hai vị cô nương này trời gần tối rồi, hai ngươi muốn ta đưa đi xa như vậy không dễ dàng " hắn đang nghĩ cái gì chẳng lẽ Quách Hi ta đây còn không biết. Lấy trong tay nảy ra một thỏi bạc to dư tiền để đi luôn rồi tên phu xe mới lật đậy kéo đi. Trên cái chiếc xe ngựa cứng ngắc, không đệm không bộ nhúng, cứ lắc lắc không ngừng, nàng là tiên c*̃ng không chịu nổi. Phải mất cả hai canh giờ mới đi đến nhà c*̉a XN, đến nơi trời đã tối. Trước mặt là cái nhà nhỏ nhỏ nhưng sạch sẽ, có một đại thẩm đang lấy nước ở giếng nhà, xoay sang thấy hai nàng, cái xô nước trên tay đại thẩm kia c*̃ng rơi xuống " Nghi nhi, Nghi nhi thật này, ông ơi " đại thẩm chạy vào nhà hô hoáng, rôì lại nhanh chân chạy ra tiến về phía nàng.