Mặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp…
Chương 15: Doanh trại 2
Nữ Tài Nhân Kì Lạ!Tác giả: KimnachonTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp… Đại thẩm ấy chắc là mẫu thân Xuân Nghi. Bà ta lật đật chạy tới, bà ôm chầm lấy Xuân Nghi sụt sùi " nữ nhi nhốc nghếch này, ngươi đi thế nào mà bạt vô âm tính thế hả, ngươi có biết cái thân già này rất nhớ ngươi " trên gương mặt đen sậm và đã nhiều nếp nhăn hơi co lại, nước mắt giàn giụa, cảnh tượng trước mắt khiến Quách Hi nàng không thể không nhớ nhà. Ở một thế giới nào đó, mẹ nàng c*̃ng đang chờ nàng???Nghĩ đến đây nước mắt chực muốn rơi xuống, bởi kẽ đó mà gương mặt nàng trở nên khác lạ, nàng trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết. Cả nhà XN sum họp, khóc c*̃ng đã khóc, ôm c*̃ng đã ôm, giờ họ mới để ý đến sự có mặt c*̉a nàng." vị cô nương này là " mẹ XN hỏi, bà trông cô nương này trang phục không phải gấm vóc, nữ trang thì ít ỏi, nhưng khí chất thanh cao. " mẫu thân, đây là tiểu thư c*̉a con, tam tiểu thư c*̉a Quách phủ " nghe mẹ hỏi XN lễ phép trả lời. Vừa nói vừa chỉ vào hướng nhà " thôi trời lạnh sương đêm, chúng ta vào trong rồi hẳng nói " Mọi người c*̀ng nhau đi vào, đi đến cái bàn tròn trong nhà. Nghe nói là tiểu thư c*̉a con mình, mẹ XN tận tay rót trà cho nàng uống. Thấy vạy nàng vội vàng ngăn lại " đại thẩm không cần khách sáo, câu nệ làm chi, ta là c*̀ng XN rời bỏ phủ kia rồi, giờ XN không còn lầnh hoàn c*̉a ta, bất quá được gọi là hảo tỉ muội ". Nghe đến đây, cả đại thúc lẫn đại thẩm kia đều ngẩn ra, XN mới kể lại toàn bộ mọi chuyện. Nghe hết câu chuyện, cha c*̉a XN rốt c*̀ng c*̃ng lên tiếng " tiểu thư rời đi là đúng, nơi đó có khác gì địa ngục." Ông nói. Đại thẩm đồng ý gật đầu. " thế giờ tiểu thư có nơi nào để đi, nếu không có xin cứ ở lại đây, ta mạo phép gọi tiểu thư là con gái nuôi " ông thẳng thức mà nói. Nàng c*̃ng thẳng thắng lại " ta không có ý định ở lại đây, ta chỉ đưa XN về nhà còn ta sẽ tiếp tục đi tiềm một lý tưởng sống khác " nàng háo hứng nói.
Đại thẩm ấy chắc là mẫu thân Xuân Nghi. Bà ta lật đật chạy tới, bà ôm chầm lấy Xuân Nghi sụt sùi " nữ nhi nhốc nghếch này, ngươi đi thế nào mà bạt vô âm tính thế hả, ngươi có biết cái thân già này rất nhớ ngươi " trên gương mặt đen sậm và đã nhiều nếp nhăn hơi co lại, nước mắt giàn giụa, cảnh tượng trước mắt khiến Quách Hi nàng không thể không nhớ nhà.
Ở một thế giới nào đó, mẹ nàng c*̃ng đang chờ nàng???
Nghĩ đến đây nước mắt chực muốn rơi xuống, bởi kẽ đó mà gương mặt nàng trở nên khác lạ, nàng trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết. Cả nhà XN sum họp, khóc c*̃ng đã khóc, ôm c*̃ng đã ôm, giờ họ mới để ý đến sự có mặt c*̉a nàng.
" vị cô nương này là " mẹ XN hỏi, bà trông cô nương này trang phục không phải gấm vóc, nữ trang thì ít ỏi, nhưng khí chất thanh cao. " mẫu thân, đây là tiểu thư c*̉a con, tam tiểu thư c*̉a Quách phủ " nghe mẹ hỏi XN lễ phép trả lời. Vừa nói vừa chỉ vào hướng nhà " thôi trời lạnh sương đêm, chúng ta vào trong rồi hẳng nói "
Mọi người c*̀ng nhau đi vào, đi đến cái bàn tròn trong nhà. Nghe nói là tiểu thư c*̉a con mình, mẹ XN tận tay rót trà cho nàng uống. Thấy vạy nàng vội vàng ngăn lại " đại thẩm không cần khách sáo, câu nệ làm chi, ta là c*̀ng XN rời bỏ phủ kia rồi, giờ XN không còn lầnh hoàn c*̉a ta, bất quá được gọi là hảo tỉ muội ". Nghe đến đây, cả đại thúc lẫn đại thẩm kia đều ngẩn ra, XN mới kể lại toàn bộ mọi chuyện.
Nghe hết câu chuyện, cha c*̉a XN rốt c*̀ng c*̃ng lên tiếng " tiểu thư rời đi là đúng, nơi đó có khác gì địa ngục." Ông nói. Đại thẩm đồng ý gật đầu. " thế giờ tiểu thư có nơi nào để đi, nếu không có xin cứ ở lại đây, ta mạo phép gọi tiểu thư là con gái nuôi " ông thẳng thức mà nói. Nàng c*̃ng thẳng thắng lại " ta không có ý định ở lại đây, ta chỉ đưa XN về nhà còn ta sẽ tiếp tục đi tiềm một lý tưởng sống khác " nàng háo hứng nói.
Nữ Tài Nhân Kì Lạ!Tác giả: KimnachonTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp… Đại thẩm ấy chắc là mẫu thân Xuân Nghi. Bà ta lật đật chạy tới, bà ôm chầm lấy Xuân Nghi sụt sùi " nữ nhi nhốc nghếch này, ngươi đi thế nào mà bạt vô âm tính thế hả, ngươi có biết cái thân già này rất nhớ ngươi " trên gương mặt đen sậm và đã nhiều nếp nhăn hơi co lại, nước mắt giàn giụa, cảnh tượng trước mắt khiến Quách Hi nàng không thể không nhớ nhà. Ở một thế giới nào đó, mẹ nàng c*̃ng đang chờ nàng???Nghĩ đến đây nước mắt chực muốn rơi xuống, bởi kẽ đó mà gương mặt nàng trở nên khác lạ, nàng trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết. Cả nhà XN sum họp, khóc c*̃ng đã khóc, ôm c*̃ng đã ôm, giờ họ mới để ý đến sự có mặt c*̉a nàng." vị cô nương này là " mẹ XN hỏi, bà trông cô nương này trang phục không phải gấm vóc, nữ trang thì ít ỏi, nhưng khí chất thanh cao. " mẫu thân, đây là tiểu thư c*̉a con, tam tiểu thư c*̉a Quách phủ " nghe mẹ hỏi XN lễ phép trả lời. Vừa nói vừa chỉ vào hướng nhà " thôi trời lạnh sương đêm, chúng ta vào trong rồi hẳng nói " Mọi người c*̀ng nhau đi vào, đi đến cái bàn tròn trong nhà. Nghe nói là tiểu thư c*̉a con mình, mẹ XN tận tay rót trà cho nàng uống. Thấy vạy nàng vội vàng ngăn lại " đại thẩm không cần khách sáo, câu nệ làm chi, ta là c*̀ng XN rời bỏ phủ kia rồi, giờ XN không còn lầnh hoàn c*̉a ta, bất quá được gọi là hảo tỉ muội ". Nghe đến đây, cả đại thúc lẫn đại thẩm kia đều ngẩn ra, XN mới kể lại toàn bộ mọi chuyện. Nghe hết câu chuyện, cha c*̉a XN rốt c*̀ng c*̃ng lên tiếng " tiểu thư rời đi là đúng, nơi đó có khác gì địa ngục." Ông nói. Đại thẩm đồng ý gật đầu. " thế giờ tiểu thư có nơi nào để đi, nếu không có xin cứ ở lại đây, ta mạo phép gọi tiểu thư là con gái nuôi " ông thẳng thức mà nói. Nàng c*̃ng thẳng thắng lại " ta không có ý định ở lại đây, ta chỉ đưa XN về nhà còn ta sẽ tiếp tục đi tiềm một lý tưởng sống khác " nàng háo hứng nói.