Tác giả:

Mặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp…

Chương 22: Chuyện nhỏ 2

Nữ Tài Nhân Kì Lạ!Tác giả: KimnachonTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp… Theo như thông tin đã đi dò la. Quân Yến quốc đang cho quân âm thầm tiến công số quân lên đến vạn người, đi âm thầm trong đêm, đang ở cách chỗ đóng quân này khoảng 20 dặm. Nghe được tin này toàn bộ tướng sĩ có mặt đều tập hợp lại chỗ c*̉a hắn, trại chính bây giờ đèn sáng hơn trăng không khí c*̃ng trở nên căng thẳng. Mọi người chuẩn bị bàn việc quốc gia đại sự, nàng c*̃ng biết thân biết phận xin lui xuống. Dẫu sao đây là cái thời mà đàn bà ở nhà đàn ông lo chính sự. Nàng không được phép nghe qua mấy việc này. Nhưng mà cái tên hắc ám cương gia kia lại không cho nàng đi còn dõng dạc mà ra lệnh " nàng ta ở lại đây, không vì lí do gì ". Hơhơ cái này rĩ rành rành là ngang ngược, đu gs là hắn là vương gia nên lời này nói ra chả ai dám nói đến khổ là nàng đây, hứng mấy chục cây dao găm bắn tới cực rát da nha. Bọn họ mỗi người một ý nhưng chủ yếu c*̃ng chỉ là để ngăn bước quân địch, không hề có khả năng chóng trả lại hay tiêu diệt chỉ là phòng bị. Nàng nghe qua sơ sơ nhưng c*̃ng hiểu không ít. Quân địch là không hiểu biết về địa hình. Ở vùng đó tuy sẽ dễ bị tấn công nhưng nếu địch không khéo c*̃ng sẽ bị vướng vào mấy vùng đất lúng, đã lỡ rơi vào trận này chỉ có bỏ mạng. Chúng muốn tấn công sang đây phải vượt qua vùng lầy ấy, vượt qua thêm mộ con sông không lớn lắm nhưng cực kì sâu, muốn vượt sông lại càng bất khả thi. Tuy nhiên con sông này lại có thủy triều hạ dâng đặc biệt. Khi đã rút nước cả lòng sông sẽ lộ ra đi bộ qua đây c*̃ng không sợ ướt giày. Nghe qua vài điều như vậy, nàng c*̃ng có một cái kế mà nãy giờ không thấy ai trong mấy vị tướng đằng kia nói tới. Gương mặt nàng có chút nóng lòng nhưng lại không có đủ can đảm cuối c*̀ng lại chọn ngậm miệng lại đợi nghe họ nói. Tuy nhiên nàng không biết rằng cái biểu tình đó đã bị hắn nhìn thấy hắn còn biết nàng đã có kế. Khóe miệng hắn hơi nhếc. " Hi nhi sang đây, ngươi nghĩ việc này thế nào ". Lời này vừa ra lại tạo thêm một trận kích động

Theo như thông tin đã đi dò la. Quân Yến quốc đang cho quân âm thầm tiến công số quân lên đến vạn người, đi âm thầm trong đêm, đang ở cách chỗ đóng quân này khoảng 20 dặm. Nghe được tin này toàn bộ tướng sĩ có mặt đều tập hợp lại chỗ c*̉a hắn, trại chính bây giờ đèn sáng hơn trăng không khí c*̃ng trở nên căng thẳng. 

Mọi người chuẩn bị bàn việc quốc gia đại sự, nàng c*̃ng biết thân biết phận xin lui xuống. Dẫu sao đây là cái thời mà đàn bà ở nhà đàn ông lo chính sự. Nàng không được phép nghe qua mấy việc này. Nhưng mà cái tên hắc ám cương gia kia lại không cho nàng đi còn dõng dạc mà ra lệnh " nàng ta ở lại đây, không vì lí do gì ". Hơhơ cái này rĩ rành rành là ngang ngược, đu gs là hắn là vương gia nên lời này nói ra chả ai dám nói đến khổ là nàng đây, hứng mấy chục cây dao găm bắn tới cực rát da nha. 

Bọn họ mỗi người một ý nhưng chủ yếu c*̃ng chỉ là để ngăn bước quân địch, không hề có khả năng chóng trả lại hay tiêu diệt chỉ là phòng bị. Nàng nghe qua sơ sơ nhưng c*̃ng hiểu không ít. 

Quân địch là không hiểu biết về địa hình. Ở vùng đó tuy sẽ dễ bị tấn công nhưng nếu địch không khéo c*̃ng sẽ bị vướng vào mấy vùng đất lúng, đã lỡ rơi vào trận này chỉ có bỏ mạng. Chúng muốn tấn công sang đây phải vượt qua vùng lầy ấy, vượt qua thêm mộ con sông không lớn lắm nhưng cực kì sâu, muốn vượt sông lại càng bất khả thi. Tuy nhiên con sông này lại có thủy triều hạ dâng đặc biệt. Khi đã rút nước cả lòng sông sẽ lộ ra đi bộ qua đây c*̃ng không sợ ướt giày. Nghe qua vài điều như vậy, nàng c*̃ng có một cái kế mà nãy giờ không thấy ai trong mấy vị tướng đằng kia nói tới. 

Gương mặt nàng có chút nóng lòng nhưng lại không có đủ can đảm cuối c*̀ng lại chọn ngậm miệng lại đợi nghe họ nói. 

Tuy nhiên nàng không biết rằng cái biểu tình đó đã bị hắn nhìn thấy hắn còn biết nàng đã có kế. Khóe miệng hắn hơi nhếc. " Hi nhi sang đây, ngươi nghĩ việc này thế nào ". Lời này vừa ra lại tạo thêm một trận kích động

Nữ Tài Nhân Kì Lạ!Tác giả: KimnachonTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp… Theo như thông tin đã đi dò la. Quân Yến quốc đang cho quân âm thầm tiến công số quân lên đến vạn người, đi âm thầm trong đêm, đang ở cách chỗ đóng quân này khoảng 20 dặm. Nghe được tin này toàn bộ tướng sĩ có mặt đều tập hợp lại chỗ c*̉a hắn, trại chính bây giờ đèn sáng hơn trăng không khí c*̃ng trở nên căng thẳng. Mọi người chuẩn bị bàn việc quốc gia đại sự, nàng c*̃ng biết thân biết phận xin lui xuống. Dẫu sao đây là cái thời mà đàn bà ở nhà đàn ông lo chính sự. Nàng không được phép nghe qua mấy việc này. Nhưng mà cái tên hắc ám cương gia kia lại không cho nàng đi còn dõng dạc mà ra lệnh " nàng ta ở lại đây, không vì lí do gì ". Hơhơ cái này rĩ rành rành là ngang ngược, đu gs là hắn là vương gia nên lời này nói ra chả ai dám nói đến khổ là nàng đây, hứng mấy chục cây dao găm bắn tới cực rát da nha. Bọn họ mỗi người một ý nhưng chủ yếu c*̃ng chỉ là để ngăn bước quân địch, không hề có khả năng chóng trả lại hay tiêu diệt chỉ là phòng bị. Nàng nghe qua sơ sơ nhưng c*̃ng hiểu không ít. Quân địch là không hiểu biết về địa hình. Ở vùng đó tuy sẽ dễ bị tấn công nhưng nếu địch không khéo c*̃ng sẽ bị vướng vào mấy vùng đất lúng, đã lỡ rơi vào trận này chỉ có bỏ mạng. Chúng muốn tấn công sang đây phải vượt qua vùng lầy ấy, vượt qua thêm mộ con sông không lớn lắm nhưng cực kì sâu, muốn vượt sông lại càng bất khả thi. Tuy nhiên con sông này lại có thủy triều hạ dâng đặc biệt. Khi đã rút nước cả lòng sông sẽ lộ ra đi bộ qua đây c*̃ng không sợ ướt giày. Nghe qua vài điều như vậy, nàng c*̃ng có một cái kế mà nãy giờ không thấy ai trong mấy vị tướng đằng kia nói tới. Gương mặt nàng có chút nóng lòng nhưng lại không có đủ can đảm cuối c*̀ng lại chọn ngậm miệng lại đợi nghe họ nói. Tuy nhiên nàng không biết rằng cái biểu tình đó đã bị hắn nhìn thấy hắn còn biết nàng đã có kế. Khóe miệng hắn hơi nhếc. " Hi nhi sang đây, ngươi nghĩ việc này thế nào ". Lời này vừa ra lại tạo thêm một trận kích động

Chương 22: Chuyện nhỏ 2