Tác giả:

LÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất.

Chương 22

Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. -Thật ra trà này bao gồm hoa cúc và một số loại thảo mộc khác, là một loại trà rất bình thường. Gọi là trà tâm chỉ là vu vơ thôi, lúc trước khi mẹ ta còn ta còn sống bà ấy muốn ta dùng tâm mình để làm mọi việc, bắt đầu từ việc thưởng thức trà. Khi mẹ qua đời, ta mới ngộ ra chân lí hương vị trà như hương vị cuộc sống, lúc đắng lúc ngọt, tùy tâm mỗi hoàn cảnh mà cảm nhận.TỬ HIÊN gật nhẹ đầu như ý đã hiểu lời của TIÊU HÀN giải thích, đột nhiên cô nhớ là mình vẫn còn ngồi trong lòng TIÊU HÀN, ngại ngùng nói- TIÊU HÀN..chàng có..thể bỏ ta ra được..ko..vậyTIÊU HÀN mỉm cười vì hành động e thẹn đó của cô, đỡ cô đứng dậy. Vì ngượng quá cô cũng chẳng biết nói gì nên đã xin về phòng, TIÊU HÀN gật đầu cho phép cô bước thật nhanh ra khỏi phòng, mặt thì đỏ vô cùng,nóng chết cô mất. Đột nhiên cô sờ lên ngực cảm thấy sao tim mình đập nhanh đến vậy. Hôm nay trời đổ mưa rất lớn, TỬ HIÊN đang ngắm những giọt mưa cuối cùng đang nhỏ từng giọt trên mái hiên, cũng đang suy nghĩ đăm chiêu. Má LAN đi qua liền chào cô 1 tiếng- Vương phiNghe tiếng gọi, TỬ HIÊN giật mình, quay người lại đối diện với má LAN- Ma LAN hả, làm con giật cả mình- Tôi chỉ định chào người 1 tiếng, mà sao người chú tâm nhìn mảnh đất trống nhỏ đó vậy

-Thật ra trà này bao gồm hoa cúc và một số loại thảo mộc khác, là một loại trà rất bình thường. Gọi là trà tâm chỉ là vu vơ thôi, lúc trước khi mẹ ta còn ta còn sống bà ấy muốn ta dùng tâm mình để làm mọi việc, bắt đầu từ việc thưởng thức trà. Khi mẹ qua đời, ta mới ngộ ra chân lí hương vị trà như hương vị cuộc sống, lúc đắng lúc ngọt, tùy tâm mỗi hoàn cảnh mà cảm nhận.

TỬ HIÊN gật nhẹ đầu như ý đã hiểu lời của TIÊU HÀN giải thích, đột nhiên cô nhớ là mình vẫn còn ngồi trong lòng TIÊU HÀN, ngại ngùng nói

- TIÊU HÀN..chàng có..thể bỏ ta ra được..ko..vậy

TIÊU HÀN mỉm cười vì hành động e thẹn đó của cô, đỡ cô đứng dậy. Vì ngượng quá cô cũng chẳng biết nói gì nên đã xin về phòng, TIÊU HÀN gật đầu cho phép cô bước thật nhanh ra khỏi phòng, mặt thì đỏ vô cùng,nóng chết cô mất. Đột nhiên cô sờ lên ngực cảm thấy sao tim mình đập nhanh đến vậy. Hôm nay trời đổ mưa rất lớn, TỬ HIÊN đang ngắm những giọt mưa cuối cùng đang nhỏ từng giọt trên mái hiên, cũng đang suy nghĩ đăm chiêu. Má LAN đi qua liền chào cô 1 tiếng

- Vương phi

Nghe tiếng gọi, TỬ HIÊN giật mình, quay người lại đối diện với má LAN

- Ma LAN hả, làm con giật cả mình

- Tôi chỉ định chào người 1 tiếng, mà sao người chú tâm nhìn mảnh đất trống nhỏ đó vậy

Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. -Thật ra trà này bao gồm hoa cúc và một số loại thảo mộc khác, là một loại trà rất bình thường. Gọi là trà tâm chỉ là vu vơ thôi, lúc trước khi mẹ ta còn ta còn sống bà ấy muốn ta dùng tâm mình để làm mọi việc, bắt đầu từ việc thưởng thức trà. Khi mẹ qua đời, ta mới ngộ ra chân lí hương vị trà như hương vị cuộc sống, lúc đắng lúc ngọt, tùy tâm mỗi hoàn cảnh mà cảm nhận.TỬ HIÊN gật nhẹ đầu như ý đã hiểu lời của TIÊU HÀN giải thích, đột nhiên cô nhớ là mình vẫn còn ngồi trong lòng TIÊU HÀN, ngại ngùng nói- TIÊU HÀN..chàng có..thể bỏ ta ra được..ko..vậyTIÊU HÀN mỉm cười vì hành động e thẹn đó của cô, đỡ cô đứng dậy. Vì ngượng quá cô cũng chẳng biết nói gì nên đã xin về phòng, TIÊU HÀN gật đầu cho phép cô bước thật nhanh ra khỏi phòng, mặt thì đỏ vô cùng,nóng chết cô mất. Đột nhiên cô sờ lên ngực cảm thấy sao tim mình đập nhanh đến vậy. Hôm nay trời đổ mưa rất lớn, TỬ HIÊN đang ngắm những giọt mưa cuối cùng đang nhỏ từng giọt trên mái hiên, cũng đang suy nghĩ đăm chiêu. Má LAN đi qua liền chào cô 1 tiếng- Vương phiNghe tiếng gọi, TỬ HIÊN giật mình, quay người lại đối diện với má LAN- Ma LAN hả, làm con giật cả mình- Tôi chỉ định chào người 1 tiếng, mà sao người chú tâm nhìn mảnh đất trống nhỏ đó vậy

Chương 22