Tác giả:

LÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất.

Chương 38

Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. Tiêu Hàn lấy từ trong túi áo ra 1 lọ thuốc rồi đặt vào tay Tử Hiên, chàng thắc mắc hỏi-Sao nàng biết ta có thuốc mà xin vậy-Thì những lần trước thiếp bị thương không phải chàng dùng thuốc này bôi lên sau đó băng bó, thiếp đoán chàng luôn đem theo bên mìnhTiêu Hàn mỉm cười trước sự thông minh của cô,rồi quay sang ngắm con thỏ đang được cô chăm sóc dịu dàng thế kia chàng nghĩ thiệt muốn bị thương hết sức. Xe ngựa đã đến ngoại thành, trời vẫn còn sớm nên tất cả mọ người đang chuẩn bị những lương thực để phát cho người dân nghèo,bỗng Mạnh Tứ đi lại chỗ Tiêu Hàn và Tử Hiên-Vương phi, tôi đã đóng xong cái lồng nhỏ cho chú thỏ theo lời dặn ngườiTử Hiên cảm ơn Mạnh Tứ còn Tiêu Hàn nhìn chú thỏ rồi nheo mắt lại-Có nhà nữa cơ àTử Hiên mỉm cười trước sự trẻ con của chàng, đặt chú thỏ con nhẹ nhàng vào lồng Tử Hiên nhanh chóng giúp mọi người phân phát lương thực, ai ai cũng làm việc hết mình. Màn đêm cũng đã buông xuống,Tử Hiên đang ngồi ngoài sân của 1 ngôi nhà nhỏ,ngồi ngắm sao còn ôm thêm chú thỏ, Tiêu Hàn mang trà đến, rót đầy li trà rồi đưa cho cô, cô uống 1 ngụm trà cảm giác thấy rất tuyệt, vừa uống trà lại được ngắm sao như thế này còn có Tiêu Hàn bên cạnh,mọi thứ với cô như mơ vậy, cô nhẹ nhàng nhìn chàng âu yếm- Sau này, chàng chỉ được pha trà cho 1 mình ta thôi đó

Tiêu Hàn lấy từ trong túi áo ra 1 lọ thuốc rồi đặt vào tay Tử Hiên, chàng thắc mắc hỏi

-Sao nàng biết ta có thuốc mà xin vậy

-Thì những lần trước thiếp bị thương không phải chàng dùng thuốc này bôi lên sau đó băng bó, thiếp đoán chàng luôn đem theo bên mình

Tiêu Hàn mỉm cười trước sự thông minh của cô,rồi quay sang ngắm con thỏ đang được cô chăm sóc dịu dàng thế kia chàng nghĩ thiệt muốn bị thương hết sức. Xe ngựa đã đến ngoại thành, trời vẫn còn sớm nên tất cả mọ người đang chuẩn bị những lương thực để phát cho người dân nghèo,bỗng Mạnh Tứ đi lại chỗ Tiêu Hàn và Tử Hiên

-Vương phi, tôi đã đóng xong cái lồng nhỏ cho chú thỏ theo lời dặn người

Tử Hiên cảm ơn Mạnh Tứ còn Tiêu Hàn nhìn chú thỏ rồi nheo mắt lại

-Có nhà nữa cơ à

Tử Hiên mỉm cười trước sự trẻ con của chàng, đặt chú thỏ con nhẹ nhàng vào lồng Tử Hiên nhanh chóng giúp mọi người phân phát lương thực, ai ai cũng làm việc hết mình. Màn đêm cũng đã buông xuống,Tử Hiên đang ngồi ngoài sân của 1 ngôi nhà nhỏ,ngồi ngắm sao còn ôm thêm chú thỏ, Tiêu Hàn mang trà đến, rót đầy li trà rồi đưa cho cô, cô uống 1 ngụm trà cảm giác thấy rất tuyệt, vừa uống trà lại được ngắm sao như thế này còn có Tiêu Hàn bên cạnh,mọi thứ với cô như mơ vậy, cô nhẹ nhàng nhìn chàng âu yếm

- Sau này, chàng chỉ được pha trà cho 1 mình ta thôi đó

Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. Tiêu Hàn lấy từ trong túi áo ra 1 lọ thuốc rồi đặt vào tay Tử Hiên, chàng thắc mắc hỏi-Sao nàng biết ta có thuốc mà xin vậy-Thì những lần trước thiếp bị thương không phải chàng dùng thuốc này bôi lên sau đó băng bó, thiếp đoán chàng luôn đem theo bên mìnhTiêu Hàn mỉm cười trước sự thông minh của cô,rồi quay sang ngắm con thỏ đang được cô chăm sóc dịu dàng thế kia chàng nghĩ thiệt muốn bị thương hết sức. Xe ngựa đã đến ngoại thành, trời vẫn còn sớm nên tất cả mọ người đang chuẩn bị những lương thực để phát cho người dân nghèo,bỗng Mạnh Tứ đi lại chỗ Tiêu Hàn và Tử Hiên-Vương phi, tôi đã đóng xong cái lồng nhỏ cho chú thỏ theo lời dặn ngườiTử Hiên cảm ơn Mạnh Tứ còn Tiêu Hàn nhìn chú thỏ rồi nheo mắt lại-Có nhà nữa cơ àTử Hiên mỉm cười trước sự trẻ con của chàng, đặt chú thỏ con nhẹ nhàng vào lồng Tử Hiên nhanh chóng giúp mọi người phân phát lương thực, ai ai cũng làm việc hết mình. Màn đêm cũng đã buông xuống,Tử Hiên đang ngồi ngoài sân của 1 ngôi nhà nhỏ,ngồi ngắm sao còn ôm thêm chú thỏ, Tiêu Hàn mang trà đến, rót đầy li trà rồi đưa cho cô, cô uống 1 ngụm trà cảm giác thấy rất tuyệt, vừa uống trà lại được ngắm sao như thế này còn có Tiêu Hàn bên cạnh,mọi thứ với cô như mơ vậy, cô nhẹ nhàng nhìn chàng âu yếm- Sau này, chàng chỉ được pha trà cho 1 mình ta thôi đó

Chương 38