Cuộc sống lãnh đạm và nhàm chán của nó bắt đầu khi những tia nắng khẽ hắt qua khung kính cửa sổ báo hiệu một ngày mới đến. Mở mắt nó vật lộn với... Chiếc đồng hồ réo rắt bên tai, chăn mền chưa gấp, và mái tóc dài rối bù che hết gần như tầm nhìn của nó. Vệ sinh cá nhân xong nó tết lại mái tóc dài, nhấc chiếc cặp ra khỏi bàn nó đi xuống...Nó tên Mộc Kiều Ân, năm nay 17 tuổi học sinh trường cấp ba T.S, học sinh giỏi trong trường. Là lớp trưởng của lớp 11A4. - "Sao lâu thế"...đây con bạn thân chí cốt của nó ngồi trên con ngựa sắt, nhíu mày nhìn nó hỏi. Mỗi ngày cô bạn luôn đến đèo nó đi học...Nó cười leo lên xe, trên con đường quen thuộc nó chợt phát hiện ra hoa sữa đã nở tỏa hương thơm dễ chịu, cây cối ven đường đã có vài đốm vàng trong nền lá xanh. Thu đến rồi từ lúc nào mà nó không hay... Vào lớp nó bắt gặp ánh mắt hắn, đôi mắt luôn ẩn chứa một điều gì đó nó không thể nào hiểu được. Nó lại học chung lớp với hắn...Hắn Lãnh Hàn,là mẫu người đại diện cho sự nổi loạn và nhiệt huyết của…

Chương 9: Lễ hội trường..

Tôi Và Cậu! Hai Ta Có Thể Sao?Tác giả: Nguyệt Tử LạcCuộc sống lãnh đạm và nhàm chán của nó bắt đầu khi những tia nắng khẽ hắt qua khung kính cửa sổ báo hiệu một ngày mới đến. Mở mắt nó vật lộn với... Chiếc đồng hồ réo rắt bên tai, chăn mền chưa gấp, và mái tóc dài rối bù che hết gần như tầm nhìn của nó. Vệ sinh cá nhân xong nó tết lại mái tóc dài, nhấc chiếc cặp ra khỏi bàn nó đi xuống...Nó tên Mộc Kiều Ân, năm nay 17 tuổi học sinh trường cấp ba T.S, học sinh giỏi trong trường. Là lớp trưởng của lớp 11A4. - "Sao lâu thế"...đây con bạn thân chí cốt của nó ngồi trên con ngựa sắt, nhíu mày nhìn nó hỏi. Mỗi ngày cô bạn luôn đến đèo nó đi học...Nó cười leo lên xe, trên con đường quen thuộc nó chợt phát hiện ra hoa sữa đã nở tỏa hương thơm dễ chịu, cây cối ven đường đã có vài đốm vàng trong nền lá xanh. Thu đến rồi từ lúc nào mà nó không hay... Vào lớp nó bắt gặp ánh mắt hắn, đôi mắt luôn ẩn chứa một điều gì đó nó không thể nào hiểu được. Nó lại học chung lớp với hắn...Hắn Lãnh Hàn,là mẫu người đại diện cho sự nổi loạn và nhiệt huyết của… 5 ngày trôi qua....Nó kéo rèm sang một bên, hít một hơi thật sâu để cảm nhận được chút không khí trong lành của buổi sớm. Nắng vẫn vàng óng trên những mái nhà cao tầng, nắng mùa thu thật êm dịu và hiền hòa. " Hazzz~~ đi thay đồ thôi nó thở dài"...------- vạch ngăn cách thời gian------Cô giáo đường hoàng bước chân vào lớp." Rầm " - Các em im lặng.- Các em biết ngày 25/10 là ngày gì không? - Dạ là ngày thành lập trường. Nó nói to.- Đúng là lớp trưởng. Cả lớp nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ.- Vậy thì kỉ niệm thành lập trường hay làm gì? cô giáo hỏi tiếp.- Dạ là văn nghệ. Cô trả lời.- Còn gì nữa? cô giao1 nhìn tụi nó cười đau khổ.- Là cắm trại...Tuấn đứng dậy nói to.-" Yezz" tụi con trại đập bàn rầm rầm trong ánh mắt thảm thương của cô giáo, nó hiểu mỗi lần diễn ra hoạt động gì thì các thầy cô giáo đều rất mệt mỏi. Vì hao tốn thể lực.

5 ngày trôi qua....

Nó kéo rèm sang một bên, hít một hơi thật sâu để cảm nhận được chút không khí trong lành của buổi sớm. Nắng vẫn vàng óng trên những mái nhà cao tầng, nắng mùa thu thật êm dịu và hiền hòa. " Hazzz~~ đi thay đồ thôi nó thở dài"...

------- vạch ngăn cách thời gian------

Cô giáo đường hoàng bước chân vào lớp." Rầm " 

- Các em im lặng.

- Các em biết ngày 25/10 là ngày gì không? 

- Dạ là ngày thành lập trường. Nó nói to.

- Đúng là lớp trưởng. Cả lớp nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ.

- Vậy thì kỉ niệm thành lập trường hay làm gì? cô giáo hỏi tiếp.

- Dạ là văn nghệ. Cô trả lời.

- Còn gì nữa? cô giao1 nhìn tụi nó cười đau khổ.

- Là cắm trại...Tuấn đứng dậy nói to.

-" Yezz" tụi con trại đập bàn rầm rầm trong ánh mắt thảm thương của cô giáo, nó hiểu mỗi lần diễn ra hoạt động gì thì các thầy cô giáo đều rất mệt mỏi. Vì hao tốn thể lực.

Tôi Và Cậu! Hai Ta Có Thể Sao?Tác giả: Nguyệt Tử LạcCuộc sống lãnh đạm và nhàm chán của nó bắt đầu khi những tia nắng khẽ hắt qua khung kính cửa sổ báo hiệu một ngày mới đến. Mở mắt nó vật lộn với... Chiếc đồng hồ réo rắt bên tai, chăn mền chưa gấp, và mái tóc dài rối bù che hết gần như tầm nhìn của nó. Vệ sinh cá nhân xong nó tết lại mái tóc dài, nhấc chiếc cặp ra khỏi bàn nó đi xuống...Nó tên Mộc Kiều Ân, năm nay 17 tuổi học sinh trường cấp ba T.S, học sinh giỏi trong trường. Là lớp trưởng của lớp 11A4. - "Sao lâu thế"...đây con bạn thân chí cốt của nó ngồi trên con ngựa sắt, nhíu mày nhìn nó hỏi. Mỗi ngày cô bạn luôn đến đèo nó đi học...Nó cười leo lên xe, trên con đường quen thuộc nó chợt phát hiện ra hoa sữa đã nở tỏa hương thơm dễ chịu, cây cối ven đường đã có vài đốm vàng trong nền lá xanh. Thu đến rồi từ lúc nào mà nó không hay... Vào lớp nó bắt gặp ánh mắt hắn, đôi mắt luôn ẩn chứa một điều gì đó nó không thể nào hiểu được. Nó lại học chung lớp với hắn...Hắn Lãnh Hàn,là mẫu người đại diện cho sự nổi loạn và nhiệt huyết của… 5 ngày trôi qua....Nó kéo rèm sang một bên, hít một hơi thật sâu để cảm nhận được chút không khí trong lành của buổi sớm. Nắng vẫn vàng óng trên những mái nhà cao tầng, nắng mùa thu thật êm dịu và hiền hòa. " Hazzz~~ đi thay đồ thôi nó thở dài"...------- vạch ngăn cách thời gian------Cô giáo đường hoàng bước chân vào lớp." Rầm " - Các em im lặng.- Các em biết ngày 25/10 là ngày gì không? - Dạ là ngày thành lập trường. Nó nói to.- Đúng là lớp trưởng. Cả lớp nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ.- Vậy thì kỉ niệm thành lập trường hay làm gì? cô giáo hỏi tiếp.- Dạ là văn nghệ. Cô trả lời.- Còn gì nữa? cô giao1 nhìn tụi nó cười đau khổ.- Là cắm trại...Tuấn đứng dậy nói to.-" Yezz" tụi con trại đập bàn rầm rầm trong ánh mắt thảm thương của cô giáo, nó hiểu mỗi lần diễn ra hoạt động gì thì các thầy cô giáo đều rất mệt mỏi. Vì hao tốn thể lực.

Chương 9: Lễ hội trường..