Bốn bề không gian tĩnh lặng, ngọn đèn óng ánh màu mực nước, hoạ nên bóng hình đẹp đẽ như tranh. Sự tĩnh lặng của màn đêm tạo cảm giác mơ hồ, đầy mộng mị. Thế nhưng… làn da ngăm mị hoặc này, là do ánh đèn tạo ra sao? Đồng Ngôn thầm nghĩ. Cảm giác ngượng ngùng toả ra từ bốn phía, cậu cảm giác dường như mồ hôi trong cơ thể theo mỗi một lỗ chân lông tiết ra, vừa khiến cậu mệt mỏi lại vừa thỏa mãn. “Ân —— ừ ——” Điểm nhạy cảm ẩn sâu bên trong bị đụng chạm khiến Đồng Ngôn phát ra âm thanh khe khẽ câu nhân. Chiếc cổ thon gầy ngửa ra sau. Thực sự là… Quá tuyệt vời… Hảo bổng. Đồng Ngôn cảm nhận làn da ẩm ướt mồ hôi, phảng phất trong không khí mùi vị tình ái nồng đậm. Trên lưng, trên đùi, dính đầy mồ hôi và dịch thể của chính mình cùng nam nhân kia, làn da trắng nõn nay lại phi thường đỏ ửng, hình dạng chính mình lúc này chắc chắn cực kì *** đãng a. “A! A a —— hảo… Hảo thô…” Vòng eo bị nam nhân phía sau luật động, khiến mông cậu cũng xoay xoay bày ra bộ dáng đầy gợi tình. Cậu vừa chờ mong lại…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...