1. Nó – Thiên Ngọc Hân. Là chị hai của khu ổ chuột, con gái lớn của một gia đình chẳng khá giả là mấy. Vừa đi học vừa phải đi làm giúp mẹ vì cậu em trai yếu ớt bênh tật. Vì vậy mà cô luôn phải đạt học bổng của trường trong các kì thi để giảm bớt ghánh nặng của gia đình. đạt tới tứ đẳng của vovinam. Sở hữu một khuôn mặt xinh xắn và mái tóc dài đen óng, và đặc biệt hơn là dáng hình cao và cực chuẩn tới 1m68. 2. Đặng Hà Vân - nhỏ bạn thân duy nhất của nó. Nhưng Vân lại có gia thế trái ngược lại với nó. Vân xuất thân từ gia đình quyền quý, bố là chủ một công ty xây dựng nổi tiếng trong và ngoài nước trong phạm vi nhất đinh. Mẹ là hiệu trưởng của một trường cấp 2 đứng đầu khu vực. Ngay từ lúc đầu quen nó gia đinh Vân cũng phản đối kịch liệt và nói rằng không cho chơi với những đứa con của khu ổ chuột nghèo hàn, nhưng tình bạn của họ đã vượt qua mọi rào cản và nó cũng đã chứng minh cho bố mẹ Vân rằng: nó là bạn với Vân chưa bao giờ có 2 chữ lợi dụng. 3. Tạ Kiều Phong - Hắn. Một thiếu gia…
Chương 44
Đồ Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Shinbloo1. Nó – Thiên Ngọc Hân. Là chị hai của khu ổ chuột, con gái lớn của một gia đình chẳng khá giả là mấy. Vừa đi học vừa phải đi làm giúp mẹ vì cậu em trai yếu ớt bênh tật. Vì vậy mà cô luôn phải đạt học bổng của trường trong các kì thi để giảm bớt ghánh nặng của gia đình. đạt tới tứ đẳng của vovinam. Sở hữu một khuôn mặt xinh xắn và mái tóc dài đen óng, và đặc biệt hơn là dáng hình cao và cực chuẩn tới 1m68. 2. Đặng Hà Vân - nhỏ bạn thân duy nhất của nó. Nhưng Vân lại có gia thế trái ngược lại với nó. Vân xuất thân từ gia đình quyền quý, bố là chủ một công ty xây dựng nổi tiếng trong và ngoài nước trong phạm vi nhất đinh. Mẹ là hiệu trưởng của một trường cấp 2 đứng đầu khu vực. Ngay từ lúc đầu quen nó gia đinh Vân cũng phản đối kịch liệt và nói rằng không cho chơi với những đứa con của khu ổ chuột nghèo hàn, nhưng tình bạn của họ đã vượt qua mọi rào cản và nó cũng đã chứng minh cho bố mẹ Vân rằng: nó là bạn với Vân chưa bao giờ có 2 chữ lợi dụng. 3. Tạ Kiều Phong - Hắn. Một thiếu gia… Đến cửa. Nó đẩy cửa bước vào. Và dĩ nhiên 3 người họ vẫn không phản ứng gì. Vì họ biết chắc rằng người giám xông vào phòng riêng của họ chỉ có thể là nó.- Nhanh hơn tôi tưởng đó _ Hắn vẫn chăm chú vào cốc bia trước mặt.- Có chuyện gì anh nói đi. Tôi không có nhiều thời gian như anh vậy đâu. _ nó ngồi xuống một chiếc nghê sôpha trống.- Bận vậy sao. Nhưng nếu thế tôi lại càng muốn kéo dài thời gian hơn nữa.- Anh…. đồ tồi.- Her. Giờ cô mới biết sao. Tôi tồi, nhưng sao bằng cô đầu gấu chứ.- Anh dựa vào đâu mà nói tôi đầu gấu _ Giọng nó bắt đầu to dần- Nhỏ thôi. Nóng thế. Vậy cô nghĩ cô là người bình thường sao khi một lúc đánh được 20 thằng con trai nhỉ. _ hắn cười nhìn nó lắc lắc cốc bia- Đó không phải chuyện anh. Không vòng vo nữa. Nói gì nói đi.- được thôi. Là chuyện điều kiện đó mà.- Điều kiện.- Cô đừng nói là cô quên đó chứ, mới sáng nay thôi.- Ông cũng quên còn gì _ Long lẩm bẩm.- E hèm. Ông ngồi yên được không. Cái mỏ cái mỏ.- Sý. Tôi thèm vào nhá. _ Long quay mặt đi.- Thôi được rồi. Để tôi chơi với ông_ Hoàng mò mò đến chỗ Long- Dỗ nó đi. Tí tôi về cho ăn kẹo_ hắn nhìn Hoàng cười cười, đểu không chịu được.- Các anh định đùa đến khi nào. Có gì thì nói, không thì tôi về _ Nó bực bội.- Thôi không trêu em nữa. Phong, ông nói thì nói đi _ Hoàng nhìn hắn.- À. Là thế này chuyện điều kiện…- Anh có cần phải nhắc lại không. Tôi biết là chuyện điều kiện, nhưng đó là điều kiện gì mới được chứ.- Tôi muốn cô làm osin cho tôi.- Gì. Anh điên hả. _ nó gần như hét nên, vì quá bất ngờ.- Không. Tôi vẫn rất bình thường.- Vậy sao anh đưa ra cái điều kiện quái dị đó.- Vì tôi thích.- Nhưng tôi thì không.- Tuỳ cô, nếu như cô muốn bị loại ra khỏi thế giới bóng rổ. Nên nhớ nơi đó dành cho bạo lực và cho những thằng con trai. Không phải là cô.- Nhưng chưa ai biết về điều đó.- Có. Họ sẽ biết nếu cô không chấp thuận ý kiến của tôi.- Anh….- Hừ. Vì tôi biết bóng rổ là niềm đam mê của cô, nên cô không thể rời bỏ nó một cách đau khổ thế này được mà.- Thời gian.- Hả. _ hắn tròn mắt ngu ngơ- Thời gian phải làm osin cho anh là bao nhiêu.- Haha. Tôi biết mà. 3 ngày thôi.- 3 ngày. được tôi đông ý. Anh cũng phải dữ lời đó- đồng ý mà không cần suy nghĩ sao. Cô không sợ mình sẽ hối hận cả.
Đến cửa. Nó đẩy cửa bước vào. Và dĩ nhiên 3 người họ vẫn không phản ứng gì. Vì họ biết chắc rằng người giám xông vào phòng riêng của họ chỉ có thể là nó.
- Nhanh hơn tôi tưởng đó _ Hắn vẫn chăm chú vào cốc bia trước mặt.
- Có chuyện gì anh nói đi. Tôi không có nhiều thời gian như anh vậy đâu. _ nó ngồi xuống một chiếc nghê sôpha trống.
- Bận vậy sao. Nhưng nếu thế tôi lại càng muốn kéo dài thời gian hơn nữa.
- Anh…. đồ tồi.
- Her. Giờ cô mới biết sao. Tôi tồi, nhưng sao bằng cô đầu gấu chứ.
- Anh dựa vào đâu mà nói tôi đầu gấu _ Giọng nó bắt đầu to dần
- Nhỏ thôi. Nóng thế. Vậy cô nghĩ cô là người bình thường sao khi một lúc đánh được 20 thằng con trai nhỉ. _ hắn cười nhìn nó lắc lắc cốc bia
- Đó không phải chuyện anh. Không vòng vo nữa. Nói gì nói đi.
- được thôi. Là chuyện điều kiện đó mà.
- Điều kiện.
- Cô đừng nói là cô quên đó chứ, mới sáng nay thôi.
- Ông cũng quên còn gì _ Long lẩm bẩm.
- E hèm. Ông ngồi yên được không. Cái mỏ cái mỏ.
- Sý. Tôi thèm vào nhá. _ Long quay mặt đi.
- Thôi được rồi. Để tôi chơi với ông_ Hoàng mò mò đến chỗ Long
- Dỗ nó đi. Tí tôi về cho ăn kẹo_ hắn nhìn Hoàng cười cười, đểu không chịu được.
- Các anh định đùa đến khi nào. Có gì thì nói, không thì tôi về _ Nó bực bội.
- Thôi không trêu em nữa. Phong, ông nói thì nói đi _ Hoàng nhìn hắn.
- À. Là thế này chuyện điều kiện…
- Anh có cần phải nhắc lại không. Tôi biết là chuyện điều kiện, nhưng đó là điều kiện gì mới được chứ.
- Tôi muốn cô làm osin cho tôi.
- Gì. Anh điên hả. _ nó gần như hét nên, vì quá bất ngờ.
- Không. Tôi vẫn rất bình thường.
- Vậy sao anh đưa ra cái điều kiện quái dị đó.
- Vì tôi thích.
- Nhưng tôi thì không.
- Tuỳ cô, nếu như cô muốn bị loại ra khỏi thế giới bóng rổ. Nên nhớ nơi đó dành cho bạo lực và cho những thằng con trai. Không phải là cô.
- Nhưng chưa ai biết về điều đó.
- Có. Họ sẽ biết nếu cô không chấp thuận ý kiến của tôi.
- Anh….
- Hừ. Vì tôi biết bóng rổ là niềm đam mê của cô, nên cô không thể rời bỏ nó một cách đau khổ thế này được mà.
- Thời gian.
- Hả. _ hắn tròn mắt ngu ngơ
- Thời gian phải làm osin cho anh là bao nhiêu.
- Haha. Tôi biết mà. 3 ngày thôi.
- 3 ngày. được tôi đông ý. Anh cũng phải dữ lời đó
- đồng ý mà không cần suy nghĩ sao. Cô không sợ mình sẽ hối hận cả.
Đồ Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Shinbloo1. Nó – Thiên Ngọc Hân. Là chị hai của khu ổ chuột, con gái lớn của một gia đình chẳng khá giả là mấy. Vừa đi học vừa phải đi làm giúp mẹ vì cậu em trai yếu ớt bênh tật. Vì vậy mà cô luôn phải đạt học bổng của trường trong các kì thi để giảm bớt ghánh nặng của gia đình. đạt tới tứ đẳng của vovinam. Sở hữu một khuôn mặt xinh xắn và mái tóc dài đen óng, và đặc biệt hơn là dáng hình cao và cực chuẩn tới 1m68. 2. Đặng Hà Vân - nhỏ bạn thân duy nhất của nó. Nhưng Vân lại có gia thế trái ngược lại với nó. Vân xuất thân từ gia đình quyền quý, bố là chủ một công ty xây dựng nổi tiếng trong và ngoài nước trong phạm vi nhất đinh. Mẹ là hiệu trưởng của một trường cấp 2 đứng đầu khu vực. Ngay từ lúc đầu quen nó gia đinh Vân cũng phản đối kịch liệt và nói rằng không cho chơi với những đứa con của khu ổ chuột nghèo hàn, nhưng tình bạn của họ đã vượt qua mọi rào cản và nó cũng đã chứng minh cho bố mẹ Vân rằng: nó là bạn với Vân chưa bao giờ có 2 chữ lợi dụng. 3. Tạ Kiều Phong - Hắn. Một thiếu gia… Đến cửa. Nó đẩy cửa bước vào. Và dĩ nhiên 3 người họ vẫn không phản ứng gì. Vì họ biết chắc rằng người giám xông vào phòng riêng của họ chỉ có thể là nó.- Nhanh hơn tôi tưởng đó _ Hắn vẫn chăm chú vào cốc bia trước mặt.- Có chuyện gì anh nói đi. Tôi không có nhiều thời gian như anh vậy đâu. _ nó ngồi xuống một chiếc nghê sôpha trống.- Bận vậy sao. Nhưng nếu thế tôi lại càng muốn kéo dài thời gian hơn nữa.- Anh…. đồ tồi.- Her. Giờ cô mới biết sao. Tôi tồi, nhưng sao bằng cô đầu gấu chứ.- Anh dựa vào đâu mà nói tôi đầu gấu _ Giọng nó bắt đầu to dần- Nhỏ thôi. Nóng thế. Vậy cô nghĩ cô là người bình thường sao khi một lúc đánh được 20 thằng con trai nhỉ. _ hắn cười nhìn nó lắc lắc cốc bia- Đó không phải chuyện anh. Không vòng vo nữa. Nói gì nói đi.- được thôi. Là chuyện điều kiện đó mà.- Điều kiện.- Cô đừng nói là cô quên đó chứ, mới sáng nay thôi.- Ông cũng quên còn gì _ Long lẩm bẩm.- E hèm. Ông ngồi yên được không. Cái mỏ cái mỏ.- Sý. Tôi thèm vào nhá. _ Long quay mặt đi.- Thôi được rồi. Để tôi chơi với ông_ Hoàng mò mò đến chỗ Long- Dỗ nó đi. Tí tôi về cho ăn kẹo_ hắn nhìn Hoàng cười cười, đểu không chịu được.- Các anh định đùa đến khi nào. Có gì thì nói, không thì tôi về _ Nó bực bội.- Thôi không trêu em nữa. Phong, ông nói thì nói đi _ Hoàng nhìn hắn.- À. Là thế này chuyện điều kiện…- Anh có cần phải nhắc lại không. Tôi biết là chuyện điều kiện, nhưng đó là điều kiện gì mới được chứ.- Tôi muốn cô làm osin cho tôi.- Gì. Anh điên hả. _ nó gần như hét nên, vì quá bất ngờ.- Không. Tôi vẫn rất bình thường.- Vậy sao anh đưa ra cái điều kiện quái dị đó.- Vì tôi thích.- Nhưng tôi thì không.- Tuỳ cô, nếu như cô muốn bị loại ra khỏi thế giới bóng rổ. Nên nhớ nơi đó dành cho bạo lực và cho những thằng con trai. Không phải là cô.- Nhưng chưa ai biết về điều đó.- Có. Họ sẽ biết nếu cô không chấp thuận ý kiến của tôi.- Anh….- Hừ. Vì tôi biết bóng rổ là niềm đam mê của cô, nên cô không thể rời bỏ nó một cách đau khổ thế này được mà.- Thời gian.- Hả. _ hắn tròn mắt ngu ngơ- Thời gian phải làm osin cho anh là bao nhiêu.- Haha. Tôi biết mà. 3 ngày thôi.- 3 ngày. được tôi đông ý. Anh cũng phải dữ lời đó- đồng ý mà không cần suy nghĩ sao. Cô không sợ mình sẽ hối hận cả.