Tác giả:

1. Nó – Thiên Ngọc Hân. Là chị hai của khu ổ chuột, con gái lớn của một gia đình chẳng khá giả là mấy. Vừa đi học vừa phải đi làm giúp mẹ vì cậu em trai yếu ớt bênh tật. Vì vậy mà cô luôn phải đạt học bổng của trường trong các kì thi để giảm bớt ghánh nặng của gia đình. đạt tới tứ đẳng của vovinam. Sở hữu một khuôn mặt xinh xắn và mái tóc dài đen óng, và đặc biệt hơn là dáng hình cao và cực chuẩn tới 1m68. 2. Đặng Hà Vân - nhỏ bạn thân duy nhất của nó. Nhưng Vân lại có gia thế trái ngược lại với nó. Vân xuất thân từ gia đình quyền quý, bố là chủ một công ty xây dựng nổi tiếng trong và ngoài nước trong phạm vi nhất đinh. Mẹ là hiệu trưởng của một trường cấp 2 đứng đầu khu vực. Ngay từ lúc đầu quen nó gia đinh Vân cũng phản đối kịch liệt và nói rằng không cho chơi với những đứa con của khu ổ chuột nghèo hàn, nhưng tình bạn của họ đã vượt qua mọi rào cản và nó cũng đã chứng minh cho bố mẹ Vân rằng: nó là bạn với Vân chưa bao giờ có 2 chữ lợi dụng. 3. Tạ Kiều Phong - Hắn. Một thiếu gia…

Chương 45

Đồ Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Shinbloo1. Nó – Thiên Ngọc Hân. Là chị hai của khu ổ chuột, con gái lớn của một gia đình chẳng khá giả là mấy. Vừa đi học vừa phải đi làm giúp mẹ vì cậu em trai yếu ớt bênh tật. Vì vậy mà cô luôn phải đạt học bổng của trường trong các kì thi để giảm bớt ghánh nặng của gia đình. đạt tới tứ đẳng của vovinam. Sở hữu một khuôn mặt xinh xắn và mái tóc dài đen óng, và đặc biệt hơn là dáng hình cao và cực chuẩn tới 1m68. 2. Đặng Hà Vân - nhỏ bạn thân duy nhất của nó. Nhưng Vân lại có gia thế trái ngược lại với nó. Vân xuất thân từ gia đình quyền quý, bố là chủ một công ty xây dựng nổi tiếng trong và ngoài nước trong phạm vi nhất đinh. Mẹ là hiệu trưởng của một trường cấp 2 đứng đầu khu vực. Ngay từ lúc đầu quen nó gia đinh Vân cũng phản đối kịch liệt và nói rằng không cho chơi với những đứa con của khu ổ chuột nghèo hàn, nhưng tình bạn của họ đã vượt qua mọi rào cản và nó cũng đã chứng minh cho bố mẹ Vân rằng: nó là bạn với Vân chưa bao giờ có 2 chữ lợi dụng. 3. Tạ Kiều Phong - Hắn. Một thiếu gia… - Như anh nói. Bóng rổ là niềm đam mê của tôi. Nên hi sinh sinh vì bóg rổ tôi sẽ không hối hận, dù có chuyện gì sảy ra.- ………. Im lặng, Hắn không nói gì nữa. Chỉ khẽ mỉm cười- Nếu không còn gì. Tôi về.- Cứ tự nhiên.Rồi nó bỏ đi, trong long chút hậm hực và lo lắng. Suy nghĩ một vài điều. Không hiểu sao mọi thứ nó suy nghĩ lúc này đều vây quanh hắn, sự im lặng sau lời nói của nó, và điều kiện chỉ 3 ngày, hắn tốt đến vậy sao.- Ngày mai sẽ là một ngày mới đầy thú vị _ Hắn nằm dài ra chiếc nghế sô pha.- Ông định sẽ làm gì. _ Hoàng thắc mắc.- Tôi cũng chưa biết, xem thái độ của con nhỏ đó rồi tính.- Thì cứ làm như trong phim hàn quốc đấy. _ Long cười cười.- Thôi đi ông. Hàn quốc gì chứ. Ông nhìn tôi hợp với mấy cảnh lãng mạng đó lắm sao.- Thì không hợp thì làm cho nó hợp đi. Haha.- Dẹp dẹp. Về ngủ thôi mai còn bắt đầu trò chơi chứ.5h30 sáng ……………..Chuông điện thoại của nó reo inh ỏi. Nó khuơ khuơ cái tay để tìm chiếc điện thoại.:- Quái lạ, mình đâu có hẹn giờ vào lúc này đâu chứ. _ nó tự nói, giọng ngái ngủ.- Dậy nhanh nên. _ Cái giọng con trai mà chua lanh lảnh phát ra từ trong điện thoại, nó dụi mắt, nhìn lại điện thoại. Con lợn đầu to đang gọi ( nó lưu từ bao giờ ý nhỉ).- Anh điên à. Sáng sớm đã gọi làm gì.- Ngày đầu tiên đó.- Ngày đâu gì _ nó gắt.- Hừ. đừng nói là quên nha. Mới tôi qua nói xong đó.- Anh không cho ai ngủ à…………- Không nói nhiều tôi cho cô 15’ đến nhà tôi. Nhanh nên. _ Hắn cúp máy rồi mỉm cười.- AAAAAAAAAAA. Điên rồi điên rồi _ nó lầm bầm vất vả ra khỏi giường.Nó đạp xe tới nhà hắn, trên đường đi, nó không ngừng chửi rủa cái tên chết tiệt. Đến cống nó dắt xe vào. ĐÃ thấy hắn đứng lù lù một đống ở cửa, cười cười, nhìn cái mặt điêu không chịu được:- hơn 13’. Tác phong cô cũng nhanh gớm nhỉ.- Anh có điên không.- Không.- Có bị hâm không.- Cũng không.- Thân kinh vẫn ổn định chứ.- Chắc chắn rồi.- Vậy tại sao bắt tôi đến nhà anh vào cái giờ này.- Thế osin để chủ gọi chứ để làm gì mà phải gắt, ha ha. Có 3 ngày thôi, cố chịu đi.- Tôi tưởng rằng anh tốt bụng, vậy mà. …- Tốt bụng á... Cô ăn nhiều dưa bở quá rồi. Vào nấu đồ ăn sáng cho tôi.

- Như anh nói. Bóng rổ là niềm đam mê của tôi. Nên hi sinh sinh vì bóg rổ tôi sẽ không hối hận, dù có chuyện gì sảy ra.

- ………. Im lặng, Hắn không nói gì nữa. Chỉ khẽ mỉm cười

- Nếu không còn gì. Tôi về.

- Cứ tự nhiên.

Rồi nó bỏ đi, trong long chút hậm hực và lo lắng. Suy nghĩ một vài điều. Không hiểu sao mọi thứ nó suy nghĩ lúc này đều vây quanh hắn, sự im lặng sau lời nói của nó, và điều kiện chỉ 3 ngày, hắn tốt đến vậy sao.

- Ngày mai sẽ là một ngày mới đầy thú vị _ Hắn nằm dài ra chiếc nghế sô pha.

- Ông định sẽ làm gì. _ Hoàng thắc mắc.

- Tôi cũng chưa biết, xem thái độ của con nhỏ đó rồi tính.

- Thì cứ làm như trong phim hàn quốc đấy. _ Long cười cười.

- Thôi đi ông. Hàn quốc gì chứ. Ông nhìn tôi hợp với mấy cảnh lãng mạng đó lắm sao.

- Thì không hợp thì làm cho nó hợp đi. Haha.

- Dẹp dẹp. Về ngủ thôi mai còn bắt đầu trò chơi chứ.

5h30 sáng ……………..

Chuông điện thoại của nó reo inh ỏi. Nó khuơ khuơ cái tay để tìm chiếc điện thoại.:

- Quái lạ, mình đâu có hẹn giờ vào lúc này đâu chứ. _ nó tự nói, giọng ngái ngủ.

- Dậy nhanh nên. _ Cái giọng con trai mà chua lanh lảnh phát ra từ trong điện thoại, nó dụi mắt, nhìn lại điện thoại. Con lợn đầu to đang gọi ( nó lưu từ bao giờ ý nhỉ).

- Anh điên à. Sáng sớm đã gọi làm gì.

- Ngày đầu tiên đó.

- Ngày đâu gì _ nó gắt.

- Hừ. đừng nói là quên nha. Mới tôi qua nói xong đó.

- Anh không cho ai ngủ à…………

- Không nói nhiều tôi cho cô 15’ đến nhà tôi. Nhanh nên. _ Hắn cúp máy rồi mỉm cười.

- AAAAAAAAAAA. Điên rồi điên rồi _ nó lầm bầm vất vả ra khỏi giường.

Nó đạp xe tới nhà hắn, trên đường đi, nó không ngừng chửi rủa cái tên chết tiệt. Đến cống nó dắt xe vào. ĐÃ thấy hắn đứng lù lù một đống ở cửa, cười cười, nhìn cái mặt điêu không chịu được:

- hơn 13’. Tác phong cô cũng nhanh gớm nhỉ.

- Anh có điên không.

- Không.

- Có bị hâm không.

- Cũng không.

- Thân kinh vẫn ổn định chứ.

- Chắc chắn rồi.

- Vậy tại sao bắt tôi đến nhà anh vào cái giờ này.

- Thế osin để chủ gọi chứ để làm gì mà phải gắt, ha ha. Có 3 ngày thôi, cố chịu đi.

- Tôi tưởng rằng anh tốt bụng, vậy mà. …

- Tốt bụng á... Cô ăn nhiều dưa bở quá rồi. Vào nấu đồ ăn sáng cho tôi.

Đồ Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Shinbloo1. Nó – Thiên Ngọc Hân. Là chị hai của khu ổ chuột, con gái lớn của một gia đình chẳng khá giả là mấy. Vừa đi học vừa phải đi làm giúp mẹ vì cậu em trai yếu ớt bênh tật. Vì vậy mà cô luôn phải đạt học bổng của trường trong các kì thi để giảm bớt ghánh nặng của gia đình. đạt tới tứ đẳng của vovinam. Sở hữu một khuôn mặt xinh xắn và mái tóc dài đen óng, và đặc biệt hơn là dáng hình cao và cực chuẩn tới 1m68. 2. Đặng Hà Vân - nhỏ bạn thân duy nhất của nó. Nhưng Vân lại có gia thế trái ngược lại với nó. Vân xuất thân từ gia đình quyền quý, bố là chủ một công ty xây dựng nổi tiếng trong và ngoài nước trong phạm vi nhất đinh. Mẹ là hiệu trưởng của một trường cấp 2 đứng đầu khu vực. Ngay từ lúc đầu quen nó gia đinh Vân cũng phản đối kịch liệt và nói rằng không cho chơi với những đứa con của khu ổ chuột nghèo hàn, nhưng tình bạn của họ đã vượt qua mọi rào cản và nó cũng đã chứng minh cho bố mẹ Vân rằng: nó là bạn với Vân chưa bao giờ có 2 chữ lợi dụng. 3. Tạ Kiều Phong - Hắn. Một thiếu gia… - Như anh nói. Bóng rổ là niềm đam mê của tôi. Nên hi sinh sinh vì bóg rổ tôi sẽ không hối hận, dù có chuyện gì sảy ra.- ………. Im lặng, Hắn không nói gì nữa. Chỉ khẽ mỉm cười- Nếu không còn gì. Tôi về.- Cứ tự nhiên.Rồi nó bỏ đi, trong long chút hậm hực và lo lắng. Suy nghĩ một vài điều. Không hiểu sao mọi thứ nó suy nghĩ lúc này đều vây quanh hắn, sự im lặng sau lời nói của nó, và điều kiện chỉ 3 ngày, hắn tốt đến vậy sao.- Ngày mai sẽ là một ngày mới đầy thú vị _ Hắn nằm dài ra chiếc nghế sô pha.- Ông định sẽ làm gì. _ Hoàng thắc mắc.- Tôi cũng chưa biết, xem thái độ của con nhỏ đó rồi tính.- Thì cứ làm như trong phim hàn quốc đấy. _ Long cười cười.- Thôi đi ông. Hàn quốc gì chứ. Ông nhìn tôi hợp với mấy cảnh lãng mạng đó lắm sao.- Thì không hợp thì làm cho nó hợp đi. Haha.- Dẹp dẹp. Về ngủ thôi mai còn bắt đầu trò chơi chứ.5h30 sáng ……………..Chuông điện thoại của nó reo inh ỏi. Nó khuơ khuơ cái tay để tìm chiếc điện thoại.:- Quái lạ, mình đâu có hẹn giờ vào lúc này đâu chứ. _ nó tự nói, giọng ngái ngủ.- Dậy nhanh nên. _ Cái giọng con trai mà chua lanh lảnh phát ra từ trong điện thoại, nó dụi mắt, nhìn lại điện thoại. Con lợn đầu to đang gọi ( nó lưu từ bao giờ ý nhỉ).- Anh điên à. Sáng sớm đã gọi làm gì.- Ngày đầu tiên đó.- Ngày đâu gì _ nó gắt.- Hừ. đừng nói là quên nha. Mới tôi qua nói xong đó.- Anh không cho ai ngủ à…………- Không nói nhiều tôi cho cô 15’ đến nhà tôi. Nhanh nên. _ Hắn cúp máy rồi mỉm cười.- AAAAAAAAAAA. Điên rồi điên rồi _ nó lầm bầm vất vả ra khỏi giường.Nó đạp xe tới nhà hắn, trên đường đi, nó không ngừng chửi rủa cái tên chết tiệt. Đến cống nó dắt xe vào. ĐÃ thấy hắn đứng lù lù một đống ở cửa, cười cười, nhìn cái mặt điêu không chịu được:- hơn 13’. Tác phong cô cũng nhanh gớm nhỉ.- Anh có điên không.- Không.- Có bị hâm không.- Cũng không.- Thân kinh vẫn ổn định chứ.- Chắc chắn rồi.- Vậy tại sao bắt tôi đến nhà anh vào cái giờ này.- Thế osin để chủ gọi chứ để làm gì mà phải gắt, ha ha. Có 3 ngày thôi, cố chịu đi.- Tôi tưởng rằng anh tốt bụng, vậy mà. …- Tốt bụng á... Cô ăn nhiều dưa bở quá rồi. Vào nấu đồ ăn sáng cho tôi.

Chương 45