“ em chưa về à?” anh đi vào, mắt thoáng qua ý cười “ Anh... hai” cô nhìn anh- người mà cô đã đem lòng yêu, không phải tình yêu giữa anh trai và em gái mà là tình yêu của 1 người con gái dành cho người con trai. Nhưng như vậy thì sao chứ dù cô có yêu anh bao nhiêu đi chăng nữa thì anh vẫn mãi mãi là anh trai của cô. “Ở trường thì phải gọi anh là thầy giáo chứ Lạc Hy Doãn “ Anh cười, vẫn là nụ cười hiền dịu ấm áp đó, nụ cười đã khiến cho trái tim cô lệch nhịp. “ Dạ th..” “ Lạc Âu Thần” Người con gái đứng ở cửa cắt ngang lời cô “ Mạc An Hạ “ khác với nụ cười anh dành cho cô, anh cười đến xán lạn, ánh mắt vụt qua tia ngượng nghịu. “ Chào em! Hy Doãn” An Hạ nhìn cô, dịu dàng cười “ Chào cô! “ “ Cô cần gì sao?” giữ nguyên nụ cười xán lạn anh hỏi “ À đúng rồi! Anh để quên cái này ở phòng giáo viên” An Hạ cười dịu dàng và tiến gần tới anh. “ Cảm ơn cô!” Anh ngại ngùng cười thấy cảnh này cô vội chạy ra ngoài, bỗng đâm vào hắn- Mạc Vọng Thiên- em trai của An Hạ Nghe anh và An Hạ nói chuyện,…

Chương 5

Người Thay ThếTác giả: Bảo Tiểu Vọng“ em chưa về à?” anh đi vào, mắt thoáng qua ý cười “ Anh... hai” cô nhìn anh- người mà cô đã đem lòng yêu, không phải tình yêu giữa anh trai và em gái mà là tình yêu của 1 người con gái dành cho người con trai. Nhưng như vậy thì sao chứ dù cô có yêu anh bao nhiêu đi chăng nữa thì anh vẫn mãi mãi là anh trai của cô. “Ở trường thì phải gọi anh là thầy giáo chứ Lạc Hy Doãn “ Anh cười, vẫn là nụ cười hiền dịu ấm áp đó, nụ cười đã khiến cho trái tim cô lệch nhịp. “ Dạ th..” “ Lạc Âu Thần” Người con gái đứng ở cửa cắt ngang lời cô “ Mạc An Hạ “ khác với nụ cười anh dành cho cô, anh cười đến xán lạn, ánh mắt vụt qua tia ngượng nghịu. “ Chào em! Hy Doãn” An Hạ nhìn cô, dịu dàng cười “ Chào cô! “ “ Cô cần gì sao?” giữ nguyên nụ cười xán lạn anh hỏi “ À đúng rồi! Anh để quên cái này ở phòng giáo viên” An Hạ cười dịu dàng và tiến gần tới anh. “ Cảm ơn cô!” Anh ngại ngùng cười thấy cảnh này cô vội chạy ra ngoài, bỗng đâm vào hắn- Mạc Vọng Thiên- em trai của An Hạ Nghe anh và An Hạ nói chuyện,… Thò đầu vô phòng anh cô hét” Anh hai!!!!!! Dậy nhanh!!!!!!! muộn rồi”ngước khuôn mặt ngái ngủ dậy nhìn cô anh lẩm bẩm “ rồi rồi! hét muốn banh tai”Làm vệ sinh cá nhân rồi anh đi xuống nhà, và anh chợt nhận ra hôm nay chủ nhật muộn cái gì???Nghĩ vậy anh chạy lại chỗ cô” hôm nay chủ nhật làm gì mà muộn hả Doãn Doãn”“ Chứ không phải hôm nay anh dẫn em đi chơi à?” Cô nhìn anh bằng ánh mặt mong chờ.Như nhớ ra cái gì anh vỗ đầu “ Ờ ha! anh hẹn cả An Hạ đó!! xíu em thay quần áo nhanh nha”Nghe anh nói vậy cô bất động trong vài giây, bằng giọng buồn buồn cô từ chối anh” A! em vừa nhớ ra em hẹn đi chơi với Vọng Thiên rồi. Anh đi chơi vui vẻ nha.”Đi với anh thì được gì chứ? Để nhìn anh với An Hạ tình cảm ư?Anh không biết suy nghĩ của cô vẫn cứ cười cười nhìn cô” Có bạn trai là bỏ anh à?”Cô im lặng không đáp.~~~~Anh với An Hạ dạo quanh công viên. Trên môi mỗi người luôn là nụ cười vui vẻ.Cười cười nhìn An Hạ “ An Hạ!”quay sang nhìn anh” hử?”Quay sang nhìn An Hạ, anh nắm lấy tay cô, anh nhìn cô bằng ánh mắt chứa chan bao tình cảm “ An Hạ!!! làm bạn gái anh nhé?”An Hạ ngạc nhiên nhìn anh, cười thẹn thùng “ ừm!”Anh vui lắm. Nụ cười trên môi càng thêm sâu. Anh bế An Hạ lên xoay vòng vòng.An Hạ cười khanh khách nhìn anh mà hét” thả em xuống!!”~~~~Cô đi sang nhà Vọng Thiên với tâm trạng tồi tệ. Vọng Thiên nhìn cô cũng biết là do ai. Một khắc nào đó mắt Vọng Thiên vụt qua tia đau buồn. Hắn kéo cô vào lòng và cúi xuống hôn cô.Cô gục đầu vào vai hắn, khóc “ Tại sao? tớ có gì không tốt? Cậu biết không, hôm qua ảnh mời tớ đi chơi, tớ vui lắm nhưng rồi sao???? Ảnh bảo ảnh đi chơi với An Hạ. Vậy ảnh rủ tớ đi làm gì???? Để nhìn anh với An Hạ tình cảm ư???? hức”Vọng Thiên không nói gì chỉ lẳng lặng ôm cô và để cho cô khóc.Trong căn phòng im lặng chỉ có những tiếng nức nở nghẹn ngào của một cô gái.Khóc chán rồi, cô ngước lên nhìn Vọng Thiên, và chủ động hôn hắn.Hắn luồn tay qua tóc cô, dổi từ thế bị động sang chủ động, nhưng hắn chợt nhận ra người cô muốn hôn không phải hắn mà là anh. Bàn tay hắn buông xuống, để mặc cô hôn hắn.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Vọng cạn ý tưởng rồi._. ahiuhiu

Thò đầu vô phòng anh cô hét” Anh hai!!!!!! Dậy nhanh!!!!!!! muộn rồi”

ngước khuôn mặt ngái ngủ dậy nhìn cô anh lẩm bẩm “ rồi rồi! hét muốn banh tai”

Làm vệ sinh cá nhân rồi anh đi xuống nhà, và anh chợt nhận ra hôm nay chủ nhật muộn cái gì???

Nghĩ vậy anh chạy lại chỗ cô” hôm nay chủ nhật làm gì mà muộn hả Doãn Doãn”

“ Chứ không phải hôm nay anh dẫn em đi chơi à?” Cô nhìn anh bằng ánh mặt mong chờ.

Như nhớ ra cái gì anh vỗ đầu “ Ờ ha! anh hẹn cả An Hạ đó!! xíu em thay quần áo nhanh nha”

Nghe anh nói vậy cô bất động trong vài giây, bằng giọng buồn buồn cô từ chối anh” A! em vừa nhớ ra em hẹn đi chơi với Vọng Thiên rồi. Anh đi chơi vui vẻ nha.”

Đi với anh thì được gì chứ? Để nhìn anh với An Hạ tình cảm ư?

Anh không biết suy nghĩ của cô vẫn cứ cười cười nhìn cô” Có bạn trai là bỏ anh à?”

Cô im lặng không đáp.

~~~~

Anh với An Hạ dạo quanh công viên. Trên môi mỗi người luôn là nụ cười vui vẻ.

Cười cười nhìn An Hạ “ An Hạ!”

quay sang nhìn anh” hử?”

Quay sang nhìn An Hạ, anh nắm lấy tay cô, anh nhìn cô bằng ánh mắt chứa chan bao tình cảm “ An Hạ!!! làm bạn gái anh nhé?”

An Hạ ngạc nhiên nhìn anh, cười thẹn thùng “ ừm!”

Anh vui lắm. Nụ cười trên môi càng thêm sâu. Anh bế An Hạ lên xoay vòng vòng.

An Hạ cười khanh khách nhìn anh mà hét” thả em xuống!!”

~~~~

Cô đi sang nhà Vọng Thiên với tâm trạng tồi tệ. Vọng Thiên nhìn cô cũng biết là do ai. Một khắc nào đó mắt Vọng Thiên vụt qua tia đau buồn. Hắn kéo cô vào lòng và cúi xuống hôn cô.

Cô gục đầu vào vai hắn, khóc “ Tại sao? tớ có gì không tốt? Cậu biết không, hôm qua ảnh mời tớ đi chơi, tớ vui lắm nhưng rồi sao???? Ảnh bảo ảnh đi chơi với An Hạ. Vậy ảnh rủ tớ đi làm gì???? Để nhìn anh với An Hạ tình cảm ư???? hức”

Vọng Thiên không nói gì chỉ lẳng lặng ôm cô và để cho cô khóc.

Trong căn phòng im lặng chỉ có những tiếng nức nở nghẹn ngào của một cô gái.

Khóc chán rồi, cô ngước lên nhìn Vọng Thiên, và chủ động hôn hắn.

Hắn luồn tay qua tóc cô, dổi từ thế bị động sang chủ động, nhưng hắn chợt nhận ra người cô muốn hôn không phải hắn mà là anh. Bàn tay hắn buông xuống, để mặc cô hôn hắn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Vọng cạn ý tưởng rồi._. ahiuhiu

Người Thay ThếTác giả: Bảo Tiểu Vọng“ em chưa về à?” anh đi vào, mắt thoáng qua ý cười “ Anh... hai” cô nhìn anh- người mà cô đã đem lòng yêu, không phải tình yêu giữa anh trai và em gái mà là tình yêu của 1 người con gái dành cho người con trai. Nhưng như vậy thì sao chứ dù cô có yêu anh bao nhiêu đi chăng nữa thì anh vẫn mãi mãi là anh trai của cô. “Ở trường thì phải gọi anh là thầy giáo chứ Lạc Hy Doãn “ Anh cười, vẫn là nụ cười hiền dịu ấm áp đó, nụ cười đã khiến cho trái tim cô lệch nhịp. “ Dạ th..” “ Lạc Âu Thần” Người con gái đứng ở cửa cắt ngang lời cô “ Mạc An Hạ “ khác với nụ cười anh dành cho cô, anh cười đến xán lạn, ánh mắt vụt qua tia ngượng nghịu. “ Chào em! Hy Doãn” An Hạ nhìn cô, dịu dàng cười “ Chào cô! “ “ Cô cần gì sao?” giữ nguyên nụ cười xán lạn anh hỏi “ À đúng rồi! Anh để quên cái này ở phòng giáo viên” An Hạ cười dịu dàng và tiến gần tới anh. “ Cảm ơn cô!” Anh ngại ngùng cười thấy cảnh này cô vội chạy ra ngoài, bỗng đâm vào hắn- Mạc Vọng Thiên- em trai của An Hạ Nghe anh và An Hạ nói chuyện,… Thò đầu vô phòng anh cô hét” Anh hai!!!!!! Dậy nhanh!!!!!!! muộn rồi”ngước khuôn mặt ngái ngủ dậy nhìn cô anh lẩm bẩm “ rồi rồi! hét muốn banh tai”Làm vệ sinh cá nhân rồi anh đi xuống nhà, và anh chợt nhận ra hôm nay chủ nhật muộn cái gì???Nghĩ vậy anh chạy lại chỗ cô” hôm nay chủ nhật làm gì mà muộn hả Doãn Doãn”“ Chứ không phải hôm nay anh dẫn em đi chơi à?” Cô nhìn anh bằng ánh mặt mong chờ.Như nhớ ra cái gì anh vỗ đầu “ Ờ ha! anh hẹn cả An Hạ đó!! xíu em thay quần áo nhanh nha”Nghe anh nói vậy cô bất động trong vài giây, bằng giọng buồn buồn cô từ chối anh” A! em vừa nhớ ra em hẹn đi chơi với Vọng Thiên rồi. Anh đi chơi vui vẻ nha.”Đi với anh thì được gì chứ? Để nhìn anh với An Hạ tình cảm ư?Anh không biết suy nghĩ của cô vẫn cứ cười cười nhìn cô” Có bạn trai là bỏ anh à?”Cô im lặng không đáp.~~~~Anh với An Hạ dạo quanh công viên. Trên môi mỗi người luôn là nụ cười vui vẻ.Cười cười nhìn An Hạ “ An Hạ!”quay sang nhìn anh” hử?”Quay sang nhìn An Hạ, anh nắm lấy tay cô, anh nhìn cô bằng ánh mắt chứa chan bao tình cảm “ An Hạ!!! làm bạn gái anh nhé?”An Hạ ngạc nhiên nhìn anh, cười thẹn thùng “ ừm!”Anh vui lắm. Nụ cười trên môi càng thêm sâu. Anh bế An Hạ lên xoay vòng vòng.An Hạ cười khanh khách nhìn anh mà hét” thả em xuống!!”~~~~Cô đi sang nhà Vọng Thiên với tâm trạng tồi tệ. Vọng Thiên nhìn cô cũng biết là do ai. Một khắc nào đó mắt Vọng Thiên vụt qua tia đau buồn. Hắn kéo cô vào lòng và cúi xuống hôn cô.Cô gục đầu vào vai hắn, khóc “ Tại sao? tớ có gì không tốt? Cậu biết không, hôm qua ảnh mời tớ đi chơi, tớ vui lắm nhưng rồi sao???? Ảnh bảo ảnh đi chơi với An Hạ. Vậy ảnh rủ tớ đi làm gì???? Để nhìn anh với An Hạ tình cảm ư???? hức”Vọng Thiên không nói gì chỉ lẳng lặng ôm cô và để cho cô khóc.Trong căn phòng im lặng chỉ có những tiếng nức nở nghẹn ngào của một cô gái.Khóc chán rồi, cô ngước lên nhìn Vọng Thiên, và chủ động hôn hắn.Hắn luồn tay qua tóc cô, dổi từ thế bị động sang chủ động, nhưng hắn chợt nhận ra người cô muốn hôn không phải hắn mà là anh. Bàn tay hắn buông xuống, để mặc cô hôn hắn.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Vọng cạn ý tưởng rồi._. ahiuhiu

Chương 5