Người ta thường nói khi quá kinh ngạc, đầu óc con người sẽ trở nên trống rỗng, nhưng thật ra không phải như vậy, chẳng qua chỉ là mọi suy nghĩ đều chững lại mà thôi. Những lời vừa nghe, rồi những tình huống hiện tại, cứ đông cứng trong đầu anh. "Tsugumi, em có nghe không thế?" Shinji lo lắng nhìn Tsugumi đang trơ ra như hòn đá ven đường. Bộ sofa hai người đang ngồi mới mua vào mùa thu năm ngoái. Tuy giá thành vượt quá mức chi tiêu cho phép, nhưng Shinji cứ khăng khăng đòi mua , với lý do đồ tốt có thể dùng được lâu. Từ bấy đến nay chưa đầy nửa năm, vậy mà nói chia tay là chia tay ngay được. "Tại sao?" Cuối cùng Tsugumi chỉ thốt ra được câu hỏi đó. "Vì anh muốn có con." Tsugumi chớp chớp mắt. Động tác này như nhấn nút khởi động, khiến dòng suy nghĩ đang trì trệ của anh hoạt động trở lại. Nhưng trong dòng chảy hỗn loạn ấy, bất kể anh cố dặn bản thân phải hết sức bình tĩnh thế nào cũng đều vô tác dụng. Tsugumi hoang mang nhìn quanh, nhưng chẳng thứ gì có thể cứu vớt anh lúc này. Người…
Chương 30
Ngủ Ngon, Hẹn Mai NhéTác giả: Nagira YuuTruyện Đam MỹNgười ta thường nói khi quá kinh ngạc, đầu óc con người sẽ trở nên trống rỗng, nhưng thật ra không phải như vậy, chẳng qua chỉ là mọi suy nghĩ đều chững lại mà thôi. Những lời vừa nghe, rồi những tình huống hiện tại, cứ đông cứng trong đầu anh. "Tsugumi, em có nghe không thế?" Shinji lo lắng nhìn Tsugumi đang trơ ra như hòn đá ven đường. Bộ sofa hai người đang ngồi mới mua vào mùa thu năm ngoái. Tuy giá thành vượt quá mức chi tiêu cho phép, nhưng Shinji cứ khăng khăng đòi mua , với lý do đồ tốt có thể dùng được lâu. Từ bấy đến nay chưa đầy nửa năm, vậy mà nói chia tay là chia tay ngay được. "Tại sao?" Cuối cùng Tsugumi chỉ thốt ra được câu hỏi đó. "Vì anh muốn có con." Tsugumi chớp chớp mắt. Động tác này như nhấn nút khởi động, khiến dòng suy nghĩ đang trì trệ của anh hoạt động trở lại. Nhưng trong dòng chảy hỗn loạn ấy, bất kể anh cố dặn bản thân phải hết sức bình tĩnh thế nào cũng đều vô tác dụng. Tsugumi hoang mang nhìn quanh, nhưng chẳng thứ gì có thể cứu vớt anh lúc này. Người… Sakutaro vẫn cúi đầu, không nói lời nào.Cậu ấy đang nghĩ gì vậy? Tự dưng cậu ấy làm sao thế?Tuy vô cùng bận lòng nhưung anh lại không thể mở miệng ra hỏi được. Nếu là chuyện có thể nói thì chắc Sakutaro đã nói rồi. Mà anh chẳng giúp được bao nhiêu, ngoài việc ngồi xổm xuống núp dưới bóng giàn dưa chuột và cầm tay cậu. Tsugumi cảm thấy bản thân thật vô dụng.“Hai người quen nhau rồi à?’’Chợt có một giọng nói quen thuộc vọng đến từ sau lưng hai người. Là giọng nói của Elly.‘‘Lại thêm một bóng nữa hả ?’’Câu nói không suy nghĩ của cậu nhóc cùng lời phê bình ‘‘Ichiro, hỗn quá!’’ của ông bố Kanan vang lên trong đầu anh.‘‘Trong chung cư cho phép yêu đương chứ.’’‘‘Tình yêu trong bán kính một mét quá chật hẹp.”“Chật thì càng sâu sắc chứ sao.”Seto với Nira thì thầm bàn tán.Bối rối quay đầu lại thì thấy mọi người trong Maison Areno đều đang lom khom nhìn họ, Sakutaro và Tsugumi buông phắt tay nhau ra. Thấy thế mọi nguuwòi cùng chế giễu.“Ai da, hai người này trông thân mật quá đi, thật đáng ghét!”Hai mắt Elly lấp lánh. Cậu thích nhất là những chuyện như thế này.“Không phải như cậu nghĩ đâu mà.”“Nhưng tay cũng đã nắm rồi mà. Đàn ông bình thường ai lại đi nắm tay nhau chứ.”Elly nghiêng đầu. Ở đằng sau, Seto cùng Nita bàn tán *Này, năm tay nhau đi*, *Không nắm*. “Bố với em cũng năm tay nhau đấy” Ichiro ý kiến, và ông bố Kanan thong thả đáp “Chuyện này khác con à.”“Mọi người đi xa quá rồi đó.”Phong cảnh hỗn loạn, Tsugumi thừ người ra.Khách quan mà nói, cậu thanh niên có cả ngoại hình lẫn tính cách tốt như Sakutaro sẽ nên cơm cháo gì với một người đàn ông trung niên 35 tuổi đã bước sang dốc bên kia của cuộc đời như anh. Trước khi nắm tay, Sakutaro đã nói là không phải yêu đương rồi mà. Không có cách gì để mọi người thôi đi thì thuận theo họ chắc cũng khoong sao.“A, tuyệt quá! Qủa dưa chuột này hình trái tim.”Elly đã chú ý tới quả dưa chuột trong tay Tsugumi.“Uhm. Tôi cũng nghĩ Elly sẽ thích.”“Thích chứ. Nhưng dễ thương như vậy mà ăn mất thì phí lắm.”“Cậu nói vậy thôi nhưng vẫn lấy làm mồi nhậu nhai rôm rốp cho mà xem.”Seto thì cười hi hi, còn Nira thì im lặng gật đầu.
Sakutaro vẫn cúi đầu, không nói lời nào.
Cậu ấy đang nghĩ gì vậy? Tự dưng cậu ấy làm sao thế?
Tuy vô cùng bận lòng nhưung anh lại không thể mở miệng ra hỏi được. Nếu là chuyện có thể nói thì chắc Sakutaro đã nói rồi. Mà anh chẳng giúp được bao nhiêu, ngoài việc ngồi xổm xuống núp dưới bóng giàn dưa chuột và cầm tay cậu. Tsugumi cảm thấy bản thân thật vô dụng.
“Hai người quen nhau rồi à?’’
Chợt có một giọng nói quen thuộc vọng đến từ sau lưng hai người. Là giọng nói của Elly.
‘‘Lại thêm một bóng nữa hả ?’’
Câu nói không suy nghĩ của cậu nhóc cùng lời phê bình ‘‘Ichiro, hỗn quá!’’ của ông bố Kanan vang lên trong đầu anh.
‘‘Trong chung cư cho phép yêu đương chứ.’’
‘‘Tình yêu trong bán kính một mét quá chật hẹp.”
“Chật thì càng sâu sắc chứ sao.”
Seto với Nira thì thầm bàn tán.
Bối rối quay đầu lại thì thấy mọi người trong Maison Areno đều đang lom khom nhìn họ, Sakutaro và Tsugumi buông phắt tay nhau ra. Thấy thế mọi nguuwòi cùng chế giễu.
“Ai da, hai người này trông thân mật quá đi, thật đáng ghét!”
Hai mắt Elly lấp lánh. Cậu thích nhất là những chuyện như thế này.
“Không phải như cậu nghĩ đâu mà.”
“Nhưng tay cũng đã nắm rồi mà. Đàn ông bình thường ai lại đi nắm tay nhau chứ.”
Elly nghiêng đầu. Ở đằng sau, Seto cùng Nita bàn tán *Này, năm tay nhau đi*, *Không nắm*. “Bố với em cũng năm tay nhau đấy” Ichiro ý kiến, và ông bố Kanan thong thả đáp “Chuyện này khác con à.”
“Mọi người đi xa quá rồi đó.”
Phong cảnh hỗn loạn, Tsugumi thừ người ra.
Khách quan mà nói, cậu thanh niên có cả ngoại hình lẫn tính cách tốt như Sakutaro sẽ nên cơm cháo gì với một người đàn ông trung niên 35 tuổi đã bước sang dốc bên kia của cuộc đời như anh. Trước khi nắm tay, Sakutaro đã nói là không phải yêu đương rồi mà. Không có cách gì để mọi người thôi đi thì thuận theo họ chắc cũng khoong sao.
“A, tuyệt quá! Qủa dưa chuột này hình trái tim.”
Elly đã chú ý tới quả dưa chuột trong tay Tsugumi.
“Uhm. Tôi cũng nghĩ Elly sẽ thích.”
“Thích chứ. Nhưng dễ thương như vậy mà ăn mất thì phí lắm.”
“Cậu nói vậy thôi nhưng vẫn lấy làm mồi nhậu nhai rôm rốp cho mà xem.”
Seto thì cười hi hi, còn Nira thì im lặng gật đầu.
Ngủ Ngon, Hẹn Mai NhéTác giả: Nagira YuuTruyện Đam MỹNgười ta thường nói khi quá kinh ngạc, đầu óc con người sẽ trở nên trống rỗng, nhưng thật ra không phải như vậy, chẳng qua chỉ là mọi suy nghĩ đều chững lại mà thôi. Những lời vừa nghe, rồi những tình huống hiện tại, cứ đông cứng trong đầu anh. "Tsugumi, em có nghe không thế?" Shinji lo lắng nhìn Tsugumi đang trơ ra như hòn đá ven đường. Bộ sofa hai người đang ngồi mới mua vào mùa thu năm ngoái. Tuy giá thành vượt quá mức chi tiêu cho phép, nhưng Shinji cứ khăng khăng đòi mua , với lý do đồ tốt có thể dùng được lâu. Từ bấy đến nay chưa đầy nửa năm, vậy mà nói chia tay là chia tay ngay được. "Tại sao?" Cuối cùng Tsugumi chỉ thốt ra được câu hỏi đó. "Vì anh muốn có con." Tsugumi chớp chớp mắt. Động tác này như nhấn nút khởi động, khiến dòng suy nghĩ đang trì trệ của anh hoạt động trở lại. Nhưng trong dòng chảy hỗn loạn ấy, bất kể anh cố dặn bản thân phải hết sức bình tĩnh thế nào cũng đều vô tác dụng. Tsugumi hoang mang nhìn quanh, nhưng chẳng thứ gì có thể cứu vớt anh lúc này. Người… Sakutaro vẫn cúi đầu, không nói lời nào.Cậu ấy đang nghĩ gì vậy? Tự dưng cậu ấy làm sao thế?Tuy vô cùng bận lòng nhưung anh lại không thể mở miệng ra hỏi được. Nếu là chuyện có thể nói thì chắc Sakutaro đã nói rồi. Mà anh chẳng giúp được bao nhiêu, ngoài việc ngồi xổm xuống núp dưới bóng giàn dưa chuột và cầm tay cậu. Tsugumi cảm thấy bản thân thật vô dụng.“Hai người quen nhau rồi à?’’Chợt có một giọng nói quen thuộc vọng đến từ sau lưng hai người. Là giọng nói của Elly.‘‘Lại thêm một bóng nữa hả ?’’Câu nói không suy nghĩ của cậu nhóc cùng lời phê bình ‘‘Ichiro, hỗn quá!’’ của ông bố Kanan vang lên trong đầu anh.‘‘Trong chung cư cho phép yêu đương chứ.’’‘‘Tình yêu trong bán kính một mét quá chật hẹp.”“Chật thì càng sâu sắc chứ sao.”Seto với Nira thì thầm bàn tán.Bối rối quay đầu lại thì thấy mọi người trong Maison Areno đều đang lom khom nhìn họ, Sakutaro và Tsugumi buông phắt tay nhau ra. Thấy thế mọi nguuwòi cùng chế giễu.“Ai da, hai người này trông thân mật quá đi, thật đáng ghét!”Hai mắt Elly lấp lánh. Cậu thích nhất là những chuyện như thế này.“Không phải như cậu nghĩ đâu mà.”“Nhưng tay cũng đã nắm rồi mà. Đàn ông bình thường ai lại đi nắm tay nhau chứ.”Elly nghiêng đầu. Ở đằng sau, Seto cùng Nita bàn tán *Này, năm tay nhau đi*, *Không nắm*. “Bố với em cũng năm tay nhau đấy” Ichiro ý kiến, và ông bố Kanan thong thả đáp “Chuyện này khác con à.”“Mọi người đi xa quá rồi đó.”Phong cảnh hỗn loạn, Tsugumi thừ người ra.Khách quan mà nói, cậu thanh niên có cả ngoại hình lẫn tính cách tốt như Sakutaro sẽ nên cơm cháo gì với một người đàn ông trung niên 35 tuổi đã bước sang dốc bên kia của cuộc đời như anh. Trước khi nắm tay, Sakutaro đã nói là không phải yêu đương rồi mà. Không có cách gì để mọi người thôi đi thì thuận theo họ chắc cũng khoong sao.“A, tuyệt quá! Qủa dưa chuột này hình trái tim.”Elly đã chú ý tới quả dưa chuột trong tay Tsugumi.“Uhm. Tôi cũng nghĩ Elly sẽ thích.”“Thích chứ. Nhưng dễ thương như vậy mà ăn mất thì phí lắm.”“Cậu nói vậy thôi nhưng vẫn lấy làm mồi nhậu nhai rôm rốp cho mà xem.”Seto thì cười hi hi, còn Nira thì im lặng gật đầu.