Nàng,kiếp này là tiểu thư dòng chính của nhà Lục gia,Lục Thiểu Thiên đang ở trong khu rừng rậm Lạc Nguyệt bực bội gặm đùi gà nướng (híc...thật ra tỷ gọi đó là gà vì tỷ nhìn con Chu Tước cấp 8 đỉnh phong giống gà ở hiện đại thế nên...)còn nguyên nhân Thiểu Thiên bực bội thì đọc sẽ rõ. Ba ngày trước: Ầm!!!ui da! Một vật thể lạ lao xuống rừng Lạc Nguyệt, chính xác hơn là một con người.Phạm vi cách chỗ cô rơi xuống một trăm trượng đều không một sinh vật nào có thể sống sót.(em lạy tỷ+-+).Đôi thủy mâu mở ra,linh đông nhìn xung quanh,ngó nghiêng một thôi một hồi,bất chợt cô ngẩng đầu lên trời ai oán than: Lão thiên gia!! Ta hận chết ngươi a!! Cư nhiên cho ta xuyên không lúc này a. Cách ta chết cũng rất cẩu huyết,xuyên cũng đc nhưng ko thể sớm hay muộn một chút đc sao!? Lão nương cũng sắp nhận lương a,mẹ kiếp!! Hắc dịch, đã thế xuyên vào bằng lý do củ chuối. Lại còn đến 1 nơi củ hành, héo quen Bt ai. Chết tiệt, lão thiên gia ta bạo cúc hoa nhà ông!!

Chương 14: Nha đầu thú vị!!

Hoàng Thượng!! Sói Già Đến Đây!!Tác giả: Huyết Nguyệt BăngNàng,kiếp này là tiểu thư dòng chính của nhà Lục gia,Lục Thiểu Thiên đang ở trong khu rừng rậm Lạc Nguyệt bực bội gặm đùi gà nướng (híc...thật ra tỷ gọi đó là gà vì tỷ nhìn con Chu Tước cấp 8 đỉnh phong giống gà ở hiện đại thế nên...)còn nguyên nhân Thiểu Thiên bực bội thì đọc sẽ rõ. Ba ngày trước: Ầm!!!ui da! Một vật thể lạ lao xuống rừng Lạc Nguyệt, chính xác hơn là một con người.Phạm vi cách chỗ cô rơi xuống một trăm trượng đều không một sinh vật nào có thể sống sót.(em lạy tỷ+-+).Đôi thủy mâu mở ra,linh đông nhìn xung quanh,ngó nghiêng một thôi một hồi,bất chợt cô ngẩng đầu lên trời ai oán than: Lão thiên gia!! Ta hận chết ngươi a!! Cư nhiên cho ta xuyên không lúc này a. Cách ta chết cũng rất cẩu huyết,xuyên cũng đc nhưng ko thể sớm hay muộn một chút đc sao!? Lão nương cũng sắp nhận lương a,mẹ kiếp!! Hắc dịch, đã thế xuyên vào bằng lý do củ chuối. Lại còn đến 1 nơi củ hành, héo quen Bt ai. Chết tiệt, lão thiên gia ta bạo cúc hoa nhà ông!! Vị vương gia ngốc nào đó của chúng ta đang lo xa mà rầu đã ko để ý đến tình cảnh hiện tại của hoàng huynh mình,một lần nữa vị hoàng thượng cao cao tại thượng của chúng ta lại ăn thêm một thùng "bơ". Quay trở lại với hai vị nữ hiệp ngu ngốc chuẩn bị "lọt tròng" kia và một vị tiểu hoàng đế đang thơ thẩn ngắm "vợ tương lai" của mình. Khả Di sau khi "khó khăn" vượt qua bài giảng kinh của tiểu Nhu Nhu yêu quái à nhầm "yêu quý" thì rất "nhẹ nhàng" hỏi lại một tràng dài "đáp lễ" đến mức cả tửu lâu thầm tiếc thương cho thanh quản nhỏ bé của ai kia và một lần nữa thầm rút ra một chân lý đời đời ko sai " đừng nhìn mặt mà bắt hình dong". Lúc mới gặp mọi ng ko khỏi ngẩn ngơ vì sắc đẹp và khí chất thanh lãnh trong trẻo phát ra từ phía cô, vì chuyện đó mà ai kia phải đỏ mắt vì hờn ghen,hắn tức điên lên ấy chứ ko phải đùa. Khí lạnh còn tràn ra khỏi nhã gian khiến mọi ng phải rùng mình thức tỉnh nên mới có cảnh này đây. Bây giờ thì "hai cái máy nói" ngừng hoạt động rồi thì kịch hay cũng hết mọi ng dần tản đi, trả lại không khí yên tĩnh,trầm lặng của hoàng hôn mộng mơ và ấm áp.Nhưng Khả Di chợt nhìn lên khung cửa của Lam gian trên đầu,đó là chỗ ngồi đẹp nhất của Kim Bảo Lâu,ko phải cứ có tiền là có thể vào nhã gian ấy. Đón lấy ánh mắt sắc lẹm mang theo nghi ngờ và đề phòng là một đôi hắc mâu trong suốt sâu thẳm đến kỳ lạ của nam nhân mặc tử y ánh hoàng hôn đã phản chiếu vào gương mặt hại nc hại dân làm nó thêm phần tà mị,yêu dã. Đôi mắt trừng lớn, Khả Di ko thể tin đc,hắn...hắn...hắn ko phải đã bị điểm huyệt ở trong hồ nc nóng rùi sao!? Sao hắn lại xuất hiện ở đây đc!? Cô điểm huyệt thì cũng phải đến hai canh giờ thì ng thường mới giải đc tất nhiên là có võ công cao thâm rùi. Sao tên b**n th** này lại có thể giải đc trong một khắc chứ!? Ăn đờ li vơ bồ!!!! Nhìn "con tắc kè cảm xúc" ở dưới mà hắn muốn bật cười,sao cô luôn làm hắn thấy thú vị đến mức như thế này nhỉ!? Hắn đc thấy rất nhiều bộ mặt của cô và hắn muốn thấy nhiều hơn nữa. Hắn trong phút chốc muốn...muốn đem cô về bên mình, khoá chặt lại và đặt trong tầm mắt để mỗi ngày đều đc nhìn thấy khuôn mặt cô,biểu cảm thú vị của cô(tg: ảnh bắt đầu biết khẳng định chủ quyền rùi)Nghĩ đến đây hắn chợt giật mình,hắn thật hoảng khi vừa nhĩ đến đây,may mà chỉ có trời biết,đất biết và hắn biết mà thui(tg:à còn tui nữa)Khả Di thấy hắn ngẩn ng thì quay đi,thầm nghĩ b**n th** thì thần kinh cũng ko ổn!!!

Vị vương gia ngốc nào đó của chúng ta đang lo xa mà rầu đã ko để ý đến tình cảnh hiện tại của hoàng huynh mình,một lần nữa vị hoàng thượng cao cao tại thượng của chúng ta lại ăn thêm một thùng "bơ". Quay trở lại với hai vị nữ hiệp ngu ngốc chuẩn bị "lọt tròng" kia và một vị tiểu hoàng đế đang thơ thẩn ngắm "vợ tương lai" của mình. Khả Di sau khi "khó khăn" vượt qua bài giảng kinh của tiểu Nhu Nhu yêu quái à nhầm "yêu quý" thì rất "nhẹ nhàng" hỏi lại một tràng dài "đáp lễ" đến mức cả tửu lâu thầm tiếc thương cho thanh quản nhỏ bé của ai kia và một lần nữa thầm rút ra một chân lý đời đời ko sai " đừng nhìn mặt mà bắt hình dong". Lúc mới gặp mọi ng ko khỏi ngẩn ngơ vì sắc đẹp và khí chất thanh lãnh trong trẻo phát ra từ phía cô, vì chuyện đó mà ai kia phải đỏ mắt vì hờn ghen,hắn tức điên lên ấy chứ ko phải đùa. Khí lạnh còn tràn ra khỏi nhã gian khiến mọi ng phải rùng mình thức tỉnh nên mới có cảnh này đây. Bây giờ thì "hai cái máy nói" ngừng hoạt động rồi thì kịch hay cũng hết mọi ng dần tản đi, trả lại không khí yên tĩnh,trầm lặng của hoàng hôn mộng mơ và ấm áp.

Nhưng Khả Di chợt nhìn lên khung cửa của Lam gian trên đầu,đó là chỗ ngồi đẹp nhất của Kim Bảo Lâu,ko phải cứ có tiền là có thể vào nhã gian ấy. Đón lấy ánh mắt sắc lẹm mang theo nghi ngờ và đề phòng là một đôi hắc mâu trong suốt sâu thẳm đến kỳ lạ của nam nhân mặc tử y ánh hoàng hôn đã phản chiếu vào gương mặt hại nc hại dân làm nó thêm phần tà mị,yêu dã. Đôi mắt trừng lớn, Khả Di ko thể tin đc,hắn...hắn...hắn ko phải đã bị điểm huyệt ở trong hồ nc nóng rùi sao!? Sao hắn lại xuất hiện ở đây đc!? Cô điểm huyệt thì cũng phải đến hai canh giờ thì ng thường mới giải đc tất nhiên là có võ công cao thâm rùi. Sao tên b**n th** này lại có thể giải đc trong một khắc chứ!? Ăn đờ li vơ bồ!!!! Nhìn "con tắc kè cảm xúc" ở dưới mà hắn muốn bật cười,sao cô luôn làm hắn thấy thú vị đến mức như thế này nhỉ!? Hắn đc thấy rất nhiều bộ mặt của cô và hắn muốn thấy nhiều hơn nữa. Hắn trong phút chốc muốn...muốn đem cô về bên mình, khoá chặt lại và đặt trong tầm mắt để mỗi ngày đều đc nhìn thấy khuôn mặt cô,biểu cảm thú vị của cô(tg: ảnh bắt đầu biết khẳng định chủ quyền rùi)

Nghĩ đến đây hắn chợt giật mình,hắn thật hoảng khi vừa nhĩ đến đây,may mà chỉ có trời biết,đất biết và hắn biết mà thui(tg:à còn tui nữa)

Khả Di thấy hắn ngẩn ng thì quay đi,thầm nghĩ b**n th** thì thần kinh cũng ko ổn!!!

Hoàng Thượng!! Sói Già Đến Đây!!Tác giả: Huyết Nguyệt BăngNàng,kiếp này là tiểu thư dòng chính của nhà Lục gia,Lục Thiểu Thiên đang ở trong khu rừng rậm Lạc Nguyệt bực bội gặm đùi gà nướng (híc...thật ra tỷ gọi đó là gà vì tỷ nhìn con Chu Tước cấp 8 đỉnh phong giống gà ở hiện đại thế nên...)còn nguyên nhân Thiểu Thiên bực bội thì đọc sẽ rõ. Ba ngày trước: Ầm!!!ui da! Một vật thể lạ lao xuống rừng Lạc Nguyệt, chính xác hơn là một con người.Phạm vi cách chỗ cô rơi xuống một trăm trượng đều không một sinh vật nào có thể sống sót.(em lạy tỷ+-+).Đôi thủy mâu mở ra,linh đông nhìn xung quanh,ngó nghiêng một thôi một hồi,bất chợt cô ngẩng đầu lên trời ai oán than: Lão thiên gia!! Ta hận chết ngươi a!! Cư nhiên cho ta xuyên không lúc này a. Cách ta chết cũng rất cẩu huyết,xuyên cũng đc nhưng ko thể sớm hay muộn một chút đc sao!? Lão nương cũng sắp nhận lương a,mẹ kiếp!! Hắc dịch, đã thế xuyên vào bằng lý do củ chuối. Lại còn đến 1 nơi củ hành, héo quen Bt ai. Chết tiệt, lão thiên gia ta bạo cúc hoa nhà ông!! Vị vương gia ngốc nào đó của chúng ta đang lo xa mà rầu đã ko để ý đến tình cảnh hiện tại của hoàng huynh mình,một lần nữa vị hoàng thượng cao cao tại thượng của chúng ta lại ăn thêm một thùng "bơ". Quay trở lại với hai vị nữ hiệp ngu ngốc chuẩn bị "lọt tròng" kia và một vị tiểu hoàng đế đang thơ thẩn ngắm "vợ tương lai" của mình. Khả Di sau khi "khó khăn" vượt qua bài giảng kinh của tiểu Nhu Nhu yêu quái à nhầm "yêu quý" thì rất "nhẹ nhàng" hỏi lại một tràng dài "đáp lễ" đến mức cả tửu lâu thầm tiếc thương cho thanh quản nhỏ bé của ai kia và một lần nữa thầm rút ra một chân lý đời đời ko sai " đừng nhìn mặt mà bắt hình dong". Lúc mới gặp mọi ng ko khỏi ngẩn ngơ vì sắc đẹp và khí chất thanh lãnh trong trẻo phát ra từ phía cô, vì chuyện đó mà ai kia phải đỏ mắt vì hờn ghen,hắn tức điên lên ấy chứ ko phải đùa. Khí lạnh còn tràn ra khỏi nhã gian khiến mọi ng phải rùng mình thức tỉnh nên mới có cảnh này đây. Bây giờ thì "hai cái máy nói" ngừng hoạt động rồi thì kịch hay cũng hết mọi ng dần tản đi, trả lại không khí yên tĩnh,trầm lặng của hoàng hôn mộng mơ và ấm áp.Nhưng Khả Di chợt nhìn lên khung cửa của Lam gian trên đầu,đó là chỗ ngồi đẹp nhất của Kim Bảo Lâu,ko phải cứ có tiền là có thể vào nhã gian ấy. Đón lấy ánh mắt sắc lẹm mang theo nghi ngờ và đề phòng là một đôi hắc mâu trong suốt sâu thẳm đến kỳ lạ của nam nhân mặc tử y ánh hoàng hôn đã phản chiếu vào gương mặt hại nc hại dân làm nó thêm phần tà mị,yêu dã. Đôi mắt trừng lớn, Khả Di ko thể tin đc,hắn...hắn...hắn ko phải đã bị điểm huyệt ở trong hồ nc nóng rùi sao!? Sao hắn lại xuất hiện ở đây đc!? Cô điểm huyệt thì cũng phải đến hai canh giờ thì ng thường mới giải đc tất nhiên là có võ công cao thâm rùi. Sao tên b**n th** này lại có thể giải đc trong một khắc chứ!? Ăn đờ li vơ bồ!!!! Nhìn "con tắc kè cảm xúc" ở dưới mà hắn muốn bật cười,sao cô luôn làm hắn thấy thú vị đến mức như thế này nhỉ!? Hắn đc thấy rất nhiều bộ mặt của cô và hắn muốn thấy nhiều hơn nữa. Hắn trong phút chốc muốn...muốn đem cô về bên mình, khoá chặt lại và đặt trong tầm mắt để mỗi ngày đều đc nhìn thấy khuôn mặt cô,biểu cảm thú vị của cô(tg: ảnh bắt đầu biết khẳng định chủ quyền rùi)Nghĩ đến đây hắn chợt giật mình,hắn thật hoảng khi vừa nhĩ đến đây,may mà chỉ có trời biết,đất biết và hắn biết mà thui(tg:à còn tui nữa)Khả Di thấy hắn ngẩn ng thì quay đi,thầm nghĩ b**n th** thì thần kinh cũng ko ổn!!!

Chương 14: Nha đầu thú vị!!