Tác giả:

GTNV chính: Hoàng Thảo Vy Triệu Văn Vũ Hạ Trung Quân Nguyễn Anh Tú Và nhiều nhân vật khác sẽ xuất hiện ở các chương tiếp theo. ------- Chương 1 Hai năm thấm thoát trôi qua, giờ đây cô đã cầm tờ giấy tốt nghiệp trên tay. Cô là một thiên sứ piano. Năm đó, ngày anh và cô đính hôn một buổi lễ đính hôn không hoàn hảo. Người bố mà cô từng yêu thương dù chỉ vỏn vẹn 5 năm trời đã ra đi. Bố của cô vì đỡ đạn cho cô mà chết, hôm đó tình cảnh diễn ra hỗn loạn. ----- "Elen à! Bố yêu con nhiều lắm, và cả mẹ con nữa...." Những câu nói của người đàn ông sắp sửa 50 tuổi. Người đàn ông bị viên đạn xuyên qua người, đành chút hết hơi thở cuối cùng để nói ra câu nói mà bấy lâu nay ấp ủ. "Vậy.... tại sao ba bỏ con với mẹ...." Cô ngồi dưới đất, nước mắt đầm đìa làm nhòe hết phấn trang điểm. Bộ váy trắng bị nhuốm đỏ bởi máu tươi. "Ba... ba... xin lỗi..... hự..." Vừa nói xong, người đàn ông đó hộc máu trên khóe môi, hai mắt nhắm lại. ----- Ngày hôm đó tưởng rằng là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời cô vậy mà…

Chương 10

Thiên Sứ Âm Nhạc 2Tác giả: Thảo VyGTNV chính: Hoàng Thảo Vy Triệu Văn Vũ Hạ Trung Quân Nguyễn Anh Tú Và nhiều nhân vật khác sẽ xuất hiện ở các chương tiếp theo. ------- Chương 1 Hai năm thấm thoát trôi qua, giờ đây cô đã cầm tờ giấy tốt nghiệp trên tay. Cô là một thiên sứ piano. Năm đó, ngày anh và cô đính hôn một buổi lễ đính hôn không hoàn hảo. Người bố mà cô từng yêu thương dù chỉ vỏn vẹn 5 năm trời đã ra đi. Bố của cô vì đỡ đạn cho cô mà chết, hôm đó tình cảnh diễn ra hỗn loạn. ----- "Elen à! Bố yêu con nhiều lắm, và cả mẹ con nữa...." Những câu nói của người đàn ông sắp sửa 50 tuổi. Người đàn ông bị viên đạn xuyên qua người, đành chút hết hơi thở cuối cùng để nói ra câu nói mà bấy lâu nay ấp ủ. "Vậy.... tại sao ba bỏ con với mẹ...." Cô ngồi dưới đất, nước mắt đầm đìa làm nhòe hết phấn trang điểm. Bộ váy trắng bị nhuốm đỏ bởi máu tươi. "Ba... ba... xin lỗi..... hự..." Vừa nói xong, người đàn ông đó hộc máu trên khóe môi, hai mắt nhắm lại. ----- Ngày hôm đó tưởng rằng là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời cô vậy mà… "Anh đưa em sang Mỹ để chữa trị bệnh nhé!"------4 năm sau. -Harvard University-"Vy Vy tôi thích bạn!"Một chàng trai với mái tóc màu vàng, cao dáo, xem chừng có vẻ là con nhà có giáo dục. Hắn ta cầm bó hoa hồng trên tay, quỳ xuống dưới sân trường với hàng loạt ánh mắt mong đợi của những con người ở đó. Trong tình huống này nên nhận hay là 36 kế chuần là thượng sách. Cứu tôi với a~Trong 4 năm này thật sự là rất khổ cực, mặc dù có Văn Vũ và Trung Quân ở bên cạnh. Mắt của cô cũng được chuyên Viên tinh tế nhất, các bác sĩ hạng chuẩn thế giới về cbuwax cho bì đây là trường hợp đặc biệt. "Vy vy chúng ta về thôi!"Vũ lái xe chặn trước cổng trường, to tiếng thân mật để cbo mọi người biết là Vy Vy là của anh. Không thằng nào được mang Vy Vy đi. "Vâng!"Bỏ qua ánh mắt của mọi người đi, cô ghé xuống tai của cậu bạn đó. "Cảm ơn cậu nhé! Nhưng người yêu của tôi đang đợi tôi trở về"Thiên sứ nở một nụ cười thanh thoát, mọi người ở trường này đều rất quý cô. Không phải vì nhà giàu, cũng không phải vì sắc đẹp mà là cô rất tốt. Từ 2 năm trước, đã có rất nhiều người cầm hoa đến tỏ tình với cô, nhưng biết là kết quả không thành rồi nhưng mấy anh chành này vẫn rất quyết tâm để rồi. "Cảm ơn! Nhưng người yêu tôi đang đợi tôi trở về"Cô cúi chào mọi người rồi xách balo lên vai, tay cầm bảng tốt nghiệp bước lên xe của Vũ. Vũ chạy xuống mở cửa xe cho cô rồi quay lại lái xe đi. Nói Vy Vy và Vũ là anh em cũng không phải, người yêu cũng không phải. Mọi người ở trường chỉ biết là họ rất quý nhau, quan tâm nhau từng chút một. "Đi ăn tối nhé! Chúc mừng em tốt nghiệp Harvard""Vâng!"Cô nở nụ cười rực rỡ như ánh dương. Vũ cũng cười lain với cô rồi đạp ga phóng nhanh trên con đường cao tốc.

"Anh đưa em sang Mỹ để chữa trị bệnh nhé!"

------

4 năm sau. 

-Harvard University-

"Vy Vy tôi thích bạn!"

Một chàng trai với mái tóc màu vàng, cao dáo, xem chừng có vẻ là con nhà có giáo dục. Hắn ta cầm bó hoa hồng trên tay, quỳ xuống dưới sân trường với hàng loạt ánh mắt mong đợi của những con người ở đó. 

Trong tình huống này nên nhận hay là 36 kế chuần là thượng sách. Cứu tôi với a~

Trong 4 năm này thật sự là rất khổ cực, mặc dù có Văn Vũ và Trung Quân ở bên cạnh. Mắt của cô cũng được chuyên Viên tinh tế nhất, các bác sĩ hạng chuẩn thế giới về cbuwax cho bì đây là trường hợp đặc biệt. 

"Vy vy chúng ta về thôi!"

Vũ lái xe chặn trước cổng trường, to tiếng thân mật để cbo mọi người biết là Vy Vy là của anh. Không thằng nào được mang Vy Vy đi. 

"Vâng!"

Bỏ qua ánh mắt của mọi người đi, cô ghé xuống tai của cậu bạn đó. 

"Cảm ơn cậu nhé! Nhưng người yêu của tôi đang đợi tôi trở về"

Thiên sứ nở một nụ cười thanh thoát, mọi người ở trường này đều rất quý cô. Không phải vì nhà giàu, cũng không phải vì sắc đẹp mà là cô rất tốt. Từ 2 năm trước, đã có rất nhiều người cầm hoa đến tỏ tình với cô, nhưng biết là kết quả không thành rồi nhưng mấy anh chành này vẫn rất quyết tâm để rồi. "Cảm ơn! Nhưng người yêu tôi đang đợi tôi trở về"

Cô cúi chào mọi người rồi xách balo lên vai, tay cầm bảng tốt nghiệp bước lên xe của Vũ. Vũ chạy xuống mở cửa xe cho cô rồi quay lại lái xe đi. 

Nói Vy Vy và Vũ là anh em cũng không phải, người yêu cũng không phải. Mọi người ở trường chỉ biết là họ rất quý nhau, quan tâm nhau từng chút một. 

"Đi ăn tối nhé! Chúc mừng em tốt nghiệp Harvard"

"Vâng!"

Cô nở nụ cười rực rỡ như ánh dương. Vũ cũng cười lain với cô rồi đạp ga phóng nhanh trên con đường cao tốc.

Thiên Sứ Âm Nhạc 2Tác giả: Thảo VyGTNV chính: Hoàng Thảo Vy Triệu Văn Vũ Hạ Trung Quân Nguyễn Anh Tú Và nhiều nhân vật khác sẽ xuất hiện ở các chương tiếp theo. ------- Chương 1 Hai năm thấm thoát trôi qua, giờ đây cô đã cầm tờ giấy tốt nghiệp trên tay. Cô là một thiên sứ piano. Năm đó, ngày anh và cô đính hôn một buổi lễ đính hôn không hoàn hảo. Người bố mà cô từng yêu thương dù chỉ vỏn vẹn 5 năm trời đã ra đi. Bố của cô vì đỡ đạn cho cô mà chết, hôm đó tình cảnh diễn ra hỗn loạn. ----- "Elen à! Bố yêu con nhiều lắm, và cả mẹ con nữa...." Những câu nói của người đàn ông sắp sửa 50 tuổi. Người đàn ông bị viên đạn xuyên qua người, đành chút hết hơi thở cuối cùng để nói ra câu nói mà bấy lâu nay ấp ủ. "Vậy.... tại sao ba bỏ con với mẹ...." Cô ngồi dưới đất, nước mắt đầm đìa làm nhòe hết phấn trang điểm. Bộ váy trắng bị nhuốm đỏ bởi máu tươi. "Ba... ba... xin lỗi..... hự..." Vừa nói xong, người đàn ông đó hộc máu trên khóe môi, hai mắt nhắm lại. ----- Ngày hôm đó tưởng rằng là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời cô vậy mà… "Anh đưa em sang Mỹ để chữa trị bệnh nhé!"------4 năm sau. -Harvard University-"Vy Vy tôi thích bạn!"Một chàng trai với mái tóc màu vàng, cao dáo, xem chừng có vẻ là con nhà có giáo dục. Hắn ta cầm bó hoa hồng trên tay, quỳ xuống dưới sân trường với hàng loạt ánh mắt mong đợi của những con người ở đó. Trong tình huống này nên nhận hay là 36 kế chuần là thượng sách. Cứu tôi với a~Trong 4 năm này thật sự là rất khổ cực, mặc dù có Văn Vũ và Trung Quân ở bên cạnh. Mắt của cô cũng được chuyên Viên tinh tế nhất, các bác sĩ hạng chuẩn thế giới về cbuwax cho bì đây là trường hợp đặc biệt. "Vy vy chúng ta về thôi!"Vũ lái xe chặn trước cổng trường, to tiếng thân mật để cbo mọi người biết là Vy Vy là của anh. Không thằng nào được mang Vy Vy đi. "Vâng!"Bỏ qua ánh mắt của mọi người đi, cô ghé xuống tai của cậu bạn đó. "Cảm ơn cậu nhé! Nhưng người yêu của tôi đang đợi tôi trở về"Thiên sứ nở một nụ cười thanh thoát, mọi người ở trường này đều rất quý cô. Không phải vì nhà giàu, cũng không phải vì sắc đẹp mà là cô rất tốt. Từ 2 năm trước, đã có rất nhiều người cầm hoa đến tỏ tình với cô, nhưng biết là kết quả không thành rồi nhưng mấy anh chành này vẫn rất quyết tâm để rồi. "Cảm ơn! Nhưng người yêu tôi đang đợi tôi trở về"Cô cúi chào mọi người rồi xách balo lên vai, tay cầm bảng tốt nghiệp bước lên xe của Vũ. Vũ chạy xuống mở cửa xe cho cô rồi quay lại lái xe đi. Nói Vy Vy và Vũ là anh em cũng không phải, người yêu cũng không phải. Mọi người ở trường chỉ biết là họ rất quý nhau, quan tâm nhau từng chút một. "Đi ăn tối nhé! Chúc mừng em tốt nghiệp Harvard""Vâng!"Cô nở nụ cười rực rỡ như ánh dương. Vũ cũng cười lain với cô rồi đạp ga phóng nhanh trên con đường cao tốc.

Chương 10