Qua một mùa đông lạnh giá, hoa tươi lại nở rộ dọc bờ sông Salchia. Những tia nắng bình minh rơi lắc rắc trên từng nhành cây, lá cỏ. Trong ánh sương đang tan dần, một cô bé tay xách giỏ dâu tây đang chạy trên con đường mòn vắng vẻ. Bỗng... Cô bé vấp ngã... Chiếc giỏ văng đi, những trái dâu lăn lăn trong bụi cát... Cô bé đau lắm, nhưng không khóc, chỉ chầm chậm đứng dậy. Cũng chẳng phủi đi bụi bẩn bám trên váy áo, cô bé lặng lẽ đưa mắt nhìn những trái dâu rơi vương vãi trên đường. Gần đó có hai cậu bé đang ngồi câu cá, nhưng hai cậu không còn chú tâm vào những chiếc cần câu nữa, mà đang ngẩn người ngắm nhìn cô bé. Cô bé ấy xinh đẹp như một tiểu thiên thần vậy: Mái tóc dài mềm bay phơ phất và chiếc váy màu xanh lam, đôi mắt sáng trong như sương mai. Những hình ảnh thật đáng yêu... Rồi một cậu bé nói: "Chúng ta phải nhặt lại những trái dâu giúp cô ấy." Hai cậu bé bắt đầu chạy đến và nhặt những trái dâu nằm lăn lóc tội nghiệp, cố gắng không bỏ sót một trái nào dù nhiều trái lẫn vào trong…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...