Tác giả:

Chính xác, tớ quen cậu chín năm rồi đấy, chẳng biết cậu còn nhớ không nữa. Một buổi chiều mưa, một đợi chờ, một may mắn và một hạnh phúc. Cám ơn cậu đã cho tớ có thể vẽ lên một mối tình đơn phương suốt chín năm mà khi tớ nhìn lại tớ không có cảm giác hối hận. _________________ Mười bốn tuổi, khi tớ còn là một cô gái nhỏ thì tớ đã nghĩ sẽ chẳng có ai chơi với một đứa con gái mang một loạt những quá khứ buồn như tớ, tớ không thích thế giới bên ngoài. Tớ không có bạn, mọi người ai cũng ghét tớ bởi nếu có thể tránh xa được tớ thì thật là may mắn đối với họ. Đôi lúc tớ đã từng nén cái giận đó vào trong lòng để rồi khi tớ không chịu nổi cô đơn nữa thì khi đó tớ sẽ ngồi núp vào một góc tường và khóc lên. Trước mặt mọi người, tớ mạnh mẽ và tự tin. Nhưng ai biết được đằng sau con người tớ là một người yếu đuối biết chừng nào và rồi lòng tớ bắt đầu khép lại, tớ vùi mình trong đống sách mà đôi lúc tớ nghĩ đó sẽ là cả thế giới của tớ. Nhưng đến khi gặp được cậu, khi đó tớ đã học cách mở lòng mình…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...