Vẫn như mọi ngày cô thức dậy cùng với cặp mắt thâm quầng và sưng húp. Bước từng bước nặng nề xuống cầu thang, sau khi yên vị xuống bàn ăn sáng bà Phong- mẹ của cô lại ngao ngán nhìn đứa con gái "bé bỏng " của mình: -Suốt ngày thức đêm, nhìn y như xác sống. -Mẹ à có cần phải nặng lời với con như thế không? Hôm nay con ngủ sớm hơn bình thường một tiếng đấy! Cô nói kèm theo với khuôn mặt dương dương tự đắc -Vậy à! thế con ngủ lúc mấy giờ? _ bà Phong "âu yếm" nhìn con gái -3h sáng ạ! Cô nói mà không thèm nhìn sắc mặt của mẹ rồi thản nhiên ăn sáng. Bà Phong cầm cái đĩa mà tay rung rung, thấy tình hình không ổn lắm ông Phong -ba cô mới lên tiếng giảng hòa,hối thúc cô ăn sáng rồi còn đi học. Với lực học của cô thì không thể nào vào được ngôi trường danh tiếng trong thành phố. Nhưng không hiểu sao may mắn thật sự đã mỉm cười với cô.Với số điểm sát xuất -26 cô đã đỗ được vào ngôi trường cấp 3 mà nhiều người mơ cũng không được. Riêng cô thì cô cho rằng "Mọi việc đều là do may mắn,là do may mắn…
Tác giả: