Tuổi học trò vốn là những năm tháng vô cùng vui vẻ và gắn bó. Ở tuổi này mỗi chúng ta đều có những trải nghiệm mới, những khám phá mới và những trò tinh nghịch không giống ai cả. Trong cuộc đời tôi cũng vậy, với năm nay là năm học lớp 9, sắp phải chia tay mái trường cũng như những người bạn ở quanh tôi. Vì vậy mọi thứ trôi đi cũng chỉ mình tôi hiểu tôi có yêu quý họ hay không. Tôi có yêu quý họ không? Nói có thì cũng đúng, còn nói không, cũng hơi đúng. Bởi vì tôi, có lúc ghét họ, có lúc lại thấy yêu quý và nhớ họ biết chừng nào. Lớp tôi, học sinh giúp đỡ nhau? Đó chỉ là với nữ thôi, còn nam... thì họ lại tìm cách tố tội nhau. Tuy nhiên những lúc cần thì họ cũng giúp đỡ nhau. Còn họ có quý tôi không? Cái đó thì tôi hoàn toàn mù tịt. Tôi không hề hiểu họ nghĩ gì về tôi. Và cũng giống với bao học trò khác, tôi cũng được người ta tâng bốc lên mây xanh lúc ở gần tôi. Và sau khi tôi quay lưng đi sang chỗ khác, họ lại âm thầm nói xấu và kéo tôi xuống đất. Tuy nhiên đó chỉ là những lời kể lại…
Tác giả: