- Haizzz…. – nó với khuôn mặt buồn bã nhìn ra cửa sổ rồi thở dài. - My à, mày đừng có buồn nữa, dù gì thì hắn ta cũng bỏ đi rồi, mày có ngồi đó mà thở dài suốt cả ngày thì hắn cũng chẳng quay lại đâu. – Giang, Ngân và Trà ra sức thuyết phục nó trở thành con người vui vẻ, hòa đồng và nhí nhảnh như thường ngày. Nguyên nhân khiến nó trở nên như vậy là vì tên người yêu của nó đã đòi chia tay và bỏ đi cùng với người con gái khác. Nó đã ngồi trước của sổ và thở dài như vậy suốt cả ngày mà không chịu ăn gì. 3 đứa bạn của nó nhìn vậy thì cũng buồn lắm nên đã gọi tên đó ra bãi đất trống và cho tên đó một trận (tất nhiên là không cho nó biết). Cả bọn đang ngồi than thở thì bỗng tiếng chuông điện thoại của nó vang lên “Cố quên đi một hình bóng dẫu đôi tay vẫn không thể buông cố quên đi một lời nói dù cho con tim thét gào phải xa nhau thôi đừng tiếc để cho nhau mỗi con đường riêng hãy thứ tha bao lầm lỗi giờ đây không ai giữ được… tiếng yêu lúc đầu… ” ( Cố quên – Khởi My) Thấy màn hình điện thoại…
Tác giả: