Một dãy núi toàn gạch vỡ Trong phần này, người kể chuyện của chúng ta sẽ giới thiệu: bản thân hắn – những sắc màu – và kẻ trộm sách. CÁI CHẾT VÀ MÀU SÔCÔLA Trước hết là màu sắc, Rồi đến những con người. Đó là cách tôi thường nhìn vào sự việc. Hay ít ra, là cách tôi cố gắng nhìn vào sự việc.  SAU ĐÂY LÀ MỘT THỰC TẾ NHO NHỎ  Bạn sẽ chết. Tôi thực sự rất cố gắng duy trì thái độ vui vẻ đối với toàn bộ chủ đề này, dù hầu hết mọi người đều khó mà tin được điều đó, mặc cho tôi có cam đoan long trọng thế nào đi nữa. Làm ơn, hãy tin tôi. Rõ ràng là tôi có thể trở nên vui vẻ được chứ. Tôi có thể cư xử nhã nhặn. Dễ chịu. Lịch sự. Và chỉ trong một chừng mực nào đó thôi nhé. Đừng đòi hỏi ở tôi sự tử tế. Cái sự tử tế ấy chả có dây mơ rễ má gì đến tôi sất.  PHẢN ỨNG ĐỐI VỚI THỰC TẾ NÓI TRÊN  Điều này làm bạn lo lắng? Nghe đây – đừng sợ. Tôi sẽ chẳng là gì hết nếu không công bằng. Dĩ nhiên rồi, một lời giới thiệu. Một khởi đầu. Phép lịch sự của tôi để ở đâu cơ chứ? Tôi có thể tự giới thiệu mình…
Tác giả: