.....Ước gì thời gian đừng trôi.... Địa điểm : Nhà Lê Bích Thảo. Nhân vật : Trần Lam Phong, Lê Bích Thảo, Bà Lê. Trong căn phòng ngập tràn ánh sáng, từng làn gió khẽ đưa mang theo hương hoa ngọt ngào, thơm mát. Nó nhìn thật kĩ mình trong gương, cảm thán : "Ôi ! Sao dạo này mình ngộ ngộ thế .Ê" Nó quay sang kéo áo hắn :"Ông khen tôi cái coi!" Hắn đóng cuốn tập trên tay,ngẩng đầu lên đăm chiêu đánh giá nó : "Mắt bà tinh thật" "Tất nhiên.Từ bé,mắt tôi đã có thể nhìn rõ mọi vật trong đêm nha,khá khen cho ông đấy."Chưa đợi Lam Phong nói hết câu,nó đã vênh mặt lên tự sướng, khóe mắt tràn ngập ý cười sung sướng. Mà khoan,khen nó mắt tinh là khen có biết nó X-Ấ-U à ? "Trần Lam Phong,ông chết với tôi." "Haha.Có giỏi bà ra đây mà bắt nè" Mười năm rồi,hai đứa vẫn vậy.Hắn vẫn chạy để nó đuổi theo nhưng nó chưa đuổi được hắn.Mười năm rồi ,mỗi lần nó ném đồ hắn vẫn luôn tránh được .Nó định làm gì,hắn đều rõ .Có phải là tâm linh tương thông ? Hừ! Lê Bích Thảo tôi không tin không đánh được ông.Nó ngó…
Tác giả: