Tiểu Thư Lá Cây và Căn Bệnh Về Giấc Mơ…. Í o,í o, í o,…..Tiếng xe cấp cứu đầy sợ hãi vang lên và đi qua trong sự ngây thơ của cô bé 2 tuổi và sự thất thần của ông Ji.Ông chủ bà chủ còn trẻ lắm, mà sao đã lên thiên rồi !!!!! Vậy còn bao công việc cần lo,hơn nữa còn có đứa con thơ 2 tuổi vì bận quá mà chưa nâng nưu âu yếm nó một lần,thật tội làm sao !!!!!!.....Mọi hi vọng còn đâu……… “ MẸ ƠI ! CHA ƠI !!!!!!!!!!!!” Tiếng kêu thất thanh vang lên giữa căn phòng ngủ rộng rãi……. “Hộc…Hộc,phù…phù”.Tôi bật dậy,trong sự sợ hãi ,mặt đổ mồ hôi và hình như có cả những giọt nước mắt lăn xuống gò má.Quản gia Ji cũng lo sợ chạy vội lên phòng tôi và lấy khăn lau mặt cho tôi…….Ông ấy trấn an tinh thần tôi: -Cô chủ…….Bệnh lại bị tái phát ? Cô lại gặp ác mộng à !!!!!! -Cha à !!!!!!!! *ôm lấy quản gia Ji và khóc nức nở* -Cô chủ ! Cô bình tĩnh đi nào ! -Con sợ,cái cảnh khoảng hơn mười mấy năm trước về ba mẹ con lại hiện trong giấc mơ của con.Biến giấc mơ đẹp thành cơn ác mộng không thể không kinh hoàng hơn…
Tác giả: