Grầm!! Ui...! Dường như đây là âm thanh quen thuộc thay cho lời chào buổi sáng này thường xuyên phát ra từ ngôi nhà bé nhỏ xinh xắn của tôi. Ôi cú té cầu thang đau tới nỗi ông "Thổ Địa "ở dưới cũng phải than. Mà cứ xảy ra vào mỗi buổi sáng nữa chứ,...ôi...thang ơi là thang sao mày nỡ lòng nào hành cái mông bé bỏng của tao vậy? Tự giới thiệu họ tên đầy đủ của tôi là Trần Lệ Hằng, tên thân mật ở nhà mà gia đình thường gọi là Miu. Là học sinh giỏi, gương mặt ưu tú và liên tiếp nhận giấy cháu ngoan Bác Hồ nên tôi rất biết cư xử để không làm cho người khác phải ghen ghét (khe khe thật mừng vì con người đó không phải là tôi) Sau khi thực hiện "lời chào buổi sáng" giống mọi khi, tôi lê cái thân tàn tạ vào nhà bếp tìm điểm tâm. Chưa kịp đặt mông xuống ghế tôi đã phải nghe ba cái thứ tiếng như Campuchia, Lào, Thái Lan,...blah...blah phát ra từ phía anh hai: -Sao sáng nào cũng phá không cho người khác ngủ hết vậy con heo điên kia? Giới thiệu sơ về anh hai tôi: ổng hơn tôi 2 tuổi. Ngoài cái tính…
Tác giả: